Keng một tiếng.
Một vết trầy rất nhỏ cũng không có.
Khô Lâu Binh ngay cả một khối vảy rồng cũng không có chém vỡ.
Ngược lại cốt kiếm của Khô Lâu Binh trực tiếp bị chấn nát.
“Phế như vậy?”
Trương Mục đưa tay chộp một cái.
Nắm đầu lâu như con gà con, nhấc nó từ dưới đất lên, khô lâu binh liều mạng giãy dụa nhưng không hề có lực tránh thoát.
Hơi phát lực.
Phanh một tiếng giòn vang.
Đầu lâu không thể chịu đựng nổi.
Cả xương sọ trong nháy mắt vỡ vụn thành mấy chục mảnh.
[Ngươi giết chết Khô Lâu Binh, kim tệ +5!]
Những khô lâu binh khác vẫn như cũ hung hãn không sợ chết vọt lên.
Trương Mục giậm chân phải một cái, trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh xuyên qua những bộ xương khô này, móng vuốt sắc bén, những nơi cái đuôi đi qua, toàn bộ khô lâu binh đều tan ra thành bột mịn.
Tốc độ của hắn quá nhanh.
Khô Lâu binh ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có.
[Ngươi giết chết Khô Lâu Binh, kim tệ +5!]
[Ngươi giết chết Khô Lâu Binh, kim tệ +5!]
[…]
Đây không gọi là chiến đấu.
Mặc dù không có khoái cảm chiến đấu.
Nhưng khoái cảm cắt cỏ vẫn có.
Trương Mục mới biết được mình mạnh đến mức nào, loại trình độ vong linh này và thân là Ma Vương như hắn, cường độ căn bản không cùng một cấp bậc.
Long nhân chiến đấu binh tiếp tục chạy.
Nhưng hắn lại phát hiện, không còn cách nào kéo quái mới ra được nữa.
Lúc này một cỗ khí tức nguy hiểm xuất hiện, cỗ khí tức này cũng không yếu hơn hắn, thậm chí còn mạnh hơn ba phần.
Một giây sau.
Một quả cầu lửa đỏ sậm đánh tới.
Long nhân chiến đấu binh nhanh nhẹn tránh đi, quả cầu lửa rơi vào phía sau tường đổ nát, uy lực có thể so với một phát đạn hỏa tiễn.
Trương Mục nhìn sang: “Ồ? Quái vật tinh anh!”
Đây là một bộ xương khô không giống bình thường, trên người hắn mặc áo choàng rách nát, cầm trong tay một cây cốt trượng thật dài.
[Khô Lâu Pháp Sư], quái vật tinh anh bậc một, lãnh chúa thị trấn nhỏ trong rừng, từng là một vị pháp sư say mê ma pháp, hiện giờ đã bị năng lượng vong linh chuyển hóa thành Khô Lâu Pháp Sư, bảo tồn một bộ phận năng lực pháp thuật trước người… Kỹ năng: Vong Linh Hỏa Cầu (cấp E), Liên Hoàn Hỏa Cầu (cấp E), nhược hóa ma pháp thuẫn (cấp F)
Khô Lâu Pháp Sư chuẩn bị tiếp tục công kích.
Pháp thuật của nó uy lực không tệ.
Nếu như đánh trúng long nhân binh sẽ tạo thành uy hiếp không nhỏ.
Trương Mục đạp xuống đất.
Trong khoảnh khắc vọt tới trước mặt.
Khô Lâu pháp sư vội vàng phóng ra một tầng ma pháp thuẫn trong suốt.
Trương Mục hơi nghiêng người, đuôi rồng như roi sắt quét tới, trong nháy mắt chặn ngang cắt đứt pháp sư khô lâu thi triển phá thuẫn, khiến cho nó mất đi năng lực hành động, tiếp theo một cước hung ác đạp cho bể đầu.
“Quái vật tinh anh?”
“Chỉ có vậy thôi!”
“Cảm giác hình như không mạnh lắm nha!”
[Ngươi giết chết Khô Lâu Pháp Sư, kim tệ +50!]
Ngươi đã đánh chiếm phế tích u ám, thu được rương bảo vật Hắc Thiết X1!
Chương 7: Bảo tàng ẩn dấuTrước mặt Trương Mục xuất hiện một rương báu lớn loang lổ vết rỉ.
[Hắc Thiết bảo rương cũ kỹ], bảo rương người chơi đánh chiếm u ám phế tích lấy được, từ đó có thể nhận được phần thưởng ngẫu nhiên.
Rương báu có hai loại.
Loại thứ nhất, rương báu vận khí.
Loại rương báu này có thể sẽ xuất hiện ở bất kỳ ngóc ngách nào của thế giới này, bình thường đều là góc ít dấu chân người, chim không thèm ị, phẩm chất rương báu cũng là tùy cơ hội, toàn bộ đều dựa vào vận khí.
Loại thứ hai, khen thưởng bảo rương.
Loại rương báu này tương tự với kết toán phần thưởng, khi người chơi phá được một khu hoặc phó bản, nó sẽ lấy phần thưởng hành sự rớt ra, phẩm chất của nó chính xác tương đương với độ khó chiến đấu.
Đây hiển nhiên là loại thứ hai.
[Ngươi mở rương bảo vật Hắc Thiết, thu được x200 kim tệ, ‘Bản vẽ’: Mộ xương khô】x1!]
Bản vẽ: Mộ xương khô, tiêu hao vong linh bào thạch x1, vật liệu gỗ x20, hòn đá x30, đồng vàng x300, có thể chế tạo mộ xương khô ở lãnh địa.
Đây chính là thứ tốt.
Mỗi bản vẽ mà Ma Vương đạt được đều có giá trị rất cao.
Bản vẽ “Mộ xương khô” này có thể chế tạo ra một mộ xương khô trong phạm vi lãnh địa, từ đó thu được năng lực triệu hồi số lượng khô lâu binh nhất định.
Loại kiến trúc đặc thù này.
Tương đương với một doanh trại quân đội.
Nó có thể cung cấp số lượng binh chủng dị tộc nhất định.
Trương Mục không quá để ý tới Khô Lâu Binh, thứ đồ chơi này không có trí tuệ, sức chiến đấu lại yếu đến đáng thương, nhưng cũng không có nghĩa là Khô Lâu Binh không có giá trị.
Đầu tiên, làm vong linh, chúng nó có thể không ăn không uống, sẽ không tạo thành gánh nặng cho lãnh địa, quả thực chính là khổ công hoàn mỹ.
Vận khí không tệ.
Thu hoạch vô cùng to lớn.
Cho dù không có bản vẽ này.
Kim tệ ba mươi khô lâu binh, một khô lâu pháp sư thu được 50 kim tệ, tổng cộng 200 kim tệ nhập sổ sách, mà giai đoạn đầu mỗi một kim tệ đều rất quý giá.
Như thế cũng có thể chiêu mộ 40 thợ mỏ, hoặc là 4 binh lính chiến đấu.
Đổi thành người chơi khác, cũng nên cảm thấy mỹ mãn, kết thúc công việc xong rời đi.
Trương Mục cũng không rời đi.
Căn cứ vào tin tức thấy được có thể biết được.
Phế tích u ám này có bảo tàng ẩn tàng, hắn không muốn bỏ lỡ thu hoạch ngoài định mức.
Sau một phen thăm dò.
Trương Mục thuận lợi tìm được.
Đây là một căn phòng ngầm ẩn giấu trong đống đổ nát.
Trong đó bày đầy bình bình lọ lọ cùng với sách vở lung tung.
Dược liệu dược tề dược liệu đã sớm hư hỏng rồi.
Sách thật ra được bảo tồn hoàn chỉnh, mặc dù không có giá trị đặc biệt gì, nhưng có thể lấy để giết thời gian, càng dễ hiểu thế giới này, điều này có trợ giúp rất lớn đối với bố trí chiến lược trong tương lai.
Cuối cùng Trương Mục tìm được một cái rương ẩn giấu.
[bảo rương lãnh chúa], bên trong này có di sản chủ yếu của lãnh chúa trấn nhỏ.
Tìm được rồi!
Đây mới là thứ Trương Mục muốn tìm!
Sau khi mở ra, từng cây vàng thỏi, chỉnh tề, lập lòe tỏa sáng.
Ngoại trừ hoàng kim, còn có tiền tệ và bảo thạch, vàng đến mắt của người hoa cả lên.
“Cmn!”
“Phát tài!”
Đây chính là kho báu mà bàn tay vàng phần mềm hack nhắc nhở.
Chúng nó là di sản của lãnh chúa trấn nhỏ, đối với giai đoạn hiện tại mà nói, cũng không phải là một con số nhỏ.
[ được bảo thạch Vong linh cấp 1 x1, thu được đại địa bảo thạch cấp 1 x 1, được lam bảo thạch hệ thủy cấp 1 x1].
Bảo thạch có giá trị không nhỏ.
Có thể dùng để rèn và xây dựng.
[Phát hiện ra vàng, có chuyển hóa hay không?]
Chuyển hóa vàng thành công, kim tệ +1200!]
Từng thanh vàng lấp lánh biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là số lượng kim tệ tăng vọt, một hơi tăng vọt 1200 kim tệ!
Quá sung sướng rồi!
Trương Mục tốn không ít thời gian để càn quét phế tích.
Tổng cộng cũng chỉ kiếm được số lẻ của khoản này.
Huống chi ngoại trừ những kim tệ này, còn có một đám bảo thạch giá trị xa xỉ, thật sự là chuyến đi này không tệ.
Trở lại gần tế đàn.
Mười lăm tên khổ công điên cuồng làm việc.
Hiệu suất của bọn họ không tệ, nửa ngày săn bắn mấy chục con chim chân to và Độc Giác Lộc, ngoài ra còn xây một gian nhà đá tạm thời.
[Nhà đá đơn sơ], tốc độ khôi phục +1%.
Đơn sơ là có chút đơn sơ, nhưng mà có một chỗ ở, dù sao vẫn tốt hơn đường đường một đời Ma Vương, lại là kẻ lang thang ngủ trong phế tích hoặc dã ngoại.
Trước tiên cứ tạm chấp nhận là được.
Trương Mục muốn có lâu đài Ma Vương của mình.
Hắn muốn quân doanh chỉnh tề, tường thành cao cao, hoàn thiện các loại công sự phòng ngự.
Điều này cần một lượng lớn sức lao động, kèm theo một số công năng kiến trúc đặc biệt, Long nhân không xây dựng được, cần bản vẽ mới có thể làm ra được.
Cũng may.
Trong tay có tiền.
Khoảng 1500 kim tệ.
Trương Mục trước tiên lấy 500 kim tệ một lần chiêu mộ 100 long nhân khổ công, lại tốn 400 kim tệ chiêu mộ 4 binh lính chiến đấu, gom góp 5 đơn vị chiến đấu cho lãnh địa.
Binh lính chiến đấu không có năng lực sản xuất gì, mỗi ngày tiêu hao đồ ăn cao gấp đôi lao động khổ sai, hiện tại nuôi quân đội quá nhiều gánh nặng quá lớn, chỉ cần miễn cưỡng đủ dùng là được.
Bởi vậy so sánh với sức chiến đấu.
Lực lao động kiến thiết xây dựng căn cứ trong giai đoạn hiện tại quan trọng hơn.
Trương Mục còn lại sáu trăm kim tệ, lại vừa vặn có tài liệu, hắn quyết định dùng mộ xương khô, mở khoá năng lực triệu hoán Khô Lâu Binh, từ đó tiếp tục gia tăng quy mô lãnh địa.
Tiêu tốn một chút thời gian.
Thu thập một nhóm gỗ, đá.
Cứ như vậy, bảo thạch, gỗ, đá, kim tệ, toàn bộ đều đủ.
[Mộ xương khô được xây dựng thành công!]
[Khô lâu binh mở khóa quyền triệu hồi thành công, hạn mức chiêu mộ trước mắt +100!]
Chương 8: Kỳ bảo hộ kết thúcLiên quan tới chọn địa điểm của “Mộ xương khô”.
Đương nhiên cần phải cân nhắc một phen.
Khô lâu là không ăn không uống, nhưng cũng không phải động cơ vĩnh viễn, cũng không có nghĩa là hoàn toàn không tạo thành tiêu hao.
Vong linh chỉ là không dựa vào ăn uống bổ sung thể lực.
Nhưng cần hấp thu năng lượng vong linh để bổ sung cho mình.
Một trong những công năng của Mộ Xương Khô chính là sản xuất năng lượng vong linh, nếu như đặt quá gần, âm u lạnh lẽo, cả ngày đều có khô lâu đi ra, khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng đến tâm tình.
Phế tích u ám chính là lựa chọn không tồi.
Đây vốn có năng lượng vong linh rất mạnh.
Nếu như xây dựng mộ xương khô ở đây, có thể giảm một phần nhỏ chi tiêu hằng ngày, khoảng cách với tế đàn cũng là không xa không gần.
Có mộ xương khô.
Là có thể triệu hoán khô lâu binh.
Nhưng dù sao Trương Mục cũng không phải Khô Lâu Ma Vương.
Không phải đơn vị của bổn tộc, khi triệu hồi sẽ bị giới hạn.
Trước mắt nhiều nhất chỉ có thể triệu hoán 100 con, tương lai thăng cấp mộ xương khô, hoặc tăng thiết lập kiến trúc vong linh khác, quy mô hạn mức cao nhất này là có thể gia tăng.
Số lượng công trình vong linh ở lãnh địa càng nhiều.
Hạn mức tối đa đơn vị Vong linh và chất lượng lại càng mạnh.
Đây cũng chính là một trong những ý nghĩa của việc xây dựng lãnh địa.
Khô Lâu Binh, quái vật bậc một bình thường, phí triệu hồi 3 kim tệ!
Không ngờ tới.
Rẻ như vậy.
Còn tiết kiệm tiền hơn cả khổ công.
Trương Mục dùng 300 kim tệ còn lại triệu hoán.
Gió lạnh đánh úp tới.
Từng bộ xương khô tái nhợt.
Bò ra từ trong mộ xương khô.
Khác biệt rất lớn với đồng loại hoang dại trong phế tích u ám.
Trên người chúng không có thịt thối ghê tởm, toàn bộ chính là một bộ khung xương tái nhợt mà hoàn chỉnh, vũ khí là một thanh cốt đao.
“Tập hợp!”
Khô Lâu binh nhận được mệnh lệnh.
Chúng lập tức xếp hàng chỉnh tề.
Mặc dù không có trí tuệ thì không làm được công việc phức tạp.
Nhưng kỷ luật nghiêm minh, sẽ không sợ hãi, không mệt nhọc, lại rẻ.
Thích hợp làm pháo hôi trên chiến trường.
Hoặc làm một số việc vận chuyển nặng nhọc.
Mộ Khô Lâu sản xuất năng lượng vong linh.
Mỗi ngày bình quân sẽ tiêu hao 5 kim tệ.
Nhưng chút chi phí này có thể duy trì một trăm lao động chịu khó, lao động hoàn mỹ không ăn không uống, quả thực quá hời, không khác gì không cần tiền.
Trương Mục lập tức tiến hành phân công.
Sau này công tác xây dựng, thu thập, săn bắn tương đối cần đầu óc giao cho Long nhân khổ công.
Về phần đốn củi, đào đá, vận chuyển, loại công việc thể lực không có hàm lượng kỹ thuật này giao cho khô lâu làm.
Kể từ đó.
Hiệu suất lập tức tăng nhiều.
Trương Mục mang một phần thức ăn tiết kiệm được bán đi.
Ngày hôm sau, thu nhập của lãnh địa được thoải mái đột phá 300 kim tệ.
Cho dù bây giờ Trương Mục không làm gì cả, để lãnh địa bảo trì tốc độ xây dựng trước mắt, cũng có thể thực hiện thu chi cân bằng, lấy được thu nhập không ít, cũng không ngừng mở rộng quy mô lớn, hình thành sự phát triển tuần hoàn.
Lại hai ngày trôi qua.
Trương Mục ngồi trên tế đàn.
Hắn tuần tra lãnh địa của mình.
Mấy trăm tôi tớ làm việc khí thế ngất trời.
Di tích hoang vắng đã bị dọn dẹp ra một khu vực lớn.
Giờ phút này, lấy tế đàn làm trung tâm, lãnh địa đang nhanh chóng bị khai phá, từng khu vực hoàn toàn mới được quy hoạch ra.
[Tường đá], trong phạm vi tường đá, cường độ kiến trúc +30%.
[Nhà kho đơn sơ], tổng diện tích năm trăm mét khối, tốc độ biến chất tài liệu bậc một: 50%!
Nhà kho này đáng nhắc tới, nó không chỉ có thể chứa đựng thức ăn, rau quả, thảo dược, còn có chức năng tủ lạnh, có thể giảm chậm biến chất.
Đây chính là thứ tốt.
Nhiệt độ của Hỗn Độn Sâm Lâm cực cao.
Hầu hết đồ ăn, rất khó bảo quản được hai ngày.
Có kho hàng này có thể bảo tồn bốn đến năm ngày trở lên, cái này có thể gia tăng hiệu suất lợi dụng thức ăn thật lớn, từ đó sáng tạo càng nhiều giá trị.
Càng nhiều thiết bị kiến trúc đang được xây dựng.
Ví dụ như Trương Mục xây dựng biệt thự cho mình.
Ví dụ như chuồng thú dùng để nuôi nhốt động vật súc vật các loại.
Trước mắt Trương Mục có 150 Long nhân khổ công, Long nhân chiến đấu binh 15 người, Khô Lâu binh 100 người, đây đã là một cỗ lực lượng không thể khinh thường.
Trò chơi này.
Từ đầu đến giờ.
Tổng cộng chỉ bốn ngày.
Trương Mục đã làm ra loại tình cảnh này.
Cứ phát triển theo tốc độ bành trướng như vậy.
Trương Mục rất nhanh đã có thể thổi quét toàn bộ Hỗn Độn Chi Sâm, cuối cùng đối với thế giới nhân loại, đế quốc nhân loại cấu thành uy hiếp cực lớn.
Đúng lúc này.
Một tin tức nặng ký tuôn ra.
[Thông cáo trò chơi: Ma Vương bảo hộ kỳ đã kết thúc!]
Bảo vệ kỳ đã kết thúc?!
Trương Mục nhìn thấy tin tức hơi sững sờ.
Ma Vương và dũng sĩ là trận doanh người chơi đối lập.
Dũng sĩ trời sinh đã có năng lực cảm ứng sự tồn tại của Ma Vương, sau khi thời kỳ bảo hộ chấm dứt, dũng sĩ mới có thể thảo phạt Ma Vương.
Nói cách khác.
Bắt đầu từ giờ phút này.
Trận đấu giữa ma vương và dũng sĩ sẽ chính thức mở màn.
Trương Mục cảm thấy một tia áp lực.
Chỉ cho mấy ngày ngắn ngủi.
Không thể không nói, thời gian bảo hộ quá ngắn.
Trương Mục không hoảng hốt.
Lãnh địa được xây dựng rất thuận lợi.
Hắn lựa chọn giáng lâm khu vực này, càng là thế lực cát cứ nghiêm trọng, thuần túy chính là nơi vô pháp.
Nơi như vậy.
Rất không có khả năng xuất hiện quân đoàn thảo phạt quy mô lớn.
Đối với Ma Vương như hắn mà nói, chính là nơi thích hợp để phát triển.
…
Cùng lúc đó.
Bên ngoài sơn cốc u ám.
Một thôn xóm Goblin bí ẩn.
Vài vị dũng sĩ người chơi chuyển sinh trở thành Goblin cũng đồng thời nhận được thông báo.
“Thời gian bảo hộ được giải trừ rồi?”
“Nói như vậy chúng ta có thể đi giết Ma Vương?”
“Ha ha ha, mấy ngày nay giết dã quái, tốc độ tăng lên cũng quá chậm, có vẻ như giết một Ma Vương, ban thưởng ít nhất là mấy trăm lần!”
Chương 9: Dũng sĩ trộm nhàMột thôn trang Goblin chim không thèm ỉa, lại có thể hạ xuống năm dũng sĩ!
Điều này nói rõ.
Số lượng dũng sĩ đông đảo.
Là gấp mấy lần Ma Vương thậm chí mười mấy lần.
Năm dũng sĩ Goblin, dẫn đầu là Trần Hổ.
Trần Hổ Goblin này, từng là đội trưởng săn bắn, thủ tịch chiến sĩ, Goblin mạnh nhất thôn.
Sau khi dũng sĩ hàng lâm.
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi đã trưởng thành hơn không ít.
Bốn người chơi khác tự nhiên coi hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
“Người đông đủ rồi!”
Trần Hổ hăng hái.
Hắn không chỉ tụ tập bốn đồng bạn.
Còn dùng danh nghĩa săn bắn tổ chức ba mươi thanh niên Goblin trai tráng.
Lúc này một dũng sĩ yêu tinh do dự nói: “Thời kỳ bảo vệ vừa qua, chúng ta liền đi tiêu diệt Ma Vương, cái này có thể quá nhanh hay không?”
Trần Hổ cười lạnh: “Sợ cái gì? Chỉ vì thời gian bảo hộ vừa qua, Ma Vương vốn không kịp trưởng thành, lúc này mới là cơ hội của chúng ta!”
Một dũng sĩ khác lập tức phụ họa nói: “Lão đại nói không sai, chúng ta có thể lợi dụng chỉ có Goblin, nhưng Goblin thật sự là quá yếu, hiện tại không dùng về sau lại càng không có giá trị.”
Các dũng sĩ khác gật đầu.
Người chơi dũng sĩ và Ma Vương không giống nhau.
Dũng sĩ sau khi hàng lâm.
Đều có thân phận của mình.
Có quan hệ để lợi dụng.
Năm người chơi này đều biến thành Goblin, tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp để Goblin trong thôn bán mạng cho mình, thậm chí để bọn họ làm bia đỡ đạn trở thành đá kê chân cho mình.
So sánh với thiên mệnh dũng sĩ.
Những con Goblin bình thường này trưởng thành quá kém.
Sớm muộn gì năm người cũng sẽ rời thôn phát triển.
Thôn dân chỉ là tiêu hao phẩm có thể lợi dụng trong giai đoạn đầu.
Bọn họ hiện tại cũng có chút giá trị, tương lai Ma Vương trưởng thành, giá trị pháo hôi của Goblin cũng không còn, hiện tại không cần chờ tới khi nào?
“Gần đây có mấy tên Ma vương!”
“Chúng ta phải đối phó với kẻ nào trước?”
Trận doanh người chơi khác nhau.
Giao diện người chơi cũng khác nhau.
Ma Vương có khu trò chuyện, khu giao dịch.
Dũng sĩ không có giao dịch nói chuyện phiếm, lại có thêm một chức năng bản đồ.
Trong vòng một trăm dặm.
Chỉ cần có sào huyệt Ma Vương.
Vị trí của nó sẽ tự động xuất hiện trên bản đồ dũng sĩ.
Hiện tại phạm vi một trăm cây số nho nhỏ, có tám chín ký hiệu Ma Vương, để cho bọn họ nhất thời không biết chọn như thế nào.
“Đi sơn cốc u ám!”
Trần Hổ trực tiếp đưa ra lựa chọn.
“Cái sào huyệt này gần nhất, cho dù không đi khiêu chiến, tương lai cũng nhất định sẽ khuếch trương ra, cấu thành uy hiếp đối với chúng ta.”
“Nếu như vậy.”
“Không bằng tiên hạ thủ vi cường.”
Trần Hổ ở thế giới thực là một kẻ hung ác dám đánh dám giết, chuyên môn đi dạo trong khu vực tối tăm để kiếm chuyện làm ăn.
Can đảm.
Dã tâm.
Một thứ cũng không thiếu.
Thời đại này quả thực chính là vì hắn mà sinh!
Trần Hổ tin tưởng mình nhất định có thể quật khởi, giẫm những người khác dưới chân, trở thành một vị vương giả chí cao.
Dũng sĩ có thể giết quái thăng cấp.
Cũng có thể rèn luyện để trở nên mạnh mẽ.
Nhưng quá chậm, thật sự quá chậm!
Một Goblin khởi điểm không cao, từng bước từng bước quét quái tu luyện, không biết ngày tháng cũng không thể trở thành cường giả.
Đột phá gông cùm xiềng xích thiên phú của chủng tộc.
Biện pháp duy nhất chính là giết Ma Vương!
Ban thưởng của một tên Ma Vương có thể đủ để bù đắp mấy năm khổ tu!
Liên tục giết chết một trăm tên Ma Vương, có thể đạt thành điều kiện thông quan!
Ma vương ẩn nấp trong U Ám sơn cốc sẽ trở thành khởi điểm cho sự trâu bò của hắn, sẽ trở thành vật hi sinh đầu tiên trong cuộc đời cường giả, làm đá đặt chân!
Lúc chạng vạng tối, năm tên dũng sĩ, ba mươi Goblin phổ thông khỏe mạnh trẻ trung, tổng cộng ba mươi lăm Goblin lẻn vào sơn cốc.
Dũng sĩ có thể cảm giác sào huyệt Ma Vương.
Ma Vương không cách nào cảm ứng dũng sĩ phụ cận.
Điều này khiến cho Ma Vương tương đối bị động dễ bị đánh lén.
Nhưng dũng sĩ chỉ có thể xác định đại khái khu vực thế lực của Ma Vương, không thể phán đoán chính xác tế đàn Ma Vương là trung tâm sào huyệt của Ma Vương.
Cho nên có một quá trình đánh cờ trinh sát thăm dò.
Ma vương cần tùy thời ứng phó với dũng sĩ xuất hiện đánh lén.
Dũng sĩ sau khi tiến vào sào huyệt Ma Vương, cũng phải cẩn thận cạm bẫy mà Ma Vương bố trí, cùng với nanh vuốt của Ma Vương.
“Lão đại!”
“Tìm được rồi!”
“Phía trước nhất định là sào huyệt của Ma Vương!”
Phía trước là một phế tích của trấn nhỏ.
Nó giống như phần mộ tử khí trầm trầm, ước chừng hai ba mươi khô lâu, đang hoạt động ở trong phế tích, chúng nó có tính tổ chức, rất rõ ràng không phải dã quái.
Trần Hổ lập tức mừng rỡ.
Lần này mười phần chắc chín!
“Xem ra là Khô Lâu Ma Vương!”
“Thế mà trong vài ngày ngắn ngủi lại làm ra nhiều khô lâu binh như vậy?”
“Đúng vậy, không đến một tuần đã có mười mấy khô lâu binh, nếu như cho hắn thời gian một năm nửa năm, vậy chúng ta căn bản không có cơ hội!”
Trần Hổ nhe răng cười: “Ha ha, thế lực Ma Vương càng mạnh, sau khi tiêu diệt sẽ được thưởng càng nhiều, đây là làm áo cưới cho chúng ta đấy!”
Vung tay lên.
“Lên cho ta!”
“Đừng để hắn chạy!”
Ba mươi mấy con Goblin hung hãn giết ra.
Đánh lén những khô lâu binh đang bổ sung năng lượng này.
Khô Lâu Binh cũng không có cảm xúc, sau khi cảm ứng được người xâm nhập, theo bản năng lấy vũ khí ra tiến hành phản kháng, hai bên lập tức đánh thành một đoàn.
Chiến lực của Goblin bình thường rất yếu.
Đơn đấu còn không bằng những khô lâu binh này.
Chẳng qua yêu tinh Goblin là sinh vật có trí tuệ, có thể thông qua phối hợp lẫn nhau cùng với kế sách để bù lại thực lực không đủ, dưới sự chuẩn bị trước, có năng lực đối phó số lượng khô lâu binh ngang nhau.
Huống chi.
Có năm dũng sĩ Goblin.
Thực lực của bọn họ đều hơn xa Goblin bình thường.
Trong đó, thân xác Trần Hổ vốn có thực lực cấp tinh anh, sau khi đạt được thiên phú cường hóa của dũng sĩ, càng mạnh hơn trước ba phần.
Khô Lâu Binh không chút hồi hộp rơi vào hạ phong.
Một bộ lại một bộ khô lâu binh bị Goblin đánh nát.
“Ha ha ha!”
“Cũng chỉ như vậy thôi.”
“Chúng ta thắng chắc rồi!”
Giờ phút này, năm đại dũng sĩ, ý chí chiến đấu mười phần, sĩ khí như hồng, chỉ cảm thấy mình tất nhiên sẽ trở thành nhóm dũng sĩ đầu tiên thành công săn giết Ma Vương.
Cùng lúc đó.
Trên tế đàn Ma Vương xa xa.
Trương Mục bỗng nhiên mở to mắt.
Trong ánh mắt hiện lên một tia hàn mang.
Nhắc nhở!
[ Lãnh địa bị tập kích!]
[Khô Lâu binh của ngươi bị giết chết!]
[Khô Lâu binh của ngươi bị giết chết!]
[…]
Hắn nhận được thông báo.
Mộ khô lâu đang bị tập kích!
Chương 10: Chịu khổ nghiền épGoblin rất ít thương vong, Khô Lâu binh từng người ngã xuống, tuy tình thế chiến trường tốt, nhưng các dũng sĩ cảm thấy có chút không đúng.
Ma vương đâu?
Chẳng lẽ vừa vặn không ở nhà.
Hoặc thấy tình thế không đúng nên trốn đi?
“Ma Vương!”
“Đừng trốn!”
“Ngươi trốn không thoát đâu!”
“Bây giờ đi ra ngoài còn có thể cho ngươi được chết thống khoái!”
Trần Hổ khiêu khích hai ba câu, đột nhiên một trận cuồng phong gào thét, từ đỉnh đầu bọn họ quét tới, có thứ gì đó đang đến.
Trần Hổ ngẩng đầu nhìn lên.
Một bóng dáng khôi ngô khủng bố xuất hiện trên không trung.
Nó vỗ hai cánh, con ngươi dọc màu vàng kim nhìn xuống, sừng trên đỉnh đầu đầy bá khí, vảy rồng toàn thân vàng sậm, khí tức cực kỳ bá đạo cường thế.
“Ma… Ma vương?!”
Năm dũng sĩ trong lòng hoảng sợ.
Các Goblin khác thì hai chân mềm nhũn đứng cũng không vững.
Không đúng, nơi này đều là vong linh quái, theo lý thuyết Ma Vương không phải là vong linh sao? Đây là vật gì, khí tràng quá mạnh đi!
“Ồ, thì ra là dũng sĩ.”
Sát ý của Ma Vương biến mất, ngược lại lộ ra vẻ tươi cười, có vẻ như không tức giận, ngược lại có một chút kinh hỉ.
“Ha ha, không nghĩ tới, các ngươi chủ động đưa tới cửa, đang lo không biết tìm các ngươi như thế nào đây!”
Vừa nói, vừa hạ xuống đất.
Goblin đều bị dọa sợ đến mức rút lui.
Trần Hổ mặt âm trầm cả giận nói: “Sợ cái gì? Phô trương thanh thế mà thôi! Ta không tin chỉ trong vài ngày ngắn ngủi như vậy, hắn có thể trở nên lợi hại bao nhiêu!”
Trong lòng bốn dũng sĩ cũng ổn định lại.
Đúng vậy, Ma Vương không giống với dũng sĩ, dũng sĩ là xuyên hồn có cơ thể sẵn, Ma Vương càng giống như trực tiếp giáng lâm, Ma Vương muốn trở nên mạnh mẽ thì cần thời gian lắng đọng.
Trò chơi mới bắt đầu có vài ngày.
Người này khẳng định là đang phô trương thanh thế!
“Lên!”
“Cùng tiến lên!”
“Giết hắn!”
Goblin trải qua do dự ngắn ngủi, dù sao bên này người đông thế mạnh, năm vị dũng sĩ dẫn đầu làm gương, lập tức lấy dũng khí, kêu gào xông tới.
Kiến nhiều con cắn chết voi.
Không tin mình mang theo nhiều người như vậy.
Cuối cùng sẽ không thể nào xử lý được một Ma Vương!
Lao, cung tên, phi rìu, không ngừng đánh tới.
Ma Vương lại không tránh không né, mặc cho công kích đánh vào người, kết quả đều không ngoại lệ, lân phiến không tổn hại mảy may, toàn bộ đều bị bắn ra.