Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện (Bản Dịch)

Chương 380 - Chương 1146. Lông Dê Của Phương Lão Ma!

Chương 1146. Lông dê của Phương lão ma! Chương 1146. Lông dê của Phương lão ma!

Hơn nữa cùng một đối thủ còn có thể đánh bại nhiều lần, mỗi lần như thế đều sẽ đạt được điểm Luân Hồi, tuy lần thứ hai đánh bại đối phương thì số điểm sẽ thấp hơn một chút, nhưng dù sao đó cũng là biện pháp vặt lông dê rất ổn định.

Tiến bộ lớn nhất trong nửa năm này chắc chắn là nhân vật chính Phương Hàm!

Mới hôm qua Phương Hàm đã đột phá lên tới tầng thứ bảy của Nhục Thân cảnh: cảnh giới Tiên Thiên!

Trong thời gian nửa năm mà đột phá từ Nhục Thân cảnh tầng thứ ba lên đến tầng thứ bảy, vượt qua những bốn cảnh giới liền!!

Nếu không phải do Phương Hàm không có danh tiếng gì, hơn nữa Thanh Tùng Phong cũng hẻo lánh ít người thì sợ rằng danh tiếng của Phương Hàm đã truyền khắp Hóa Vũ Môn rồi!

Tuy nói sự tiến bộ của Phương Hàm cũng nhờ có Cửu Khiếu Kim Đan trợ giúp, thế nhưng trong thời gian nửa năm ngắn ngủi mà đạt được tiến bộ lớn như thế cũng đã cho thấy Phương Hàm không phải kẻ tầm thường.

Sau khi Trần Nghiệp nhận được tin cũng không khỏi cảm thán, Phương Hàm không hổ là đứa con của số mệnh, là người có đại khí vận gia trì.

Thiên tư cỡ nãy cũng chẳng hề kém nếu so với Phương Thanh Tuyết.

Sáng sớm hôm nay Phương Hàm tới tìm Trần Nghiệp.

Lục Chính Lâm ở ngoài cửa tiểu viện, vừa thấy Phương Hàm liền tỏ thái độ khách khí hơn xưa nhiều lắm.

Mọi người đều sống trên Thanh Tùng Phong nên đương nhiên Lục Chính Lâm cũng biết thiếu niên trước mắt có thiên tư khủng bố tới nhường nào.

Sau đó Phương Hàm gặp được Trần Nghiệp.

“Bái kiến công tử.”

“Ngồi xuống đi Phương Hàm, uống chén trà với ta.”

Phương Hàm nghe thế thì ngồi xuống chỗ đối diện Trần Nghiệp.

“Nghe nói ngươi đã đột phá tới cảnh giới Tiên Thiên rồi à?”

Trần Nghiệp cười hỏi.

“Vâng, đều nhờ ơn công tử ban cho Cửu Khiếu Kim Đan, nếu không có dược lực của Cửu Khiếu Kim Đan thì e là Phương Hàm không thể tiến bộ nhanh như vậy.”

Trong giọng nói của Phương Hàm ngập tràn vui sướng và cảm kích.

Đối với Trần Nghiệp hắn thật sự thấy rất biết ơn.

Nói không quá lời chứ việc Trần Nghiệp đưa hắn rời khỏi Phương gia rồi lại ban cho Cửu Khiếu Kim Đan và Tùng Hạc Vạn Thọ quyền đã hoàn toàn thay đổi vận mệnh của hắn.

Quả thực chẳng khác nào ban cho Phương Hàm cuộc đời thứ hai cả.

Tuy Phương Hàm là kẻ đa nghi, lòng dạ cũng rất hẹp hòi, nhưng đồng thời hắn cũng là kẻ có ân tất báo, hắn đã thầm thề rằng chỉ cần Trần Nghiệp có yêu cầu thì hắn luôn nguyện ý đánh cược mạng sống để hoàn thành cho bằng được.

“Tốt lắm!”

Trần Nghiệp hài lòng nói: “Cảnh giới Tiên Thiên là đạt tới yêu cầu thấp nhất để trở thành đệ tử ngoại môn của Hóa Vũ Môn rồi, đợi ngươi cầm theo lệnh bài của ta tới chỗ quản sự ngoại môn đăng ký thân phận xong là có thể trở thành đệ tử ngoại môn.”

Phương Hàm nghe thế trong lòng không khỏi kích động.

Chỉ là danh ngạch cho một đệ tử ngoại môn đương nhiên cũng không tính là gì với Trần Nghiệp.

Nhưng với Phương Hàm mà nói thì đó chính là sự thay đổi thân phận lớn lao.

Từ nay về sau rốt cuộc hắn cũng có một thân phận ra dáng ra hồn, có thể đường đường chính chính làm người rồi.

Phương Hàm không dám từ chối, vội chắp tay nói: “Đa tạ công tử.”

Trần Nghiệp chỉ cười bảo: “Uống trà trước đi, lạnh rồi sẽ không còn ngon nữa, uống xong ngươi hãy đi đăng ký cho sớm! Sau đó lại quay về chỗ ta một chuyến, ta muốn kiểm tra thành quả tu hành của ngươi dạo này xem thế nào.”

Nuôi Phương Hàm lâu như vậy, cuối cùng Trần Nghiệp cũng sắp được vặt lông dê của hắn rồi.

Phương Hàm rời khỏi Thanh Tùng Phong mà lòng đầy vui sướng, cứ thế cưỡi linh hạc bay tới chỗ của các đệ tử ngoại môn.

À, đúng, linh hạc này chính là linh sủng hiện giờ hắn đang phụ trách nuôi dưỡng.

Bình thường đều là do hai người Lục Chính Lâm và Phương Hàm cùng nhau sử dụng.

Trần Nghiệp có thể bay nên đương nhiên không dùng tới bao giờ.

Một lát sau Phương Hàm đã tới chỗ đăng ký của đệ tử ngoại môn.

Có lẽ vì là lần đầu tới đây nên Phương Hàm không khỏi kinh ngạc với cảnh vật xung quanh, cứ hết nhìn Đông rồi lại ngó Tây.

So với Thanh Tùng Phong không có mấy mống người thì chỗ của đệ tử ngoại môn phải nói là náo nhiệt hơn nhiều lắm.

Nơi này cũng là nơi có nhiều người nhất, là chỗ náo nhiệt nhất trong toàn bộ Hóa Vũ Môn.

Đặc biệt là khu vực ký túc xá của đệ tử ngoại môn, người đến người đi nối liền không dứt.

Chẳng qua y phục trên người Phương Hàm còn không phải là quần áo đệ tử của Hóa Vũ Môn thế nên nhìn hắn có vẻ nổi bật giữa đám người, bởi vậy cũng không tránh được bị người khác chú ý bám theo.

“Này tiểu tử, ngươi là người ở đâu? Sao lại xuất hiện ở Hóa Vũ Môn chúng ta?”

Phương Hàm bị mấy người cản lại hỏi chuyện thì cũng không dám làm ẩu, vội đáp ngay: “Chào các vị sư huynh, tại hạ Phương Hàm, ta tới đăng ký thân phận đệ tử ngoại môn.”

Nghe thế mấy tên đệ tử ngoại môn cản đường Phương Hàm liếc nhau, sau đó tên cầm đầu lên tiếng.

“Sao thời gian này lại tới đăng ký thân phận đệ tử ngoại môn? Hiện giờ không phải lúc Hóa Vũ Môn chúng ta tuyển đệ tử ngoại môn, ngươi đi cửa sau hử? Nói coi, ngươi có quan hệ với nhà ai đấy?”

Đối với việc đám người này đoán được chuyện hắn đi cửa sau Phương Hàm vẫn tỏ ra rất bình thản, bởi sự thật đúng là như thế.

Trước kia lúc Phương Hàm còn nuôi ngựa ở Phương gia đã từng nghe nói, muốn gia nhập các môn phái tiên đạo đều rất khó khăn.
Bình Luận (0)
Comment