Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1156

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Thắng, thắng đúp?

Khán giả trong nhà thi đấu hết hồn.

Đường Nhu có thể giao thủ trực diện ngang cơ với Vu Phong, họ đã cảm thấy phê lòi kèn rồi. Ai ngờ đâu Đường Nhu thắng, sau đó ôm trạng thái nửa máu mà cho tạch luôn tuyển thủ thứ ba bên Bách Hoa... Tuy Lạc Hoa Lang Tạ của Vu Phong bị Hải Vô Lượng của Phương Duệ mài hết 1/5 cây máu, nhưng với việc hốt 1 + 4/5 HP, chắc chắn không ai phản đối cách nói Đường Nhu lấy một chấp hai.

Chỉ mới lượt thi đấu thứ hai trong nghề, một tân binh lại có thể tạo nên thành tựu vượt bậc: Một chấp hai, trong đó bao gồm cả một ngôi sao lấp lánh.

Thế ếu nào?

Thế cmn ếu nào?

Khán giả đơ suốt hồi lâu mới sực nhớ ra phải vỗ tay hú hét. Tiếng hoan hô vang dội muốn nổ nhà thi đấu, át luôn tiếng loa tuyên bố kết quả lôi đài. Những tràng pháo tay tràn ngập mọi ngóc ngách, ngay cả ít ỏi khán giả không quá mê Hưng Hân mà chỉ đến xem thi đấu bình thuờng cũng chợt phát hiện, có lẽ mình đang chứng kiến một ngôi sao mới của Vinh Quang trên đà vươn tới đỉnh cao.

Đường Nhu rời khỏi phòng thi đấu. Tiếng hoan hô và vỗ tay như điên mọi người dành tặng không hề khiến cô sợ hãi. Cô giơ cánh tay, cho họ nhìn thấy nắm đấm của mình đang vung lên mạnh mẽ.

Nhà thi đấu càng thêm bùng nổ.

Đây đúng là một chiến thắng tuyệt vời. Nó thuộc về cá nhân Đường Nhu, và cũng thuộc về toàn thể Hưng Hân. Slogan tự phát được hô hào có vần có điệu khắp trên khán đài. Sân nhà, đây mới là sân nhà thực thụ, một sân nhà có khả năng khiến đối thủ run rẩy và hoang mang.

Ồn ào kéo dài lâu đến mức loa phát thanh không thể thông báo hạng mục thi đấu tiếp theo. Nhưng không sao, ai chả biết sau lôi đài là phần đoàn đội cực kỳ quan trọng của mỗi trận đấu? Tính đến lúc này, Hưng Hân vượt xa dẫn trước Bách Hoa với tỉ số 4 - 1, nếu ăn cả đoàn đội thì kết quả sẽ là 9 - 1! Dù không phải thắng trắng, tỉ số này đã quá đủ để sướng tới mây xanh, chưa kể mục lôi đài còn có màn thể hiện xuất sắc muốn cướp đất diễn mục đoàn đội luôn nữa chứ.

Khán giả phấn khích, già trẻ lớn bé Hưng Hân cũng không che giấu niềm vui.

"Đánh đẹp quá!" Đường Nhu mới về đến chỗ ngồi liền bị Trần Quả ôm chầm lấy. Khán đài gần đó lập tức có tiếng sói tru thành bầy. Cảnh hai người đẹp ôm nhau quá mát mắt, bao nhiêu người không khỏi nổi lòng tà đạo.

"Đánh đẹp lắm." Diệp Tu cũng khen ngợi.

Tiếc rằng thời gian ít ỏi không đủ để ăn mừng. Sau lôi đài, các chiến đội sẽ được nghỉ một khoảng khá dài và họ thường tận dụng nó để tăm tia trạng thái đội bạn, hoặc xem xem có vấn đề gì khác không để điều chỉnh bên mình. Vì thế Hưng Hân chỉ chúc mừng nhau rất ngắn rồi gom cả nhà lại bắt đầu chuẩn bị cho mục đoàn đội.

Chiến đội Bách Hoa cũng đang làm việc tương tự, chỉ khác ở chỗ bên Hưng Hân có thể tém tém tâm trạng, để dành lát nữa ăn mừng sau, còn họ liệu có thể cất đi sầu lo, giờ high trước đã, lát nữa hẵng buồn?

Hiển nhiên không thể, tuy khởi đầu lôi đài bất lợi nhưng pha vi phạm quy tắc thi đấu của Mạc Phàm đã tặng cho họ cục diện siêu ưu thế: Gần như 2v1. Thế rồi 1 lại thắng 2, tinh thần Bách Hoa giờ đây có thể nói suy sụp hoàn toàn. Lúc Chu Hiệu Bình xuống sân, đồng đội chỉ máy móc an ủi gã thôi chứ thật ra ai nấy đều vô cùng chán nản.

"Sao thế, sao thế hả? Lên tinh thần nào, trận đấu vẫn chưa kết thúc, vẫn còn phần đoàn đội cho mình cướp một đống điểm đấy!" Làm đội trưởng, Vu Phong ắt phải đứng ra khích lệ các đội viên. Tuy nhiên lời khích lệ của hắn lại không đem đến hiệu quả lớn lao cho lắm. Mọi người đều sửa sang nét mặt, ra vẻ đã lên tinh thần rồi, nhưng Vu Phong nhìn ra họ chỉ đang cố hùa theo mình mà thôi. Đấu chí cả đội không thật sự bừng cháy.

Tại sao vậy nhỉ?

Vu Phong biết những gì mình nói không quá ghê gớm, ai ai ngoài kia cũng biết nói cả. Nhưng hắn nhớ rất rõ lúc còn ở chiến đội Lam Vũ, những khi gặp phải cục diện bất lợi, thậm chí cái hồi bị Luân Hồi dẫn trước 7 - 2.5 trên sân nhà trong tổng chung kết mùa tám, đội trưởng Dụ Văn Châu chỉ nói vài câu đơn giản nhưng lại chấn chỉnh hẳn tinh thần toàn đội...

Trận đấu vẫn chưa kết thúc...

Hình như đây chính là câu mà Dụ Văn Châu hay nói nhất. Giờ Vu Phong cũng đã bước lên làm đội trưởng, gặp chuyện tương tự, hắn bỗng buột miệng thốt ra câu thường nghe nhất từ đội trưởng cũ. Nhưng Dụ Văn Châu cũng nói, mình cũng nói, sao hiệu quả lại khác nhau đến thế?

Vu Phong ngoài buồn bực thì chẳng thể làm gì hơn, chưa kể cái kiểu bị dẫn trước thê thảm thế này hắn còn chưa từng trải qua nữa là. Bị tân binh đội bạn một chấp hai, trong đó có cả đội trưởng kiêm át chủ bài là mình...

Phải chăng vì mình là một trong những lý do khiến chiến đội suy sụp đấu chí, nên bây giờ mình nói chẳng ai buồn nghe?

Vu Phong không có quá nhiều thời gian để suy ngẫm về đạo làm đội trưởng. Chứng kiến đồng đội sa sút tinh thần, tan rã sĩ khí, hắn lại không biết cách nào giải quyết. Điều duy nhất hắn có thể làm là tự ổn định tâm trạng bản thân, bình tĩnh dặn dò, bố trí chuẩn bị cho mục đoàn đội kế tiếp, hi vọng tinh thần của mình sẽ lây lan đến đồng đội.

Hai bên mạnh ai nấy sắp đặt, còn khán giả vẫn đang chìm đắm trong thắng lợi vừa rồi trên lôi đài. Phía nhà thi đấu còn tranh thủ thời gian nghỉ để phát lại các pha đẹp mắt đã diễn ra. Màn hình điện tử và hình chiếu 3D trên sân cứ chiếu chậm, zoom gần, cắt cảnh, làm mọi cách để tôn vinh sự uy vũ của Đường Nhu.

Tuyển thủ và fan Bách Hoa xem mà ức hết cả chế. Nhưng đây là sân nhà Hưng Hân, ai thèm care tới tâm trạng của họ? Cái gọi là ưu thế sân nhà chính là vậy đó. Tâm trạng fan của đội chủ nhà phải được ưu tiên, vì họ mới là khách quen đảm bảo doanh thu bán vé dài lâu mà!

Tuyển thủ tích cực chuẩn bị, khán giả tích cực phê pha, còn bên phát sóng?

Đang bình luận cho trận Lôi Đình vs Hư Không trên tivi, Phan Lâm nghe báo lại drama lên voi xuống chó của trận Hưng Hân vs Bách Hoa và màn một chấp hai cuối cùng khi Đường Nhu táng sml hai cháu Bách Hoa trong đó có Vu Phong. Hắn bèn tiếp tục xen vào khái quát cho khán giả biết tình hình trận đấu không được phát sóng ấy.

Trong một đêm, kênh eSport nhận được không biết bao nhiêu điện thoại từ khán giả. Ai hiền hiền thì hỏi "Chuyển đài nào mới coi được Hưng Hân vs Bách Hoa?", ai gắt tính tí mà nghe trả lời mỗi lần chỉ chiếu một trận thôi, thì nổi nóng hỏi "Sao chọn gì ngu thế?"

Nhà đài có vì vậy mà cáu Phan Lâm? Không hề, họ còn đang hối hận không kịp kìa. Lúc chọn phát sóng, ai mà đoán được trận Hưng Hân vs Bách Hoa lại nhiều drama như này cơ chứ?

Họ chỉ đành tiếp tục trực tiếp Lôi Đình vs Hư Không trong đau đớn, còn trên các trang phát sóng mạng, tỉ suất click xem trận Hưng Hân vs Bách Hoa tăng vọt vượt mặt luôn cả chín trận còn lại. Các tờ báo mạng cập nhật tình hình liên tục đều đã nhanh tay lẹ mắt đẩy bài tường thuật biểu hiện của Đường Nhu lên trang nhất, phóng viên các tờ báo giấy không chơi kiểu đó được thì đang múa bút xối xả.

Phần đoàn đội sắp tới còn quan trọng nữa không?

Hết rồi, dưới cái nhìn của họ thì hết rồi. Bất kể đoàn đội sẽ có kết quả ra sao, biểu hiện thần thánh hôm nay của Đường Nhu trên lôi đài vẫn sẽ là tít lớn trên báo ngày mai, chỉ cầu trời Đường Nhu đừng chơi ngu gì khi đấu đoàn đội thôi. Mà chấp luôn Đường Nhu có chơi ngu đi nữa, họ cũng có thể viết thành kịch bản "Cô gái ấy là thiên thần hay ác quỷ?" Chấp hết, viết được hết! Phóng viên sướng rơn gõ văng phím, đến tận khi phần đoàn đội sắp bắt đầu, thấy các tuyển thủ lục tục lên sân, họ mới lưu luyến quay về theo dõi trận đấu.

Đội hình Hưng Hân vào trận:

Tán nhân Quân Mạc Tiếu - Diệp Tu.

Bậc thầy pháo súng Mộc Vũ Tranh Phong - Tô Mộc Tranh.

Khí công sư Hải Vô Lượng - Phương Duệ.

Quỷ kiếm sĩ Một Tấc Tro - Kiều Nhất Phàm.

Mục sư Tay Nhỏ Lạnh Giá - An Văn Dật.

Và người thứ sáu: Pháp sư chiến đấu Hàn Yên Nhu - Đường Nhu.

Đội hình Bách Hoa vào trận:

Cuồng kiếm sĩ Lạc Hoa Lang Tạ - Vu Phong.

Chuyên gia đạn dược Hoa Phồn Tự Cẩm - Trâu Viễn.

Thích khách Quý Lãnh - Chu Quang Nghĩa.

Pháp sư triệu hồi Phong Khắc - Chu Hiệu Bình.

Mục sư Ngạo Phong Tàn Hoa - Mạc Sở Thần.

Và người thứ sáu: Ma đạo học giả Sâm La - Trương Vỹ.

Trong hai đội, bên Hưng Hân có tiến hành chút thay đổi so với đội hình đấu cá nhân: Slot cứng cho mục sư An Văn Dật và thêm Kiều Nhất Phàm chưa hề xuất chiến hôm nay. Hai người thay vào cho Bánh Bao đã góp mặt phần solo và Mạc Phàm phần lôi đài, lúc này đang ngồi lại trên khu vực tuyển thủ.

Chiến đội Bách Hoa trừ đi slot mục sư Mạc Sở Thần thì không có tuyển thủ nào chưa xuất hiện ở hai phần đấu cá nhân. Chỉ một bạn ra ngoài cho mục sư vào, thông thường không được tính là luân phiên thay người.

Tuyển thủ đôi bên lên sân bắt tay nhau xong, chia nhau vào phòng. Trọng tài xác nhận các bên đều sẵn sàng, tuyên bố trận đấu bắt đầu. Tiếng đếm ngược vang khắp nhà thi đấu.

Trận đoàn đội chính thức khai chiến.

Bản đồ sử dụng: Sông Ngưng.

Bản đồ tiêu chuẩn hình vuông, hai đường chéo phân chia thành bốn khu tam giác đối xứng. Hai tam giác trên dưới là rừng đá, hai tam giác trái phải là rừng cây. Đường đi trong rừng đá và rừng cây đều khá khúc khuỷu phức tạp, còn hai đường chéo giao nhau thì từ góc Đông Bắc đến góc Tây Nam là đường đất, góc Tây Bắc nối góc Đông Nam lại là một dòng sông chảy đến chính giữa bị đường đất kia cắt đứt, nên mới gọi là Sông Ngưng.

Nước sông Ngưng rất xiết, dòng chảy lùi, đoạn bị ngăn giữa bản đồ trông như là đầu nguồn, chảy đến góc Tây Bắc và Đông Nam tức biên giới bản đồ thì biến thành thác nước. Ra khỏi chỗ đó, nhân vật sẽ được tính là chết ngay lập tức.

Hai đội lần lượt spawn ra ở góc Tây Nam và Đông Bắc. Trừ hai vị trí này, trong mỗi tam giác đều có một điểm thay người.

Chiến đội Bách Hoa spawn góc Đông Bắc, thuộc nửa bản đồ trên.

Chiến đội Hưng Hân spawn góc Tây Nam, thuộc nửa bản đồ dưới.

Mỗi đội đứng một đầu đường lớn dẫn thẳng đến nhau, không gì che chắn, nếu men theo mà chạy sẽ nhanh chóng gặp nhau. Chiến đội Hưng Hân xông thẳng lên, trong khi chiến đội Bách Hoa lại chọn đi vòng, chui vào rừng đá thuộc khu tam giác phía Bắc.

Rừng đá là địa hình mê cung đặc thù, có rất nhiều ngõ ngách và các lối ra vào. Điểm thú vị là nó mô phỏng một kỳ quan thiên nhiên rất nổi tiếng ở thành phố K của Bách Hoa: Thạch Lâm.


Bình Luận (0)
Comment