Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 290

- Các thành dân thỉnh chú ý, ngoại thành xuất hiện cuồng thi, nguyên nhân còn đang điều tra, mời toàn bộ thành dân lập tức trở về nhà, đóng cửa kỹ càng, không cần khủng hoảng, không phải sợ, quân trú đóng ngoại thành đang rửa sạch.

- Các thành dân thỉnh chú ý..

- Lên xe, đi cửa thành.

Quý Hủ xoay người lên xe, những người khác lập tức đuổi theo.

Ba xe tải có hai xe kéo theo toa xe, hàng hóa khá nhiều, thân xe nặng, hoàn toàn không đạt tới điều kiện tốc độ.

Trên đường lớn nội thành, sạch, không nhìn thấy người đi đường cùng xe, trên ngã tư đường rộng lớn chỉ có ba xe tải, một đường chạy tới nội cửa thành.

Quả nhiên đúng như Quý Hủ suy nghĩ, nội cửa thành đã đóng lại, có quân đội canh gác, bất luận kẻ nào không được rời đi nội thành.

Quý Hủ dừng xe một bên, quân đội đã phát hiện bọn họ, một đội ngũ chạy tới gõ cửa sổ.

Quý Hủ hạ cửa xe xuống, người bên ngoài mở miệng muốn xem giấy chứng nhận, Quý Hủ không có giấy căn cước, hắn nên tên mình cùng mục đích đến Kinh Lĩnh đại thành.


Diễn cảm binh lính dần dần trở nên cảnh giác, một đội ngũ đã cầm lên súng năng nguyên, tùy thời sẽ động thủ.

Quý Hủ bất đắc dĩ nói:

- Các anh là thủ hạ của vị quân trưởng nào? Tôi nhận thức Đậu Thận Hàn, các anh có thể liên hệ hắn, hoặc là liên hệ Tinh Sở Chung Vị Tông đội trưởng, đều có thể xác định thân phận của tôi.

Binh lính chạy về đăng báo chuyện này.

Quý Hủ nhìn thấy binh linh rất nhanh lại chạy trở lại, không còn vẻ cảnh giác nhưng thần sắc vẫn buộc chặt như trước.

Hắn mời Quý Hủ lập tức trở về, nội cửa thành tạm thời không mở ra.

Quý Hủ biết bọn họ đã xác nhận qua thân phận của hắn, thử hỏi thăm tình huống ngoại thành, nhưng binh lính không lộ ra tin tức, chỉ thúc giục bọn họ lập tức rời đi, không cần ở lại nội cửa thành.

Quý Hủ không có biện pháp, đành phải tìm bãi đỗ xe gần bên, chờ tin tức mở cửa nội cùng ngoại thành.

Đợi tới trưa, tiếng súng ngoại thành liên tục không ngừng, vang lên cả một buổi sáng, đây không chỉ đơn giản là "xuất hiện cuồng thi" như trong thông báo, theo trình độ chiến đấu kịch liệt mà xem, số lượng cuồng thi đã thật kinh người.

Đột nhiên xuất hiện nhiều cuồng thi như thế, trí mạng nhất không phải gợi lên hàm lượng vật chất hắc ám, mà là nhiều người hội tụ cùng một chỗ sẽ dâng lên độ dày cảm xúc sợ hãi.

Quý Hủ cho tới trưa đều có chút tâm thần không yên, cảm giác có chuyện gì cần phát sinh, điều này làm cho hắn không dám trì hoãn, giành giật từng phút từng giây xây dựng tường thành. Tuy đại thành lớn như vậy không có khả năng dễ dàng thất thủ, nhưng dự cảm làm cho hắn không dám thả lỏng.

Đột nhiên thanh âm thông báo lại vang lên.

- Các thành dân mời chú ý, trong không khí xuất hiện độc tố không biết, sau khi hút vào làm cho người ta sinh ra ảo giác khủng bố, mời toàn bộ thành dân không nên đi ra ngoài, đóng lại cửa sổ..

Quý Hủ vừa nghe được "ảo giác khủng bố" đã biết sự tình cần xong, phản ứng đầu tiên chính là khởi động xe tải, hướng nội cửa thành chạy tới, xa xa liền nhìn thấy binh lĩnh hô quát, cảnh cáo không cho xe tới gần, lập tức dừng xe.

Quý Hủ hạ cửa xe lớn tiếng hô to:

- Có biện pháp nào đánh tan cảm xúc sợ hãi, đừng cho nhiều cảm xúc sợ hãi như vậy ngưng kết!


Ban đầu ở trấn Bạch Loan, xuất hiện nhiều cảm xúc sợ hãi bùng nổ, cuối cùng gợi lên vật chất hắc ám hình tượng hóa, đã hình thành hắc triều đáng sợ, đáng được ăn mừng chính là, thuộc tính của hắc triều chính là làm sạch, tuy rằng nguy hiểm nhưng rất trọng yếu.

Hiện giờ nhân số cuồng thi ở ngoại thành hoàn toàn vượt xa trấn Bạch Loan, huống chi còn có độc tố không biết tạo thành "ảo giác khủng bố" thêm vào, khi đó xuất hiện hắc triều, hiện tại sẽ xuất hiện cái gì dù là ai cũng không cách nào đoán trước.

Làm cho Quý Hủ để ý không phải là hắc triều, mà là vực sâu phân tách hai mảnh đất đông tây, đó mới là chỗ nguy hiểm nhất, ai biết trong đó sẽ có quái vật khủng bố như thế nào, nếu bị cảm xúc sợ hãi của đại thành hấp dẫn tới, đó mới là đại tai nạn.

Binh lính đưa mắt nhìn nhau, bọn hắn biết có thể kiểm tra ra cảm xúc sợ hãi, nhưng muốn đánh tan.. làm sao đánh tan? Cảm xúc là thứ sờ không thấy nhìn không được, trừ bỏ quái vật, nhân loại thật sự không có biện pháp với cảm xúc sợ hãi.

Không đợi có đáp lại, ngoại thành truyền ra thanh âm pháo kích rầm rầm, sắc mặt mọi người đại biến, ngay cả pháo năng nguyên cũng dùng tới, đủ thấy tình huống có bao nhiêu không xong.

Theo một trận thanh âm pháo kích, mặt đất bắt đầu chấn động có quy luật, như có một con kềnh càng chạy băng băng, mỗi lần rơi xuống đất đều làm cho mặt đất chấn động, hơn nữa chấn động còn đang tới gần!

- Hống!

Theo một tiếng gào thét quen thuộc, bóng đen khổng lồ xẹt qua trên đại thành.

Quý Hủ vừa nhìn thấy cánh dơi thật lớn, trong lòng liền trầm xuống.

Tiểu đọa biến thú đang ngủ say, bị tiếng gầm rú của đồng loại làm tỉnh lại..

Nhận thấy được tiểu đọa biến thú tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của Quý Hủ là lùi về bên trong xe, đóng cửa kính, làm cho bên trong xe cùng bên ngoài ngăn cách, đồng thời ngăn cản ảnh hưởng từ bên ngoài đối với tiểu đọa biến thú.


Tiểu đọa biến thú thò đầu nhìn xung quanh, muốn chui ra cổ áo lại bị Quý Hủ đè lại, một lần nữa nhét nó trở vào trong bao.

- Ngoan bảo, anh có thể tiếp tục ngủ, đừng đi ra ngoài.

Quý Hủ không hiểu cảm thấy khủng hoảng, bản năng không muốn làm cho tiểu đọa biến thú tiếp xúc với đọa biến thú khác.

Ngày xưa tiểu đọa biến thú luôn nghe lời, lần này vô cùng quật cường, giãy dụa đi ra ngoài, không muốn chờ đợi trong bao.

Đang lúc một người một thú còn đang đấu sức, trong tiếng cảnh báo chói tai, một tiếng nổ ầm vang, mặt đất rung động, toàn bộ người nghe được tiếng nổ đều sắc mặt trắng bệch.

Đó là thanh âm cự tường sụp đổ, cũng là thanh âm tín niệm của người sống sót sụp đổ.

Ngoại thành hoàn toàn rối loạn, tiếng thét chói tai, tiếng la khóc cùng cầu cứu lấn át tiếng cảnh báo chói tai.

Vô số người sống sót lao về hướng cửa nội thành, liều mạng vỗ cửa, kêu gào cầu cứu, thanh âm phanh phanh không dứt, mỗi một lần đều giống như nện vào trái tim binh sĩ.

Bọn hắn nhận được mệnh lệnh là bảo vệ nội cửa thành, không thể mở cửa, nếu hiện tại mềm lòng, rất có thể làm cho nội thành cũng lâm vào nguy cơ chưa từng có.

Bình Luận (0)
Comment