Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long (Dịch Full)

Chương 5 - Chương 22: Mộ Khô Lâu

brg0huar -5!

Sinh mệnh lực của Trương Mục đã bị xói mòn, cũng may thuộc tính của hắn rất mạnh, tạm thời không xuất hiện các loại trạng thái tiêu cực như choáng váng, hỗn loạn.

Tuy số lượng oán linh rất nhiều.

Nhưng tốc độ cũng không nhanh.

Trương Mục không ngừng di động, để bảo đảm không bị bao vây, dần dần liền thích ứng tiết tấu chiến đấu, kế đó nên tiến hành phản kích.

Đổi thành những người khác.

Hơn phân nửa sẽ công kích thân oán linh thụ.

Kỳ thật làm như vậy là cố hết sức mà không có kết quả tốt.

Cây oán linh ngàn năm không phải là cây thật, chỉ là yêu ma có ngoại hình như cây, thân cây không phải là chỗ yếu hại, bị thương tổn mãnh liệt cũng sẽ nhanh chóng phát triển lại.

Đại thụ có thể nói là mồi nhử hấp dẫn hỏa lực.

Oán Linh Thụ có thể không ngừng hấp thụ năng lượng khôi phục từ hoàn cảnh và chiến đấu.

Cứ như vậy thời gian chiến đấu không ngừng kéo dài, dù gặp phải địch nhân thế lực ngang nhau cũng có thể hao tổn chết.

“Long Viêm!”

Trương Mục phóng xuất ra khí tức cực nóng, ngưng tụ đến sừng trên đỉnh đầu, cuối cùng nén thành hỏa cầu mật độ cao to bằng đầu người.

Dưới hình thái long nhân.

Phạm vi công kích nhỏ đi.

Cường độ công kích lại tăng lên.

Trương Mục hơi suy nghĩ, quả cầu lửa Long Viêm rơi xuống, rễ của Oán Linh thụ phát ra ánh sáng chói mắt, khí tức của Long Viêm siêu cường bùng lên, lượng lớn rễ cây hóa thành tro tàn.

Vô số hài cốt, nham thạch bị thiêu hủy.

Trong rễ cây.

Có một trái tim màu đỏ sậm quỷ dị đang đập bộp bộp.

“Tìm được rồi!”

“Đây là trái tim của oán linh thụ!”

Trương Mục thông qua nhắc nhở biết được, nhược điểm duy nhất của oán linh thụ ngàn năm chính là oán linh chi tâm giấu ở trong gốc rễ này.

Cây oán linh ngàn năm cảm nhận được uy hiếp.

Nó trở nên điên cuồng dị thường, rễ cây bị thiêu hủy nhanh chóng tái sinh, cùng lúc đó nó phóng thích ra tất cả oán linh, trong đó có một bộ phận chặn lại tổn hại.

“Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại mà thôi!”

Trương Mục liên tục phóng thích ra hai đạo công kích long viêm.

Trong nháy mắt, đạo thứ nhất đã làm bốc hơi đi màn chắn do oán linh hình thành, đạo thứ hai rơi vào trong vết rách, tuy rằng tốc độ tái sinh của rễ cây cực nhanh, nhưng vào lúc này lại không làm nên chuyện gì.

Long viêm hỏa cầu trực tiếp xuyên qua rễ cây tái sinh, cuối cùng rơi vào trên trái tim đang đập, hỏa diễm cực nóng từ trong rễ oán linh phun ra.

Bên ngoài thân cây.

Từng cái từng cái đều trở nên cực độ vặn vẹo.

Chúng nó đồng thời phát ra tiếng thét chói tai, từ trong miệng con mắt phun ra hỏa diễm, cả cái cây từ dưới lên trên, từng khúc nổ tung ra, trong nháy mắt hóa thành mảnh vỡ.

Oán linh đầy trời.

Tiếng thét biến mất.

[Ngươi giết chết Oán Linh thụ ngàn năm, kim tệ +2500!]

[Ngươi công chiếm hầm mỏ rên rỉ, thu hoạch được rương báu Thanh Đồng!]

Trong khoảnh khắc.

Thiên địa một mảnh yên lặng.

Tiếng thét chói tai khiến người ta điên cuồng kia biến mất.

Trương Mục thở phào một cái, trước kia hắn chưa từng cảm giác được, thì ra bên tai thanh tĩnh là một chuyện thoải mái như vậy.

Trận chiến này rất ngắn ngủi.

Cũng không phải Oán Linh Thụ quá yếu.

Nếu như không có nhắc nhở của phần mềm hack, Trương Mục muốn chiến thắng nó, thật đúng là không phải là một chuyện dễ dàng, chính bởi vì biết nhược điểm, tựa như chơi game đã nhận được bí quyết hướng dẫn, tất nhiên cũng thoải mái hơn nhiều.

Sau khi tiêu diệt Oán Linh Thụ ngàn năm.

Trương Mục đã chiếm lĩnh triệt để quặng mỏ.

Một bảo rương thanh đồng tinh xảo xuất hiện ở trước mắt.

Đây là phần thưởng sau khi chiếm lĩnh khu vực này thu được.

Trương Mục mở bảo rương ra.

[Ngươi mở rương bảo vật Thanh Đồng, thu được Cuộn thăng cấp kiến trúc vong linh x1, thu được bản vẽ: Oán Linh Tháp x1, thu được “Đồng vàng”x2000!.]

Chương 22: Mộ Khô Lâu

[Cuộn thăng cấp kiến trúc vong linh], vật phẩm tiêu hao, vong linh bảo thạch (cấp 1 x8), đồng vàng 2000, chỉ có hiệu quả với kiến trúc hệ vong linh cấp một, có thể đề thăng cấp bậc của kiến trúc hệ vong linh .

[Bản vẽ: Oán Linh tháp], tiêu hao bảo thạch vong linh (cấp một)× 1, hòn đá × 100, vật liệu gỗ × 50, tiền vàng × 500, có thể kiến tạo Oán Linh tháp, số lần bản vẽ có thể sử dụng: 5.

Không hổ là khu vực cấp lãnh chúa.

Độ khó càng lớn quả nhiên thu hoạch càng lớn.

Hai vật phẩm này đều là đồ tốt.

Cái trước có thể dùng để thăng cấp thiết bị hệ Vong Linh trong lãnh địa, cái sau dường như là bản vẽ một loại kiến trúc loại tháp phòng, cùng bản vẽ kiến trúc bình thường bất đồng, loại bản vẽ này có thể sử dụng thêm năm lần.

Ngoại trừ hai kiện vật phẩm này.

Trước sau kim tệ thu hoạch cao tới năm ngàn.

Khoản tiền này ở giai đoạn hiện tại bất luận nhìn thế nào cũng là một khoản tiền lớn.

Trương Mục không có lập tức rời đi, hắn gọi thủ hạ vào, để cho Long nhân đào móc khu vực Oán Linh Thụ, đào ra một cái hố to sâu hơn mười mét.

“Chủ nhân!”

“Có phát hiện!”

Rễ cây của Oán Linh thụ ngàn năm có rất nhiều bảo thạch, có mười lăm viên, toàn bộ đều là vong linh bảo thạch.

Trương Mục lộ ra biểu cảm không ngoài dự đoán.

Sở dĩ hắn có thể biết trước, đương nhiên cũng là nhắc nhở đến từ phần mềm hack.

Cây oán linh có thể hấp thu năng lượng vong linh, năng lượng khổng lồ tích lũy theo tháng ngày, có thể ngưng kết thành bảo thạch vong linh, những bảo thạch này vào thời điểm cần thiết, có thể bị cây oán linh xem như bảo vật sạc điện để sử dụng.

Nhưng rất đáng tiếc.

Nó gặp Trương Mục.

Tiết kiệm chưa dùng liền toi.

Cây oán linh này vô cùng cổ xưa, ngưng tụ mười lăm viên Vong linh bảo thạch, số lượng vượt xa dự tính, lại là một kinh hỉ không tưởng tượng nổi.

Những viên bảo thạch vong linh này.

Vừa hay có tác dụng rất lớn.

Sau một ngày dọn dẹp hầm mỏ.

Long nhân giải quyết xong tất cả cương thi, kéo thi thể ra đốt đi, cũng bắt đầu tu sửa lại đường hầm mỏ, nơi này rất nhanh có thể đầu nhập khai thác.

Đào quáng cần đại lượng lao động.

Gobllin và Khô Lâu Binh, tay chân nhỏ, lại không có sức lực, không có cách nào đảm nhiệm, lại phải chiêu mộ một nhóm Long Nhân khổ công.

Trương Mục trở lại lãnh địa.

Nhắc nhở: Phải chăng tiêu hao cuộn thăng cấp x1, vong linh bảo thạch x8, đồng vàng x2000, tiến hành thăng cấp mộ xương khô?

“Phải!”

Trương Mục đưa ra lựa chọn.

Nhắc nhở: “Mộ xương khô” thăng cấp thành “Khô Lâu Chi Mộ “!

Thăng cấp thành công.

Trương Mục không kịp chờ đợi xem biến hóa.

Đầu tiên là ngoại hình đã xảy ra biến hóa rất lớn.

Mộ xương khô giống như một bãi tha ma lộn xộn, mộ Khô Lâu là một mộ hài cốt khổng lồ, tối thiểu cũng tăng lên mấy cấp bậc.

Đương nhiên rồi.

Trương Mục không nông cạn như vậy.

Hắn càng chú ý đến sự biến hóa của chức năng.

Bên trong Khô Lâu chi mộ.

Tốc độ khôi phục của vong linh tăng lên 50%.

Hạn mức cao nhất của Khô Lâu Binh tăng gấp mười lần.

Ngoài ra còn gia tăng hai đơn vị hoàn toàn mới.

Khô Lâu Pháp Sư, tinh anh nhất giai, mỗi lần chiêu mộ giá 150 kim tệ, giới hạn 50.

Đầu lĩnh khô lâu, cấp hai phổ thông. Mỗi chiêu mộ giá 100 kim tệ, tuyển mộ hạn mức cao nhất 100 người.

Tốt lắm.

Không uổng công thăng cấp này.

Mộ Khô Lâu và Mộ Xương Khô chênh lệch quá lớn.

Sau khi Trương Mục có được Khô Lâu chi mộ, hắn có thể chiêu mộ 1000 Khô Lâu binh +100 đầu lĩnh Khô Lâu cộng thêm 50 tên Khô Lâu pháp sư, đủ để gia tăng thực lực lãnh địa trên diện rộng.

Về phần nhất giai Khô Lâu Pháp Sư vì sao còn mắc hơn nhị giai khô lâu đầu lĩnh.

Rất bình thường.

Khô Lâu Pháp sư là quái tinh anh.

Khô lâu đầu lĩnh chỉ là quái vật phổ thông bậc hai.

Tạm thời không nói đơn vị hệ pháp thuật càng trân quý, thực sự so sức chiến đấu mà nói, Khô Lâu pháp sư cũng phải hơi thắng Khô Lâu Đầu Lĩnh một chút.

Khô lâu đầu lĩnh cũng không phải là không có chỗ tốt.

Khô Lâu nhị giai lớn hơn Khô Lâu nhất giai mấy lần, bất kể là phòng ngự công kích, hay là khí lực đều tăng trưởng trên diện rộng, bất kể là dùng để chiến đấu hay là làm khổ công đều rất thuận tiện.

Có thể nói.

Có Khô Lâu chi mộ.

Thực lực lãnh địa không thể nghi ngờ đã được tăng cường trên diện rộng.

Trương Mục cũng không có thỏa mãn, hắn muốn tiến thêm một bước tăng cường phòng ngự lãnh địa, lúc này phải dùng đến bản vẽ Oán Linh Tháp.

Oán Linh tháp là một loại kiến trúc vong linh phòng ngự.

Năng lực của nó có chút tương tự Oán Linh Thụ, một khi địch nhân tiến vào phạm vi cảm ứng, sẽ tự động triệu hoán oán linh tự bạo đuổi giết địch nhân.

Có hai địa phương thích hợp để kiến tạo.

Chúng nó phân biệt là: trong hẻm núi u ám, hoặc gần lâu đài Ma Vương.

Cái trước địa hình nhỏ hẹp, là thông đạo chủ yếu của sơn cốc, Oán Linh Tháp ở hoàn cảnh này có thể phát huy tác dụng rất lớn. Cái sau là đại bản doanh, chỗ đặt Ma Vương tế đàn, xác thực cũng cần bảo hộ đặc biệt.

Sau một phen cân nhắc.

Vẫn là đặt ở hẻm núi.

Nếu kẻ địch đã đánh tới đại bản doanh rồi.

Chắc chắn các công trình trong lãnh địa sẽ tổn thất nặng nề.

Bởi vậy không bằng nghĩ cách ngăn cản địch ở bên ngoài lãnh địa.

Nửa ngày sau.

Hẻm núi u ám.

Năm tòa tháp cao đột ngột từ mặt đất mọc lên.

Chúng nó chất đầy đầu lâu đáng sợ từ trên xuống dưới, chỉ là bộ dạng cũng đủ dọa người, dũng sĩ tiến vào hẻm núi nhìn thấy, sợ là đều cảm thấy khiếp sợ.

Trương Mục bố trí xong xuôi.

Kiệt tác này hết sức hài lòng.

Lúc này có một long nhân vội vàng chạy tới báo cáo.

“Bẩm báo chủ ta!”

“Bên ngoài có Ngưu đầu nhân!”

“Bọn họ có ý đồ tiến vào lãnh địa!”

Trương Mục cảm thấy lại là dũng sĩ muốn đến trộm nhà.

Thật trùng hợp.

Đây không phải chuột bạch sao.

Liền lấy bọn họ làm thí nghiệm đi!

Chương 23: Ngưu Đầu Nhân dũng sĩ

Mấy giờ trước.

Goblin thôn có một đám người tới.

Những tên to con này đều cao ba mét, cơ bắp cuồn cuộn, đỉnh đầu có sừng trâu, thân mặc giáp sắt, vũ khí lấy búa lớn, chuỳ lớn, lang nha bổng làm chủ.

Ngưu Đầu Nhân tộc!

Chủng tộc nổi tiếng nhờ lực lượng sức chịu đựng!

Một số nơi xa xôi phương bắc thậm chí có quốc gia Ngưu đầu nhân thành lập.

Bọn họ ở trên đại lục này, tuyệt đối không phải là một chủng tộc nhỏ yếu.

Những tên đầu trâu này đến từ bộ lạc Huyết Đề gần đó.

Bộ lạc này ở chu vi mấy chục dặm là tồn tại giống như ác bá.

Gần như tất cả các bộ lạc nhỏ yếu đều bị nó ức hiếp, lần này đến thôn trang Goblin vốn là muốn cướp sạch của Goblin.

Không ngờ tới.

Thôn làng đã bị bỏ hoang.

“Chúng ta hình như tới chậm.”

“Nơi này trải qua một trận đại chiến.”

“Goblin hoặc là bị giết hoặc là đã rời đi.”

Chương Khải đưa ra kết luận như trên.

Đây là một dũng sĩ người chơi của Ngưu Đầu Nhân tộc.

Trừ hắn ta ra.

Hiện trường còn có hai dũng sĩ.

Ba Ngưu đầu nhân sau khi bị dũng sĩ giáng xuống, tốc độ tăng thực lực lên khá nhanh, bây giờ đã rất có danh tiếng ở bộ lạc.

Đương nhiên rồi.

Bộ lạc không chỉ có ba dũng sĩ.

Bộ lạc Huyết Đề là một bộ lạc có hơn tám trăm Ngưu đầu nhân, tổng cộng có bảy dũng sĩ, lợi hại nhất trực tiếp hàng lâm thành tù trưởng.

Một dũng sĩ đầu trâu cầm thuẫn hỏi: “Là Ma Vương làm sao?”

Một nữ dũng sĩ Ngưu Đầu Nhân khác, người mặc áo bào bố cầm cây gậy tế ti nói: “Có khả năng, gần đây có sào huyệt của Ma Vương, chúng ta hẳn là trực tiếp giải quyết hắn, cũng đỡ cho lão đại tự mình đi một chuyến”

Ba người mang nhiều Ngưu đầu nhân như vậy tới, một mặt là tới cướp sạch thôn Goblin, một mặt là tới điều tra sào huyệt Ma Vương trong U Ám sơn cốc.

Ma vương và dũng sĩ là địch nhân của nhau.

Dũng sĩ phá hủy sào huyệt của Ma Vương hoặc là giết chết Ma Vương, thực lực có thể đột nhiên tăng mạnh, còn có thể thu hoạch lượng lớn tài nguyên, chỗ tốt trong đó là khó có thể kháng cự.

Dũng sĩ mang thuẫn cau mày nói: “Ma Vương có thể giải quyết thôn này, thực lực và thế lực nghĩ đến cũng không quá yếu, chúng ta có phải nên báo cáo lão đại cho ổn thỏa một chút hay không?”

“Ha ha ha, ngươi đang sợ cái gì, không phải chỉ là một thôn Goblin sao? Những cặn bã này độ khó đối phó là bao chứ, ta thấy hắn cũng không mạnh bao nhiêu!”

Chương Khải nhận được mệnh lệnh là điều tra.

Hắn lại không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Tất cả mọi người đều là dũng sĩ.

Dựa vào cái gì mà địa vị cách xa?

Đã sớm nhìn thấy tên kia rất khó chịu.

Nếu như mượn cơ hội tiêu diệt một con Ma Vương này.

Chưa biết chừng tương lai ai sẽ là lão đại trong số đó!

“Các ngươi suy nghĩ một chút, đến tột cùng là dũng sĩ nhiều, hay là Ma Vương nhiều? Chúng ta phải nắm chắc cơ hội!”

Nữ Ngưu đầu nhân dũng sĩ gật đầu: “Chương Khải nói đúng, dựa vào đánh quái luyện cấp, mỗi tháng nhiều nhất chỉ tích lũy đôi ba điểm tu luyện, đánh quên ngày tháng cũng không thành cường giả được, muốn xoay người chỉ có cơ hội giết chết Ma Vương này!”

Dũng sĩ cầm thuẫn tính cách ổn trọng, vốn không quá tán thành mạo hiểm lỗ mãng, hiện tại nghe được hai đồng bạn nói, lại cảm thấy rất có đạo lý.

Ba người là quái tinh anh đỉnh tiêm.

Năm mươi Ngưu đầu chiến sĩ càng là được huấn luyện có tố chất.

Trong đó mười tên cấp bậc tinh anh, bốn mươi tên không đến trình độ quái tinh anh, bằng vào nhân thể của Ngưu Đầu Nhân, cũng sẽ không kém quá nhiều so với quái tinh anh.

Đây là một luồng sức mạnh vô cùng cường đại.

Ma vương mạnh đến đâu chứ?

Là mình quá bảo thủ.

Rất nhanh!

Ba vị dũng sĩ đạt thành nhận thức chung!

Đội ngũ Ngưu đầu nhân đã tới hẻm núi u ám.

“Mọi người cẩn thận.”

“Đây là con đường phải qua…”

“Sơn cốc của Ma Vương địa hình phong bế, chỉ có đường bộ đường tắt này có thể đi, Ma Vương và nanh vuốt của hắn có thể sẽ bày ra cạm bẫy.”

Chương Khải khinh thường nói: “Có cạm bẫy thì sao? Chúng ta cũng không phải gà con dựa vào cạm bẫy là có thể đánh bại, ta thật ra rất chờ mong Ma Vương này có thể chơi ra một chút thủ đoạn.”

Càng đi sâu vào trong.

Bầu không khí xung quanh càng ngày càng âm trầm.

Phía trước bỗng nhiên xuất hiện năm tòa tháp cao.

Mỗi một tòa đều là do hài cốt um tùm dựng lên, chỗ xây dựng theo thứ tự là điểm cao phụ cận, không giống như là dựa vào sức người có thể xây dựng lên.

“Đó là cái gì?”

Đám Ngưu Đầu Nhân có chút bất an.

Hẻm núi u ám âm trầm, đột nhiên xuất hiện thứ này, thực sự quỷ dị và khủng bố.

“Hừ, giả thần giả quỷ, Ma Vương sẽ không ngu xuẩn đến mức cho rằng làm ra vẻ ta đây, là có thể dọa lui dũng sĩ đến đây chứ? Quá ngây thơ rồi!”

Chương Khải nói: “Tranh thủ thời gian, nhanh chóng thông qua, Ma Vương hẳn là còn chưa phát hiện, chúng ta phải đánh hắn trở tay không kịp!”

Bắn cung rồi.

Không có chuyện mũi tên quay đầu.

Đã đi tới nơi này rồi sao có thể quay đầu lại?

Tháp quỷ dị không khuyên lui được đội ngũ phạt ma, ngược lại để bọn họ bước chân nhanh hơn, ý đồ nhanh chóng thông qua, có thể thấy được quyết tâm không giết Ma Vương không quay đầu.

Lúc này Oán Linh tháp đã có phản ứng.

Vô số khô lâu há mồm phun ra khói đen quỷ dị, trong phút chốc trời đất tối mịt, tiếng kêu thê lương nổi lên bốn phía, từng con oán linh ngưng tụ thành.

Khuôn mặt chúng đáng sợ, mười ngón sắc nhọn vô cùng, hai mắt đỏ như máu tập trung vào người xâm nhập, thét lên chói tai, gần như phát điên lao xuống.

“Mẹ kiếp!”

“Tình huống gì vậy?”

“Đây là vật gì?”

“Đây là thủ hạ của Ma Vương sao?”

“Chẳng lẽ Ma Vương này là của Vong linh tộc?”

Một tên chiến sĩ đầu trâu phát động kỹ năng cuồng nộ.

Chiến phủ nhanh như chớp chém đôi oán linh.

Nhưng oán linh biến thành sương đen, lại tụ tập ở bên cạnh, mười quỷ trảo đâm tới, xé nát giáp trụ, trong nháy mắt tạo thành vết thương.

Không đợi phản kích.

Oán linh đột nhiên lao vào tự bạo.

Ngưu đầu nhân chiến sĩ kêu thảm thiết ngã xuống đất.

Hắn mắt thấy là đã không sống nổi nữa rồi.

Những oán linh này đều có hai loại thủ đoạn công kích.

Loại thứ nhất là quỷ trảo, đây là kỹ năng công kích đơn thể.

Loại thứ hai là tự bạo, oán linh có thể trong nháy mắt dẫn nổ chính mình, từ đó tạo thành thương tổn trong phạm vi, hơn nữa thương tổn thập phần khả quan.

Tiểu đội dũng sĩ lỗ mãng này.

Trong nháy mắt đã bị hàng trăm oán linh bao phủ.

Chương 24: Uy lực Oán Linh Tháp

Đỉnh núi.

Trương Mục xem kịch vui.

Dưới trạng thái khởi động của Oán Linh Tháp.

Mỗi phút sẽ tiêu hao hơn 20 kim tệ phí tổn.

Công năng của Oán Linh Tháp lại vô cùng cường đại.

Nó có thể một lần điều khiển một trăm con oán linh.

Một khi oán linh tử vong, Oán Linh tháp sẽ một lần nữa triệu hoán, sinh sôi không ngừng, cuồn cuộn không dứt, vô cùng vô tận.

Không cần nghi ngờ.

Oán Linh tháp là kiến trúc phòng ngự vô cùng tốt.

Bất kể là mặt đất hay phòng không đều có hiệu quả rất tốt.

Oán Linh không tính là mạnh.

Chỉ là đơn vị phổ thông bậc một.

Nhưng trên thực tế lại khó đối phó.

Đầu tiên có thể bay tới bay lui cũng rất phiền, tiếp theo là linh thể vật lý có kháng tính cực cao, lại có năng lực tự bạo tạo thương tổn cho đám đông, là ác mộng của chiến sĩ!

Đối phó Oán Linh tháp.

Đấu pháp chính xác là đẩy tháp.

Một khi Oán Linh tháp bị phá hủy.

Oán linh tự nhiên sẽ biến mất.

Đám ngưu đầu nhân này sao có thể từng gặp Oán Linh Tháp?

Huống chi Oán Linh Tháp đều được xây ở điểm cao, bọn họ căn bản không leo lên được, cho dù biết bí quyết đánh và trốn đi, cũng là lòng có dư mà lực không đủ.

Năm tòa Oán Linh Tháp.

Năm trăm con oán linh.

Đây là số lượng gấp mười lần.

Vẫn duy trì giết không hết.

Ngưu đầu nhân làm sao có thể ứng phó?

Muốn rút lui? Muộn rồi!

Ngưu đầu nhân mấy lần phá vòng vây thất bại từng người từng người ngã xuống, tất cả Ngưu đầu nhân lâm vào tuyệt vọng, chỉ có thể tiếp tục đau khổ giãy dụa kéo dài thời gian.

“Ma Vương!”

“Ngươi là kẻ hèn nhát!”

“Trốn đi thì có bản lĩnh gì?”

“Có bản lĩnh thì đi ra một đấu một!”

Chương Khải kinh sợ, vừa kinh sợ vừa phẫn nộ, phát ra tiếng gào thét không cam lòng.

Ma Vương còn chưa thấy mặt đã ngã xuống? Quá uất ức!

Ai có thể cam tâm chứ?

Chết cũng phải liều mạng một lần với Ma Vương!

Trương Mục căn bản không để ý tới.

Hắn thích thưởng thức cảnh đám kiến hôi tuyệt vọng giãy dụa, phẫn nộ đến mức sụp đổ.

Đối với khiêu khích của dũng sĩ?

Hắn chẳng những không tức giận, ngược lại còn cảm thấy buồn cười.

Đơn đấu sao?

Con hàng này mà cũng xứng?!

[Ngươi giết chết Ngưu đầu nhân, kim tệ +9!]

[Ngươi giết chết Ngưu đầu nhân, kim tệ +9!]

[Ngươi giết chết Ngưu đầu nhân, kim tệ +9!]

[…]

[Ngươi giết chết dũng sĩ Ngưu Đầu Nhân, dũng sĩ chi hồn +1!]

[Ngươi giết chết dũng sĩ Ngưu Đầu Nhân, dũng sĩ chi hồn +1!]

[Ngươi giết chết dũng sĩ Ngưu Đầu Nhân, dũng sĩ chi hồn +1!]

Ba dũng sĩ bị giết chết.

Ngưu đầu nhân chết gần hết rồi.

Trương Mục hết sức hài lòng với kết quả kiểm tra.

Năm mươi mấy tên chiến sĩ đầu trâu bị hoàn toàn ngược đãi!

Oán Linh tháp đủ để ngăn cản phần lớn tên gà mờ ở ngoài lãnh địa.

Nhưng mà.

Tuy hiệu quả phòng ngự của Oán Linh Tháp rất tốt.

Nhưng Oán Linh Tháp lại vô cùng yếu ớt.

Trương Mục quyết định an bài mười khô lâu binh, hai khô lâu đầu lĩnh, một khô lâu pháp sư ở gần mỗi một tòa Oán Linh tháp.

Vừa củng cố phòng ngự.

Lại bảo vệ Oán Linh tháp.

Ngưu đầu nhân thương vong hầu như không còn.

Mắt thấy toàn quân sắp bị diệt.

Trương Mục không đuổi tận giết tuyệt, hắn bắt đầu khống chế Oán Linh Tháp, cố ý lộ ra một sơ hở, để cho ba tên Ngưu đầu nhân cơ hội trốn về.

Nhìn từ thông tin nhắc nhở thì đúng là như vậy.

Ngưu đầu nhân đến từ bộ lạc Huyết Đề gần đó.

Nhớ rõ mấy ngày trước Goblin đến nhờ cậy, bọn họ bởi vì thôn bị Huyết Đề bộ lạc phá hủy, cho nên mới bị ép lưu lạc trong rừng rậm.

Huyết Đề Bộ Lạc ở gần đây.

Có thể nói là một thế lực ác bá.

Chỉ riêng Ngưu đầu nhân trưởng thành đã có chín trăm người.

Ngưu Đầu Nhân tinh thông tinh luyện kim loại, hiểu được kỹ thuật rèn đúc, có khí lực cùng sức chịu đựng kinh người, tuyệt đối là lao động cực kỳ tốt.

Mỏ quặng sắt rên rỉ sắp khai phá.

Bắt một đám Ngưu đầu nhân đến mỏ đào quặng chẳng phải là tốt nhất sao?

Dù sao so sánh với nhau, Long Nhân am hiểu kiến tạo hơn, phương diện tinh luyện kim loại, cùng với sức chịu đựng thể lực, vẫn là Ngưu Đầu Nhân mạnh hơn.

Trương Mục cố ý thả hai ba tên Ngưu đầu nhân chạy mất.

Chính là hi vọng những ngưu đầu nhân này có thể trở về báo tin.

Doanh trại của Huyết Đề bộ lạc kiên cố, có không ít thiết bị phòng ngự, Ngưu Đầu Nhân trang bị hoàn mỹ, cường công có thể sẽ xuất hiện một ít chiến tổn.

Huống chi dẫn bộ đội gióng trống khua chiêng bao vây tiễu trừ bộ lạc Huyết Đề.

Điều này gây ra động tĩnh quá lớn sẽ bại lộ quá nhiều thực lực cùng với quân đội.

Lãnh địa của Trương Mục ngày càng cường đại, đã có thể tự bảo vệ mình, nhưng vẫn không muốn bại lộ quá nhiều, nếu như Ngưu đầu nhân có thể chủ động đến tấn công thì không còn gì tốt hơn.

Để thủ hạ thu thập chiến trường.

Trương Mục thì trở lại tòa thành.

Hắn hiến tế linh hồn dũng sĩ.

[Ngươi hiến tế linh hồn dũng sĩ, điểm thiên phú +3!]

[Ngươi hiến tế linh hồn dũng sĩ, điểm thiên phú +3!]

[Ngươi hiến tế linh hồn dũng sĩ, điểm thiên phú +3!]

Lần trước thu hoạch 11 điểm thiên phú, kích hoạt Long Viêm dùng hết 10 điểm, còn lại 1 điểm thiên phú, lần này lại gom đủ 10 điểm thiên phú.

Lại có thể kích hoạt thiên phú mới.

Trong ba thiên phú còn lại của Trương Mục lần lượt là: Long Uy (chưa kích hoạt), điều khiển Lôi Đình (chưa kích hoạt), Kháng phép sơ cấp (chưa kích hoạt).

Thâm Uyên cự long thiên phú đều rất cường đại.

Long uy có hiệu quả chấn nhiếp và khống chế chiến tràng, lôi đình điều khiển có thể công kích từ xa, kháng phép sơ cấp là có tính phòng ngự.

Đều là phải kích hoạt.

Chẳng qua giai đoạn hiện tại.

Trương Mục quyết định kích hoạt điều khiển Lôi Đình.

[điều khiển Lôi Đình], kỹ năng thiên phú, triệu hồi một tia sét từ vực sâu, có thể tấn công mục tiêu tùy ý trong bán kính một nghìn mét, uy lực lôi điện cùng với tinh thần lực tiêu hao có quan hệ trực tiếp, mỗi lần tiêu hao ít nhất 10 điểm tinh thần lực.

Mở khoá thiên phú hoàn toàn mới.

Trương Mục nắm chặt hai tay, chỉ thấy xung quanh thân thể có từng đạo lôi điện không ngừng bắn ra, lôi quang không chỉ chói mắt mà còn có màu đỏ.

Lôi điện màu đỏ.

Đây là thâm uyên chi lôi!

Kèm theo nguyền rủa, bỏ qua một phần kháng tính, có sát thương mạnh hơn, cùng hiệu quả tê liệt!

Trương Mục phóng thích tinh thần lực, một tia sét màu đỏ đánh vào ngoài mấy trăm mét, trong nháy mắt đánh một tảng đá lớn vỡ thành bột mịn.

Không tệ!

Long Viêm thích hợp công kích cự ly gần và trung, có tính duy trì liên tục, là thương tổn phạm vi lớn.

Lôi điện công kích có thể bao trùm cự ly xa gần và trung bình, càng thích hợp trong phạm vi nhỏ trong nháy mắt tạo tổn thương một lần.

Hai loại năng lực công kích cơ sở của Thâm Uyên cự long, có thể bổ sung lẫn nhau, đủ để ứng đối tuyệt đại đa số địch nhân.

Chương 25: Tô Nhan và Triệu Lôi

Hôm sau.

Tại nông trường truyền đến tin tức.

Cự ma khoai tây lại sắp thu hoạch.

Bởi vì phạm vi trồng trọt gia tăng.

Lần này sản lượng khoai tây dự tính cao hơn gấp đôi.

Trương Mục trải qua xây dựng lâu đài Ma Vương, thăng cấp mộ khô lâu, chế tạo năm tòa Oán Linh Chi Tháp, kim tệ chẳng những không giảm bớt, ngược lại còn tăng trưởng nhanh chóng.

Thu nhập chủ yếu ở hai nơi.

Một là lợi nhuận chiến đấu, hai là xuất khẩu thức ăn.

Nếu như không tính giá trị chiến lợi phẩm, chỉ tính toán thu nhập kim tệ, mậu dịch lương thực là thu nhập lớn nhất, trước mắt tích lũy sáng tạo thu nhập gần bốn vạn kim tệ.

Linh điền vẫn chưa khai phá toàn bộ.

Tương lai quy mô trồng trọt sẽ còn gia tăng.

Mà quy mô của những bộ đội Ma Vương khác cũng đang nhanh chóng mở rộng, không gian trưởng thành trong thị trường rất lớn, tương lai vô cùng khả quan, đủ để trở thành trụ cột tài chính!

Hiện tại.

Dòng tiền mặt khỏe mạnh.

Tình trạng tài vụ vô cùng tốt,

Trong tay ít nhất có ba vạn kim tệ là có thể tùy tiện tiêu xài.

Hiện tại có cây rụng tiền tại nông trường, không cần phải tính toán tỉ mỉ, lúc này tiến hành khuếch trương một phen với Vong Linh binh đoàn.

50 Khô Lâu Pháp Sư, mỗi tên 150 kim tệ, tổng cộng 7500 kim tệ!

100 khô lâu đầu lĩnh, mỗi một tên 100 kim tệ, tổng cộng 10.000 kim tệ!

9100 Khô Lâu Binh sĩ, mỗi tên chỉ cần 3 kim tệ, tổng cộng 2700 kim tệ!

Trương Mục vốn có 100 khô lâu binh.

Cứ như vậy, toàn bộ Vong Linh binh đoàn được đầy biên chế.

Đây là một chi bộ đội quy mô kinh người ở giai đoạn hiện tại.

Có chi bộ đội này, có Oán Linh Tháp, Ma Vương lâu đài, lực lượng để chống đỡ kẻ xâm lấn U Ám sơn cốc đang trở nên càng ngày càng đủ.

Sau khi Vong Linh binh đoàn được thành lập.

Lại tốn 1 vạn kim tệ triệu hồi 100 long nhân chiến đấu binh.

Nếu như cộng thêm trước đó liên tục góp nhặt 100 tên, trước mắt đã có được hơn 200 long nhân chiến đấu binh.

Tuy rằng Vong Linh binh đoàn có ưu thế rất lớn.

Ưu thế lớn nhất là giá cả rẻ, Khô Lâu Binh mới có 3 kim tệ, còn rẻ hơn so với Long Nhân khổ công, hơn nữa chi phí duy trì rất thấp, không cần tiêu hao lượng lớn thức ăn và nước uống.

Thế nhưng thế yếu của Vong Linh binh đoàn cũng rất rõ ràng.

Vong linh cấp thấp không có trí tuệ, cơ bản không có năng lực sản xuất, không cách nào chấp hành mệnh lệnh hơi phức tạp, cũng không có năng lực suy nghĩ độc lập, tùy cơ ứng biến.

Chi phí duy trì vong linh cực thấp.

Không có nghĩa là hoàn toàn không có phí tổn.

Chúng cần định kỳ quay về mộ Khô Lâu để khôi phục năng lượng, sau khi binh đoàn Vong Linh được đầy đủ biên chế, Khô Lâu Chi Mộ sẽ sinh ra mấy trăm kim tệ tiêu hao mỗi ngày.

Nói tóm lại.

Tuy rằng Vong Linh binh đoàn dùng rất tốt.

Thích hợp làm chủ lực chịu chiến tổn.

Trương Mục cũng không thể hoàn toàn ỷ lại vào Vong Linh binh đoàn.

Đại quân Long tộc mới là lực lượng hạch tâm, hạn mức trưởng thành trong tương lai rất lớn.

Một vòng triệu hoán xuống.

Nhân khẩu lãnh địa gia tăng trên diện rộng.

Tổng cộng có 2390 đơn vị.

Vong linh 1150 con, Long Nhân 920 tên, Goblin 319 tên.

Bốn tòa kiến trúc hạch tâm: Lâu Đài Ma Vương, Khô Lâu Chi Mộ, Oán Linh Chi Tháp, Goblin nông trường.

Sự nghiệp của Ma Vương.

Hơi có chút thành tựu.

Chỉ tốn thời gian nửa tháng.

Sự trưởng thành mãnh liệt như vậy đủ để thể hiện tiềm lực kinh người của Ma Vương.

Cùng lúc đó.

Phụ cận sơn cốc u ám.

Có một thôn trang nhỏ của Hồ Nhân tộc.

Hồ nhân là chủng tộc thông thường, trí tuệ cao, thực lực thấp, ở tầng dưới chót của hệ sinh thái, không mạnh hơn bao nhiêu so với Goblin, thậm chí có thể còn tệ hơn.

Bởi vì thiếu nữ Hồ tộc phần lớn đều rất xinh đẹp.

Tương đối phù hợp với gu mỹ quan của đại lục.

Đối với những kẻ buôn nô lệ, đi săn hồ nhân, thu nhập cao, nguy hiểm thấp.

Tô Nhan vận khí không tốt.

Nàng ta trở thành một hồ nhân bình thường.

Nàng là dũng sĩ duy nhất trong vô danh thôn, nàng từng cho rằng có cơ hội giống như nhân vật chính trong tiểu thuyết, lãnh đạo thôn làng, đánh quái thăng cấp, săn giết Ma Vương, đi lên đỉnh cao nhân sinh, kết quả bị đánh bầm dập.

Thôn bị tấn công.

Rất nhiều thôn dân bị tàn sát.

Nàng cùng những người sống sót khác trở thành tù binh.

Chỉ là như vậy thì thôi, nơi này vốn là mạnh được yếu thua, chân chính khiến Tô Nhan phẫn nộ chính là, chủ mưu cướp sạch thôn là một dũng sĩ.

“Tô Nhan.”

“Nghĩ kỹ chưa?”

“Thời gian cho ngươi suy nghĩ cũng không nhiều.”

Tù trưởng Ngưu Đầu Nhân: Triệu Lôi phát ra tiếng chất vấn nặng nề.

Triệu Lôi, tù trưởng bộ lạc Huyết Đề, đây thật sự là vận khí trăm vạn không một.

Ngay từ đầu đã có ưu thế to lớn không thể so sánh với những dũng sĩ khác.

Ở trước mặt hắn.

Tô Nhan chỉ là một nhân vật nhỏ.

Nếu không phải năng lực thiên phú của Tô Nhan tương đối đặc thù, tương lai có thể rất hữu dụng, lại là mỹ nữ cực phẩm, mang theo bên người cho đẹp mắt, Triệu Lôi cũng không có hứng thú chiêu mộ nàng.

Tô Nhan tức giận nói: “Chúng ta đều là người chơi trận doanh dũng sĩ, ngươi không đi đánh Ma Vương lại đi cướp sạch thôn của ta, ngươi không cảm thấy làm như vậy quá đáng sao?”

Triệu Lôi cười ha ha.

“Kẻ yếu phục tùng cường giả là đương nhiên!”

“Ta đã là nhị giai, hiệu lệnh hơn một ngàn Ngưu đầu nhân!”

“Ngươi có tư cách gì ngồi ngang hàng với ta? Ngươi bây giờ chỉ có hai lựa chọn, phục tùng hoặc giống như những Hồ Nhân này đi chết!”

Triệu Lôi đưa ra tối hậu thư.

Tô Nhan cực kỳ hoảng sợ.

Hắn thế mà đã là nhị giai?

Tuy rằng lòng tràn đầy phẫn nộ không cam lòng, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chỉ có thể tạm thời thỏa hiệp, tìm cơ hội chạy trốn.

Triệu Lôi vô cùng hài lòng.

Hắn ở thế giới hiện thực, gây dựng sự nghiệp thất bại, tầm thường vô vi.

Bây giờ ở thế giới này, có được thân thể cường đại, càng là sở hữu khu vực phụ cận, gần như là thế lực mạnh nhất, có thể dùng câu hô phong hoán vũ để hình dung.

Triệu Lôi dự định kiêm thu thôn tính thôn và bộ lạc phụ cận, điên cuồng khuếch trương thế lực, đồng thời chiêu mộ thủ hạ dũng sĩ, cuối cùng trở thành bá chủ một phương của Hỗn Độn Sâm Lâm.

Nhưng mà.

Đang lúc đắc chí vừa lòng trở lại bộ lạc.

Một tin tức xấu đột nhiên làm hắn giận tím mặt.

Chương 26: Lửa giận của Ngưu Đầu Tù Trưởng

Ba người Chương Khải chết rồi!

Sai bọn họ đi chinh phục một thôn trang yêu tinh.

Thuận tiện đến gần sào huyệt Ma Vương điều tra thu thập tình báo.

Không nghĩ tới, ba tên ngu xuẩn, vi phạm mệnh lệnh, tự tiện hành động!

Bọn họ lại muốn nuốt riêng Ma Vương trong U Ám sơn cốc, kết quả Ma Vương không giết được, ngược lại bị giết chết, thật sự là ngu xuẩn không thuốc chữa!

“Phế vật!”

“Thành sự không đủ bại sự có thừa!”

Triệu Lôi nổi giận.

Những ngưu đầu nhân khác đều câm như hến.

Một dũng sĩ đứng ra nói: “Lão đại, theo miêu tả của chiến sĩ trốn về, U Ám sơn cốc chính là Ma Vương Vong Linh hệ!”

Triệu Lôi tỉnh táo lại.

Hắn lập tức hỏi: “Thực lực ra sao?”

Dũng sĩ đầu trâu trả lời: “Lúc bọn Chương Khải lọt vào mai phục, tình cảnh lúc đó vô cùng hỗn loạn, mấy chiến sĩ trốn về không thể nhìn thấy Ma Vương.”

Triệu Lôi hừ lạnh nói: “Hắn có bao nhiêu binh lực?”

Dũng sĩ đầu trâu trả lời: “Tổng cộng có bốn năm trăm người, toàn bộ đều là oán linh của vong linh tộc, cho nên đám người Chương Khải mới có thể toàn quân bị diệt.”

“Nhiều như vậy?”

Triệu Lôi có chút giật mình.

Chương Khải chỉ mang theo 50 Ngưu đầu nhân đi ra ngoài, nếu như dưới tình huống bị phục kích, lọt vào bốn năm trăm oán linh phục kích, quả thật không có một chút phần thắng.

Dũng sĩ có thân phận là một vị pháp sư đầu trâu khác nói: “Tốc độ phát triển của Ma Vương này nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng, tương lai chắc chắn là một uy hiếp cực lớn!”

Triệu Lôi trầm mặt.

Ma Vương so với dũng sĩ.

Ưu thế lớn nhất là năng lực trưởng thành không hạn chế.

Bất luận là người hay là thế lực.

Chỉ cần có đủ tài nguyên, thế lực bành trướng là rất nhanh.

“Ma Vương này không yếu, lại là tồn tại hệ Vong Linh, chi phí bồi dưỡng bộ đội cực thấp, để hắn tiếp tục trưởng thành như vậy, nhất định là họa lớn số một của chúng ta!”

Hắn ta vỗ bàn đứng dậy.

“Ma Vương vừa mới đại thắng, giờ phút này khẳng định buông lỏng cảnh giác, lập tức tập hợp tất cả chiến sĩ lại, chúng ta tập kích bất ngờ U Ám sơn cốc, trực tiếp đem hắn diệt!”

Triệu Lôi vẻ mặt hung ác: “Mẹ nó, đồ không biết sống chết, dám giết nhiều thủ hạ của ta như vậy, lần này nhất định phải khiến ngươi chết không yên lành!”

Ba dũng sĩ Ngưu đầu nhân nhìn nhau.

Không nghĩ tới Triệu Lôi nói quyết đoán đánh liền đánh như vậy.

Lại có Ngưu Đầu dũng sĩ nói: “Chúng ta có cần tìm Thiết Huyết Dũng Sĩ Công Hội ở Cự Thụ Thành hỗ trợ hay không? Như vậy chúng ta càng có nắm chắc!”

Triệu Lôi lắc đầu: “Thành Cự Thụ quá xa, căn bản không kịp, huống hồ ta còn chưa đồng ý gia nhập công hội, bọn họ chưa chắc đã chịu giúp chúng ta việc này.”

“Không cần cầu người, thực lực của chúng ta đã dư xài rồi!”

Nói đến nước này,

Mọi người đương nhiên không dị nghị gì.

Thứ nhất, Triệu Lôi là lão đại, hắn đã quyết định rồi.

Thứ hai, tốc độ trưởng thành của Ma Vương khủng bố, càng sớm tiêu diệt nó càng tốt, nhất là Ma Vương hệ Vong Linh!

Thứ ba, bộ lạc Huyết Đề đủ để tổ chức một đội ngũ khổng lồ, số lượng hơn Chương Khải gấp mười lần, lại có Triệu Lôi là nhị giai ở trong đội hình, thực lực tổng thể không thể so sánh nổi.

Dưới tình huống này.

Chiến đấu còn có hồi hộp sao?

Ma Vương ngay cả Chương Khải chút người này cũng không cách nào toàn bộ tiêu diệt.

Để cho mấy chiến sĩ đầu trâu chạy trở về báo tin, thế cho nên binh đoàn và đấu pháp sớm bị lộ ra ánh sáng, có thể thấy được thực lực của Ma Vương này cũng chỉ như vậy.

“Xuất phát!”

Triệu Lôi tập kết bảy trăm ngưu đầu nhân, hai trăm chiến sĩ bộ lạc phụ thuộc, tổng cộng chín trăm đơn vị tác chiến, chính thức xuất phát về phía U Ám sơn cốc.

Khi nhìn thấy đội ngũ khổng lồ này.

Nội tâm Triệu Lôi tràn ngập cảm giác thành tựu.

Nửa tháng qua hắn thực sự rất thuận lợi, không chỉ tiếp quản thành công Huyết Đề bộ lạc, còn chiếm đoạt mấy thôn trang nhỏ, thế lực nhỏ.

Cho nên.

Triệu Lôi tin tưởng vững chắc.

Lần này cũng giống vậy.

Sau khi chinh phục U Ám sơn cốc.

Thực lực và địa vị sẽ nâng cao một bước.

Hồ nhân Tô Nhan không đi theo Triệu Lôi xuất chinh.

Triệu Lôi cũng không tin tưởng dũng sĩ vừa gia nhập này lắm, cho nên để nàng ở lại trong bộ lạc, sai Ngưu Đầu Nhân giam lỏng.

Mắt thấy đội ngũ phạt ma của bộ lạc Huyết Đề.

Tô Nhan ý thức được, giữa dũng sĩ và dũng sĩ, rốt cuộc chênh lệch lớn đến mức nào!

Chẳng trách mình lại rơi vào kết cục này.

Quân đội cường đại như vậy.

Ma vương kia lúc này chết chắc rồi.

Tô Nhan cảm thấy rất phiền muộn, bởi vì Ma Vương càng lợi hại, ban thưởng sinh ra càng nhiều, nếu như Triệu Lôi Phạt Ma thành công, chẳng phải là lại phải mạnh lên trên diện rộng?

Nàng đồng thời vô cùng mất mát.

Nàng ý thức được, lấy năng lực của mình, cùng với thiên phú trước mắt, nếu như không có kỳ ngộ, vĩnh viễn cũng không trở thành dũng sĩ đứng đầu!

Điều này khiến nàng rất không cam lòng!

Hơn nửa ngày sau.

Bộ đội phạt ma của Bộ lạc Huyết Đề đã đến hạp cốc.

Một dũng sĩ nói: “Lão Đại, hôm trước chính là ở trong hẻm núi này bị Ma Vương phục kích, chúng ta kế tiếp phải chuẩn bị sẵn sàng mới được!”

Triệu Lôi quan sát địa hình một chút, hừ nói: “Khó trách thiếu chút nữa toàn quân bị diệt, loại địa phương này xác thực rất thích hợp mai phục, chẳng qua thất bại đồng dạng, không có khả năng phát sinh hai lần, phụ ma cho vũ khí của chiến sĩ Tế Ti đi!”

Mấy vị Tế Ti đầu trâu bận rộn đứng lên.

Tế ti đầu trâu là đơn vị phụ trợ, sức chiến đấu của bọn họ không mạnh, nhưng có ma pháp phụ trợ và ma pháp loại hình khôi phục, có thể tăng thực lực của đội ngũ lên một cách hiệu quả.

Từ tình báo biết được.

Dưới tay Ma Vương là oán linh.

Oán Linh là linh thể, kháng tính vật lý rất cao, cái này không có nghĩa là không có cách nào đối phó, chỉ cần mang một bộ phận vũ khí phụ ma, liền có thể nhẹ nhõm đối phó với bọn họ.

Nhưng mà có thời hạn duy trì phụ ma.

Điều này cần Tế Ti không ngừng thi triển pháp thuật.

Cho nên không thể lãng phí thời gian nhất định phải nhanh hành động.

Triệu Lôi giơ chiến chùy được gia trì thuộc tính hỏa lên quát:

“Ma Vương của U Ám sơn cốc đang bày ra âm mưu tà ác, mưu toan xâm chiếm gia viên của chúng ta, thậm chí thống trị cả khu rừng!”

“Các dũng sĩ Huyết Đề, thời khắc vinh quang của bộ lạc đã đến, theo ta giết vào đánh nát Ma Vương cùng nanh vuốt của hắn đi!”

Mấy trăm Ngưu đầu nhân gào thét.

Ý chí chiến đấu bốc lừa.

Triệu Lôi xung phong đi đầu, suất lĩnh quân đội, giết vào hẻm núi.

Chương 27: Hãm sâu tuyệt cảnh

Không lâu sau.

Năm tòa Oán Linh Tháp xuất hiện trước mắt.

Kiến trúc quỷ dị này khiến đám người Triệu Lôi sửng sốt.

Không kịp suy nghĩ nhiều, Oán Linh tháp đã kích phát, hàng trăm oán linh từ bốn phương tám hướng bị triệu hoán ra, thét chói tai gào thét lao xuống đánh úp lại.

“Quả nhiên là oán linh!”

Triệu Lôi chẳng những không hoảng hốt.

Ngược lại trong lòng đã có quyết định.

Bởi vì tình báo là chuẩn xác, dưới tình huống sớm có chuẩn bị, chỉ là mấy trăm oán linh mà thôi, có thể tạo thành uy hiếp gì?

“Giết!”

“Thịt sạch bọn chúng!”

“Xông vào! Giết Ma Vương!”

Bộ lạc Huyết Đề khí thế bừng bừng điên cuồng tấn công, mấy trăm con Oán Linh đồng thời tấn công mạnh mẽ, vậy mà cũng không thể phá hỏng trận hình của bọn họ.

Ngưu Đầu Nhân trải qua vũ khí phụ ma, có thể sát thương oán linh một cách hiệu quả, mà oán linh tự bạo tạo thành thương tổn phạm vi, lại có Ngưu Đầu Tế Ti lập tức trị liệu.

Nhìn từ cục diện thì.

Hiển nhiên phía tấn công đang chiếm thượng phong.

Oán linh liên tục bị tiêu diệt.

Triệu Lôi chiến lực đỉnh tiêm ở bên trong bộ lạc, giờ phút này còn chưa có ra tay, khi thấy cục diện này, chỉ cảm thấy nắm chắc phần thắng.

“Ha ha ha!”

“Chỉ có vậy thôi!”

“Ta còn tưởng rằng lợi hại bao nhiêu!”

“Những oán linh này dù khó chơi.”

“Nhưng muốn ngăn cản chúng ta là không thể nào!”

Nhưng mà.

Ý nghĩ như vậy.

Chỉ duy trì được vài phút mà thôi.

Bởi vì sự tình dần dần có chút không quá đúng.

“Kỳ quái!”

“Giết lâu như vậy.”

“Oán linh sao lại có nhiều như vậy?”

Triệu Lôi phát hiện một tình huống quỷ dị, oán linh bị tiêu hao từng con, tổng số lại không giảm bớt chút nào!

Chiến sĩ Huyết Đề bộ lạc.

Ban đầu rõ ràng chiếm thượng phong.

Sau khi tiêu diệt một hai trăm con Oán Linh.

Vũ khí phụ ma của ngưu đầu nhân yếu bớt, Ngưu đầu Tế Ti hao tổn tinh thần lực càng ngày càng nhiều, không cách nào duy trì khí thế, tốc độ tiến lên trở nên chậm lại, bắt đầu xuất hiện thương vong.

Ngược lại oán linh.

Khí thế không giảm.

Vẫn người trước ngã xuống, người sau tiến lên.

Tổng số vẫn luôn ổn định.

Triệu Lôi rốt cục phát hiện mánh khóe: “Đáng chết, tháp có vấn đề, những oán linh này là bị tháp triệu hoán ra, nhanh hủy những toà tháp chết tiệt này cho ta!”

Khi ý thức được điều này.

Trong lòng mấy vị dũng sĩ sợ hãi.

Nếu như nói, những oán linh này, tất cả đều là vật triệu hoán… Cái này chẳng phải ý nghĩa, chúng nó cũng không phải là thủ hạ chân chính của Ma Vương?

Lỡ như phỏng đoán là thật.

Đó sẽ phải đối mặt với một sự thật vô cùng kinh khủng!

Lúc này tác chiến với bọn họ, chỉ là một cạm bẫy phòng ngự của Ma Vương, từ đầu đến cuối đối kháng… Chỉ là mấy tòa tháp, mà không phải là bộ đội Ma Vương!

Về phần Ma Vương.

Từ đầu đến cuối đều ở phía sau màn.

Cho tới bây giờ vẫn chưa ra tay chân chính!

Hắn thần bí như thế.

Dũng sĩ căn bản hoàn toàn không biết gì về hắn.

Tự cho là nắm giữ tình báo, nhưng ngay từ đầu đã sai, thậm chí đó là lừa dối cùng cạm bẫy!

Triệu Lôi nghĩ đến khả năng này, đổ mồ hôi lạnh, lại ngồi không yên, cuồng loạn rít gào, phóng xuất ra một trận hồng quang, trong nháy mắt bao phủ Ngưu đầu nhân ở đây.

Kỹ năng Ngưu Đầu Nhân: Dã tính rít gào!

Cái này có thể gia tăng buff cho đồng bạn, để bọn họ duy trì chiến ý cao vút, cùng lúc đó lực lượng, thuộc tính sinh mệnh đều sẽ tăng trưởng.

“Không tiếc giá lớn!”

“Phá hủy những cái tháp rách này!”

Triệu Lôi không biết suy đoán đáng sợ này có phải là thật hay không.

Bất luận là đúng hay sai, việc cấp bách hiện tại là đập nát những Oán Linh Tháp này, để tránh nó triệu hoán oán linh không ngừng tiêu hao thực lực quân đội.

Trên đỉnh núi.

Trương Mục nhìn thấy điều này.

Hắn lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm.

“Oán Linh tháp bị phát hiện rồi?”

“Xem ra đám người này cũng không ngốc như vậy.”

“Được, nếu đã như vậy thì nên nghiêm túc một chút!”

Trương Mục ra lệnh một tiếng: “Vong Linh binh đoàn, toàn thể xuất động!”

Triệu Lôi đang chuẩn bị tự mình xông lên tháp, hắn tin tưởng mình có thể gánh được hai ba mươi oán linh, chỉ cần một lần công kích mãnh liệt là có thể đánh nát Oán Linh tháp.

“Tù trưởng!”

“Không tốt!”

“Chúng ta bị bao vây rồi!”

“Gần đó có một lượng lớn khô lâu đang đánh tới!”

Hạp cốc hai đầu một mảnh trắng xám, chỉ thấy hơn trăm đầu lĩnh xương khô, suất lĩnh gần ngàn khô lâu binh, giống như thủy triều, từ hai mặt khởi xướng giáp công.

Một màn này.

Khiến đám người Triệu Lôi trực tiếp choáng váng.

Mắt của mấy dũng sĩ đều sắp trừng ra ngoài.

“Mẹ kiếp!”

“Quá bất hợp lí rồi!”

“Ta đang gặp ác mộng sao?”

“Lấy đâu ra nhiều khô lâu như vậy!”

“Ma vương này rốt cuộc chiêu mộ bao nhiêu thủ hạ!”

Quá khoa trương!

Chiến lược biển khô lâu.

Số lượng tuyệt đối nghiền ép!

Chỉ riêng cảm giác áp bách tạo thành, cũng không cách nào hình dung.

Cùng lúc đó.

Bên cạnh Oán Linh Tháp.

Phụ cận, trên các điểm cao khác.

Một đám khô lâu khoác áo choàng đứng ra, chúng giơ gậy dài trong tay lên, ngưng tụ ra một đám hỏa cầu ném về phía Ngưu đầu nhân đang leo núi.

“A!”

“Ui ui!”

Ngưu đầu nhân bị ngọn lửa đánh trúng.

Nguyên một đám kêu thảm thiết ngã xuống.

Hiện tại bộ đội phạt ma gặp phải cục diện.

Trước có khô lâu, sau có khô lâu, pháp sư áp chế trên đỉnh đầu, oán linh bốn phía tận dụng mọi thứ!

Toàn bộ phương diện đều thụ địch không góc chết!

Bị khóa chặt hoàn toàn!

“Xong rồi!”

“Tại sao có thể như vậy!”

Triệu Lôi muốn rách cả mí mắt, không thể tin được.

Vốn tưởng rằng đây là một trận chiến thế như chẻ tre.

Không ngờ gần như trong khoảnh khắc, đã hãm sâu trong vòng vây, bây giờ bốn bề thọ địch, tám phương thụ địch, toàn tuyến sụp đổ!

[Ngươi giết chết Ngưu đầu nhân, kim tệ +9!]

[Ngươi giết chết Ngưu đầu nhân, kim tệ +9!]

[Ngươi giết chết chiến sĩ Ngưu Đầu Nhân cao cấp, kim tệ +90!]

[Ngươi giết chết chiến sĩ Ngưu Đầu Nhân cao cấp, kim tệ +90!]

[…]

[Ngươi giết chết dũng sĩ Ngưu Đầu Nhân, dũng sĩ chi hồn +1!]

[Ngươi giết chết dũng sĩ Ngưu Đầu Nhân, dũng sĩ chi hồn +1!]

Dưới hẻm núi.

Giết đến trời tối mịt.

Đại Ma Vương Trương Mục ngồi ở phía trên xem kịch.

Hắn biết từ đầu trận chiến này đã không còn gì đáng lo ngại.

Mặc dù thực lực của quân đội Phạt Ma của Triệu Lôi rất mạnh, nhưng đối mặt với ba tầng tổ hợp Vong Linh Binh Đoàn và Địa Hình và Oán Linh Tháp kiềm chế, gần như không có bất kỳ phần thắng nào đáng nói.

Trương Mục tự tin vào nhất.

Không phải Vong Linh binh đoàn.

Mà là binh đoàn long nhân chiến đấu binh.

Cùng với sức mạnh của bản tôn Thâm Uyên Cự Long là hắn!

Nhưng mà tình huống trước mắt như vậy, sợ là Long Nhân binh đoàn cũng không cần dùng tới rồi.

Chương 28: Toàn quân bị diệt

Đội quân thảo phạt Ma Vương này không hề yếu.

Bộ lạc Huyết Đề là khu tinh anh nhị giai, có một bộ phận cá thể đạt tới thực lực nhị giai, có mấy mục tiêu đặc biệt thậm chí có thực lực tinh anh nhị giai.

Đơn vị nhị giai phổ thông hơi kém hơn tinh anh nhất giai.

Đơn vị tinh anh nhị giai hơi kém lãnh chúa bậc một.

Bình thường ba tinh anh nhị giai, đủ để đối kháng lãnh chúa cấp một.

Điều này đủ để nói rõ.

Bộ đội phạt ma thực lực cường đại.

Nhưng Triệu Lôi đánh giá thấp thực lực của U Ám sơn cốc.

Hắn căn bản không có ý thức được đối mặt là Ma Vương gì.

Chỉ sợ cho dù đến giờ phút này, hơn phân nửa cho rằng Trương Mục là Vong Linh hệ ma vương như Khô Lâu Ma Vương, Oán Linh Ma Vương.

Ngay cả mình đến tột cùng phải đối mặt với địch nhân gì cũng không biết.

Cái thua này.

Nhưng một chút cũng không oan!

Đội ngũ phạt ma đã định bại cục.

Nhưng vùng vẫy giãy chết vẫn không thể khinh thường.

Bởi vì cái này gọi là.

Con thú bị nhốt vẫn còn ngoan cố chống cự.

Có thể sẽ mang đến một chút tổn thất cho lãnh địa.

Triệu Lôi dẫn theo mấy tên Ngưu đầu nhân nhị giai bắt đầu leo lên tháp, hỏa cầu của pháp sư khô lâu đánh tới, bị một tầng khí vờn quanh thân thể bắn ra.

Trương Mục nhìn thoáng qua.

[Ngưu đầu tù trưởng: Triệu Lôi (Thiên tuyển dũng sĩ), tinh anh bậc hai… Kỹ năng: Cuồng Bạo Đấu Khí (cấp E), giẫm đạp chiến tranh (cấp E), dã man va chạm (cấp E), dã tính rít gào (cấp E).

Khó trách có thể ngăn cản ma pháp của Khô Lâu Pháp Sư.

Một tầng khí tức vờn quanh bên ngoài thân thể Triệu Lôi là đấu khí.

Đấu khí này là một loại chiến kỹ có tính thông dụng vô cùng mạnh, vừa có thể bám vào vũ khí để cường hóa công kích, cũng có thể quấn quanh thân thể để chống lại ma pháp.

Triệu Lôi phẫn nộ đan xen.

Bộ lạc Huyết Đề xem như xong rồi.

Nhưng ít nhất cũng phải giữ được tính mạng.

Lưu được núi xanh thì không lo không có củi đốt!

Cho dù Huyết Đề bộ lạc không còn, hắn còn có thể đi đầu nhập vào Dũng Sĩ công hội, liên hợp với các dũng sĩ khác đến báo thù, hắn nhất định phải giết tên Ma Vương này báo thù!

Hiện tại nhất định phải phá hủy Oán Linh tháp!

Chỉ cần không có oán linh điên cuồng áp chế!

Triệu Lôi tin tưởng với thực lực của mình vẫn có thể phá vòng vây!

Sấm sét nổ vang!

Đinh tai nhức óc!

Oanh!

Một đạo lôi điện màu đỏ rơi vào hạp cốc, đánh vào người Triệu Lôi, lập tức đánh nát bấy đấu khí quấn quanh gã.

Bình Luận (0)
Comment