Edit và Beta: Chị Lá | Type: Em Lá
Trang bị trong Vinh Quang mỗi một lần thăng 5 cấp, nhưng cấp người chơi thì khác. Do đó dòng thuộc tính giảm yêu cầu đẳng cấp trang bị không nhất định phải là 5, các trang bị hiện có dòng này đều dao động từ 1 đến 5.
Nhưng Quan Dung Phi muốn thăng Ô Thiên Cơ lên 80, ngoại trừ giảm 5 thì còn lại coi như thất bại hết.
"Rốt cuộc làm sai chỗ nào nhỉ?" Quan Dung Phi lẩm bẩm. Các hình thái của Ô Thiên Cơ đã biểu diễn xong, mỗi hình thái đều hiện dòng này lên nhưng tất cả đều chỉ giảm 4.
Đám Trần Quả lọ mọ chui đầu vào phòng kỹ thuật, nghe ngóng xem đã xảy ra chuyện gì. Diệp Tu bèn kể lại thế lọ thế chai, dân tình chẳng hề tiếc dùm mà chỉ lo ồ lên thán phục. Chế một trang bị cấp 80 trong một game mới max cấp 75, đây là mặt tốt của việc uống Fristi quá liều?
"Ê ê coi Bàn Tay Tử Vong cho tao đi!" Ngụy Sâm hai mắt sáng rỡ.
"Không được. Mỗi Ô Thiên Cơ thôi, còn lại đều không được." Quan Dung Phi chả buồn ngoảnh đầu, sau đó bật mode tập trung nghiên cứu, đách care đến ai khác nữa.
Diệp Tu dẫn cả nhà rón rén ra khỏi phòng. Lúc này mọi người mới bắt đầu biết tiếc cho thí nghiệm thất bại.
"Ô Thiên Cơ không hỏng chứ?" Trần Quả hỏi.
"Không." Diệp Tu nói. Đây có thể gọi là may mắn trong bất hạnh. Tuy thí nghiệm bất thành nhưng mọi công năng hiện có của Ô Thiên Cơ không hề bị hư hao, chỉ dư ra một dòng thuộc tính vô dụng thôi.
"Nguy hiểm quá, sao lại dùng hẳn Ô Thiên Cơ thí nghiệm? Sao không nghiên cứu kỹ vụ giảm 5 cấp trên trang bị khác ấy?" Trần Quả nói.
"Dung Phi nghiên cứu xong từ lâu rồi. Trọng điểm bây giờ là phải làm cho mọi hình thái của Ô Thiên Cơ đều có dòng thuộc tính này, mà thật ra cậu ta cũng xong vụ đó luôn, chẳng qua phát sinh vấn đề ở chỉ số thôi." Diệp Tu trả lời.
"Vậy vụ lên 80 cậu ta có chắc làm được không?" Trần Quả nói.
"Cái này thì... không tiện thử trước khi xác định dòng thuộc tính. Chứ nếu lên 80 rồi mà yêu cầu đẳng cấp chỉ giảm 4, tui làm sao cầm nổi?" Diệp Tu nói.
Đã thử và đã tèo. Khi nhìn thấy dòng thuộc tính chỉ giảm 4, Diệp Tu và Quan Dung Phi có từng hận đời hết mấy phút, nhưng tâm trạng hai người bình ổn rất nhanh. Bởi xét cho cùng, thất bại cũng sẽ mang đến rất nhiều thứ tích cực.
Mọi người không thể giúp gì cho nghiên cứu này, bèn xúm vào hỏi chuyện khí công sư.
"Ngô Tuyết Phong? Ổng giải nghệ rồi là đứt liên lạc luôn, sao tui biết được?" Diệp Tu dập tắt tưởng tượng của Trần Quả, quả nhiên hắn không định lên núi thỉnh vị lão tướng này hạ sơn.
“Vậy ôm Hải Vô Lượng về cho ai xài?” Trần Quả hỏi.
“Cái đó phải kén chọn thật kĩ mới được, mọi người nghĩ ra ai để đề cử chưa?” Diệp Tu hỏi.
Trần Quả phụt máu: “Không phải cậu có dự tính trước rồi hả?”
“Tui có nói vậy hả?” Diệp Tu ngạc nhiên.
“…”
“Bớt tưởng đi chị, Tưởng chết lâu rồi.” Diệp Tu nhìn Trần Quả.
“Chị…”
“Bây giờ trong Liên minh có bao nhiêu tuyển thủ chơi khí công sư, mình phải phân tích cho kĩ càng hết.” Diệp Tu nói.
Trần Quả hiểu rồi. Thì ra lần này thật sự là một pha chuyển nhượng từ trong trứng nước, cả nhân vật lẫn tuyển thủ.
“Nhưng mình cứ hốt Hải Vô Lượng về trước hẵng tính.” Diệp Tu nói.
“Lỡ ôm Hải Vô Lượng về mà tìm không được người cầm thì sao?” Trần Quả nhịn hết nổi.
“Chắc không đâu.” Diệp Tu nói, “Nhân vật hạng sao chắc chắn sẽ có sức hấp dẫn với tuyển thủ. Nhìn tình trạng hiện nay trong giới chuyên nghiệp, chắc không quá khó để kéo một tuyển thủ khí công giỏi về đâu.”
“Tình trạng giới chuyên nghiệp hiện nay thế nào?” Trần Quả khó hiểu.
“Thừa thầy thiếu thịt.” Diệp Tu nói.
Trần Quả ngẩn người, nhưng không buột miệng hỏi tiếp ngay. Gần đây cô rất có ý thức bồi dưỡng thực lực bản thân, cô muốn trở thành một bà chủ chiến đội có năng lực hơn.
Tình trạng thừa thầy thiếu thịt trong giới chuyên nghiệp?
Trần Quả tự mình thông não, thông một hồi thì bắt đầu hiểu ra ý Diệp Tu muốn nói. Trong tám đội vào tứ kết mùa giải trước chỉ có hai tuyển thủ khí công sư, mà Quách Dương trong đội hình Hô Khiếu lại còn không được trọng dụng. Đếm tới đếm lui, trên chiến trường đỉnh cao của vòng chung kết, chỉ có duy nhất một khí công sư hoạt động là Tống Hiểu của Lam Vũ.
Đánh vào vòng chung kết và tranh đoạt tổng quán quân là truy cầu của bất kì tuyển thủ chuyên nghiệp nào. Nhưng đối với các tuyển thủ chơi khí công sư mà nói, tình trạng trước mắt không quá sáng sủa. Tính luôn cả Triệu Dương có đẳng cấp minh tinh, hầu hết bọn họ đều đang phục vụ cho các đội yếu không đủ sức vào vòng chung kết. Trong các đội mạnh thì lại không có slot cho khí công sư. Triệu Dương hì hục cày cuốc bạc mặt suốt bảy năm ở Lâm Hải, tuy một phần là do anh ta muốn thế, nhưng cũng tồn tại nguyên nhân đáng kể là không có lựa chọn tốt hơn.
Đó chính là hiện trạng mà tất cả các tuyển thủ khí công sư đang phải đối mặt. Dù họ có ưu tú đến mức nào cũng bị cái đuối của chiến đội kéo giò, muốn gia nhập đội mạnh thì đội mạnh lại không cung cấp vị trí cho khí công sư. Tuyển thủ hạng trung sẽ không quá để ý một chiến đội mới vào Liên minh như Hưng Hân, nguồn lực mọi mặt đều thiếu thốn, nhưng các tuyển thủ khí công sư vốn đã không có lựa chọn nào tốt, biết đâu chừng Hưng Hân sẽ trở nên hấp dẫn trong mắt họ.
Tự thông não xong, Trần Quả cảm thấy mình đã có tiến bộ đáng ghi nhận. Ít nhất cô đã hiếu rằng hoạt động chuyển nhượng không phải cái chợ mua bán gia súc, mà trong đó có những quy tắc, những đường lối riêng.
Ba ngày sau, trong lúc mọi người vẫn hóng hớt chuyện đi hay ở của Phương Duệ, tin tức nhân vật hạng sao Hải Vô Lượng của Lâm Hải chuyển nhượng đến Hưng Hân bằng giá tiền 5 triệu rưỡi được công bố, khiến cả giới chuyên nghiệp chấn động.
Hưng Hân có thể trả được khoản tiền đó, không ai ngạc nhiên cả, bởi quán quân vòng khiêu chiến cũng nhận được tiền thưởng rất to. Một nhân vật hạng sao bán ra với giá 5 triệu rưỡi có cảm giác quá bèo, nhưng chỉ cần nghĩ đến vị thế khó khăn của nghề khí công trong Liên minh và tình hình chiến đội Lâm Hải hiện tại, mức giá này lập tức hợp lí hẳn.
Sau khi Triệu Dương giải nghệ, tình trạng của Lâm Hải cũng đã bị người ta phân tích thấu đáo. Fan có thể kiêu ngạo hoặc tự hào vì đội nhà có một tuyển thủ hạng sao và nhân vật hạng sao, nhưng họ không biết rằng có đôi khi mấy ngôi sao lấp lánh chính là mấy quả tạ.
Đó chính xác là trường hợp của Lâm Hải. Chiến đội nhà họ quá nhỏ, từ việc trả lương cho một tuyển thủ hạng sao đến nuôi sống nhân vật hạng sao đều kéo theo những khoản chi quá lớn, mà họ còn liều mạng gánh những khoản chi đó suốt từ mùa giải thứ ba Liên minh đến giờ.
Lâm Hải đã từng tự hào vì hào quang ngôi sao mà mình nắm giữ, nhưng dần dần họ nhận ra, sự phát triển của chiến đội càng lúc càng lệch chỉ vì cố giữ niềm tự hào đó. Một tuyển thủ hoặc một nhân vật mạnh mẽ không thể giúp cả chiến đội giành về thắng lợi. Khi Lâm Hải muốn buff các tuyển thủ và nhân vật khác thì mới phát hiện mình đuối sức, bởi Triệu Dương và Hải Vô Lượng đã ngốn quá nhiều nguồn lực của họ.
Nói dễ hiểu thì Lâm Hải chỉ là một đội nhỏ nhưng lại có đường lối kinh doanh theo kiểu ông lớn. Phương thức kinh doanh không phù hợp đã được họ kéo dài suốt bảy năm. Họ từng đắn đo, băn khoăn cho đến tận mùa hè năm nay, người mới lên chức quản lí đã hạ quyết tâm muốn cho Lâm Hải thoát khỏi gánh nặng, quay về con đường đúng đắn một chiến đội nhỏ nên đi.
Lâm Hải quyết định chia tay với Triệu Dương, vì thế Triệu Dương bèn giải nghệ luôn.
Hải Vô Lượng sẽ bị bán ra. Để nuôi nhân vật này, Lâm Hải đã trả giá quá nhiều và giờ họ muốn chấm dứt điều đó. Một Hải Vô Lượng giẫm chân tại chỗ sẽ không có ý nghĩa gì với chiến đội, không bằng bán nó thành tiền để đắp cho các nhân vật khác.
Việc Triệu Dương giải nghệ và Hải Vô Lượng được bán đi đại diện cho sự thay đổi trong đường lối kinh doanh của chiến đội Lâm Hải. Diệp Tu không biết rõ ngọn nguồn nhưng hắn có thể phát giác về tình hình Lâm Hải từ sự giải nghệ của Triệu Dương. Thế nên hắn lập tức ra tay, mua Hải Vô Lượng một cách chóng vánh. Dĩ nhiên Lâm Hải cũng muốn bán Hải Vô Lượng với giá cao nhất có thể, nhưng trong Liên minh hiện nay không có đội mạnh nào cần khí công sư, các đội nhỏ thì cứ lưỡng lự tới lui. Hưng Hân thể hiện thành ý dứt khoát, là ứng cử viên sáng giá nhất. Sau mấy lần trả giá qua lại, hai bên giao dịch thành công.
Hải Vô Lượng chuyển đến Hưng Hân!
Hưng Hân vung tiền một phát là mua luôn nhân vật hạng sao, khiến fan phấn khích tột độ. Tuy nhiên, rất nhanh đã có những nghi vấn về cách thức kinh doanh của Hưng Hân, với nỗi e ngại “Hưng Hân liệu có phải là một Lâm Hải thứ hai?”
Với hai tuyển thủ minh tinh và rất nhiều nhân vật cần thăng cấp, Hưng Hân vốn chỉ là một chiến đội tép riu, gánh nặng tài chính đã cực lớn mà còn ôm về thêm một nhân vật hạng sao. Họ có đủ khả năng để duy trì sức mạnh cho nhân vật thuộc hàng đỉnh cấp như thế không? Liệu chiến đội Hưng Hân có sẽ giống Lâm Hải, họ tôm mà muốn bật lên tới trời, cuối cùng đổi lấy kết cục tồi tàn tăm tối?
Thế mà ngay hôm sau khi Hải Vô Lượng gia nhập Hưng Hân, chiến đội Hưng Hân đã tuyên bố: vũ khí bạc Kính Nguyệt của Hải Vô Lượng thăng cấp lên 75.
Giới chuyên nghiệp lần thứ hai chấn động!
Đây là việc chiến đội Lâm Hải hơn nửa mùa giải vẫn chưa thể thực hiện, Hưng Hân chỉ cần một ngày.
Những ai đặt nghi vấn về Hưng Hân rõ ràng đã không tìm hiểu thấu đáo. Các hội trưởng công hội lớn chắc chắn sẽ không phát biểu cách nhìn ấu trĩ đến vậy, vì không ai hiểu rõ hơn họ rằng nguồn lực tổng thể của Hưng Hân tuy thiếu hụt, nhưng tài nguyên cao cấp lại rất dồi dào. Hưng Hân là kẻ thắng cuộc lớn nhất trên các chiến trường tranh giành boss hoang dã từ ngày game cập nhật level 75 đến nay cơ mà.
Trường hợp của Hưng Hân hoàn toàn khác với Lâm Hải. Thậm chí, có thể nói không ai thích hợp đi theo đường lối ông lớn hơn họ. Một nhân vật như Hải Vô Lượng giúp họ tránh được nguồn vốn đầu tư ban đầu, cũng chính là thứ Hưng Hân thiếu thốn nhất, đưa Hải Vô Lượng đi thẳng vào khâu đắp đồ cấp cao mới là công đoạn Hưng Hân dư dả khả năng.
Tuy vậy, chỉ trong một ngày đã tăng cấp vũ khí bạc 70 lên 75 cũng không phải chỉ là vấn đề nguồn lực. Dàn nhân sự Hưng Hân có phải đã xuất hiện người tài trong lĩnh vực chế tác trang bị bạc?
Diệp Tu đấy chăng?
Trong lúc mọi người đang ra sức suy đoán, lại có nguồn tin tiết lộ: đại thần phòng kĩ thuật Gia Thế bị Hưng Hân bốc đi khi Gia Thế giải tán.
Mọi việc đã sáng tỏ.
Phòng kĩ thuật Gia Thế dĩ nhiên rất chuyên về nghề khí công sư. Đó vốn là nghề chủ lực của họ mà. Hải Vô Lượng về Hưng Hân quả thật đã được chăm sóc trong điều kiện tối ưu, xem ra chỉ còn thiếu người điều khiển nữa mà thôi.
Vì thế, cả giới Vinh Quang bắt đầu truy tìm tuyển thủ khí công sư cho Hưng Hân.
Thính chương sau:
“Chờ mỗi chú em thôi đó!" - Diệp Tu.