Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1661

Dịch bởi Lá Mùa Thu

Đây là trận lôi đài thứ tư của Chu Trạch Khải. Ba trận trước, dù tắm mình dưới tuyến hỏa lực dữ dội của Mộc Vũ Tranh Phong, Nhất Thương Xuyên Vân cũng không rơi vào bị động như lúc này.

Bởi khi ấy, việc chống chọi với tuyến hỏa lực là lựa chọn của hắn.

Hắn chủ động đối mặt với sát thương khủng, nhất quyết không lùi về dù chỉ nửa bước, thậm chí còn giáng trả.

Hắn lựa chọn tình thế khó khăn, hắn bắt mình phải vượt qua nó.

Nhưng lần này thì không phải.

Chiến trường hỗn loạn, Phương Duệ lại mưu mô xảo trá, tận dụng triệt để cơ hội và không ngại phát huy thứ virus zâm có từ trong máu làm người ta trở tay không kịp, dẫn đến kết quả là Chu Trạch Khải bị chế ngự hoàn toàn. Suốt bốn trận đã đánh, đây là lần đầu tiên Nhất Thương Xuyên Vân bị vây bởi sát thương không phải do hắn lựa chọn, càng không cách nào đột phá.

Sóng Niệm Long, đến từ Hải Vô Lượng.

Phá Diệt Trảm, đến từ NPC cuồng kiếm sĩ.

Quỷ Ám, đến từ NPC thuật sĩ.

Lựu đạn chưa rõ loại hình, ném bởi NPC chuyên gia đạn dược.

Băng Khô Mưa Axit, triệu hồi bởi NPC ma đạo học giả.

Ngoài ra, NPC pháp sư chiến đấu lúc nãy vồ hụt Hào Long Phá Quân đã quay trở lại khi vô số các NPC tay ngắn đang hùng hổ xông lên.

Không lối thoát, không kẽ hở, trừ đi chịu đòn không còn lựa chọn nào khác. Tàn dư của ngọn lửa dữ chưa kịp tắt trên áo Nhất Thương Xuyên Vân đã bị loạt kỹ năng ập xuống nuốt chửng, bóng người cũng chẳng thấy tăm hơi. Hắn còn sống hay đã chết?

Khán giả đau đáu tìm câu trả lời ở thanh HP trượt dốc không phanh. NPC khá cùi bắp, nhưng rất biết lấy số lượng bù chất lượng. Mấy trận trước, Tôn Tường và Mạc Phàm cũng không bị hội đồng nhiều như Chu Trạch Khải hiện tại.

Chiến trường hỗn loạn đã bị Phương Duệ lợi dụng triệt để. Chỉ bằng một cơ hội duy nhất, hắn đẩy Chu Trạch Khải rơi xuống vực sâu không đáy. Nhưng hắn không hề cho rằng mình đã thắng.

Vẫn còn rất nhiều NPC đang focus Hải Vô Lượng. Hắn vừa xử lý liền tay, vừa chăm chăm quan sát tình hình Nhất Thương Xuyên Vân bên kia.

Đợt công kích này chắc chắn sẽ làm Nhất Thương Xuyên Vân trọng thương, nhưng chưa đủ trí mạng. NPC không giỏi trong việc phối hợp như tuyển thủ, Nhất Thương Xuyên Vân nhất định sẽ nắm bắt khoảng trống trì hoãn giữa các đợt tấn công. Hải Vô Lượng phải nghĩ cách lấp các khoảng trống này.

Bốp chát binh hự...

Những âm thanh liên tiếp vang lên.

Quả nhiên, Nhất Thương Xuyên Vân chỉ chịu trận đúng một đợt rồi tiến hành phản công. Với một cú Đá Xoáy, hắn quét chân bốn NPC tay ngắn cùng lúc. Sau đó tiếng súng rền vang dày đặc như không biết ngơi nghỉ, Nhất Thương Xuyên Vân không tiếc bật buff Bắn Tốc Độ hòng xả đạn một cách hiệu suất nhất.

Võ Thuật Súng Pháo!

Võ Thuật Súng Pháo đi kèm buff Bắn Tốc Độ, động tác toàn thân của Nhất Thương Xuyên Vân trở nên nhanh nhẹn cực kỳ. Vòng vây NPC xung quanh hắn bị dạt ra chừa một khoảng trống nhỏ, và Hải Vô Lượng lọt vào tầm nhìn.

Thiệt luôn... Không ngoài dự đoán.

Về căn bản, Chu Trạch Khải đã nắm được đấu pháp Phương Duệ dùng cho trận này. Hắn biết nếu muốn thoát khỏi khốn khó, chướng ngại lớn nhất vẫn là Phương Duệ. Cũng như trận trước, Mạc Phàm tuy bị thế lực NPC mai phục trên vách núi tấn công ào ạt, nhưng nếu hỏi cậu rằng ai gây khó chịu nhất, chắc chắn câu trả lời là Chu Trạch Khải.

Khí Xoắn Ốc!

Hải Vô Lượng khuỵu gối tung chưởng, kình khí mang theo cả cơ thể hắn phóng tới, lấp kín khoảng trống nho nhỏ mà Nhất Thương Xuyên Vân chẳng dễ gì mới tranh thủ được.

Trước mặt Nhất Thương Xuyên Vân bị ngăn trở, sau lưng và hai bên cũng đầy ắp đạn phép từ NPC, còn đường nào cho anh?

Chỉ trong tích tắc, lối thoát duy nhất đã vụt mất?

Điều đó đúng với rất nhiều người, nhưng với Chu Trạch Khải, thì không.

Khu vực chật hẹp không còn chỗ trốn, Nhất Thương Xuyên Vân quyết định lui lại một phần ba bước chân.

Hắn nhấc súng, và bắn!

Đoàng!

Tạo nên tiếng động lớn, thể tích viên đạn ắt hẳn không nhỏ. Mà nếu một viên đạn có thể nhìn thấy bằng mắt thường, tốc độ bay của nó chắc chắn cũng không nhanh.

Đạn Đông Cứng!

Đến từ cây kỹ năng của chuyên gia đạn dược, chiêu cấp thấp này lại cung cấp thứ debuff quá bá đạo. Cũng như hiệu ứng đông cứng của phép thuật hệ Băng, nó ngắt và phong tỏa toàn bộ hành động của mục tiêu.

Thế nên nó mới kêu to và bay chậm đến vậy, hòng giảm thiểu xác suất bắn trúng. Nhưng khi ra chiêu ở không gian chỉ bằng một phần ba bước, khoảng cách giữa Nhất Thương Xuyên Vân và Hải Vô Lượng phải rất gần, Đạn Đông Cứng bay nhanh hay chậm cũng không khác nhau là mấy.

Một lần nữa, Chu Trạch Khải đã làm được điều không tưởng. Hắn quả thật mạnh đến mức khó tin, gây ức chế cho biết bao con người.

Nghe thấy âm thanh đặc thù của Đạn Đông Cứng, Phương Duệ cảm thấy phen này mệt rồi. Nếu đánh tiếp, Khí Xoắn Ốc sẽ bị Đạn Đông Cứng ngắt ngang và hắn sẽ liệt toàn thân giữa một bầy quái hung hãn... Ối mẹ ơi!

Kiểu gì cũng phải né!

Hải Vô Lượng cực nhanh vẹo lưng sang bên và khuỵu xuống. Vận dụng mọi thao tác đổi tư thế, đây đã là max khả năng của hắn trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Nhưng chẳng ích gì!

Khoảng cách bất lợi, vị trí ngắm bắn của Nhất Thương Xuyên Vân lại quá độc, thời gian đạn bay chỉ kịp cho Hải Vô Lượng chọn phần cơ thể trúng đạn khác với mục tiêu ban đầu của Nhất Thương Xuyên Vân, còn hiệu ứng đông cứng vẫn lãnh trọn. Cả người hắn tê liệt, trơ mắt nhìn cơn mưa đạn phép từ NPC trút xuống mình.

Chẳng buồn cảm thông, Nhất Thương Xuyên Vân vội nhân cơ hội tháo chạy. Ngờ đâu, chút khe hở nhỏ xíu còn lại sau cú nhích mình hết cỡ của Hải Vô Lượng chợt bị một thanh chiến liêm chắn ngang.

Nhất Thương Xuyên Vân cả kinh định tránh, nhưng phạm vi quét của chiến liêm vốn rất lớn, hắn chỉ cách có một phần ba bước chân thì tránh thế nào với đám NPC vẫn tiếp tục ùa lên bốn phía?

Trúng chiêu!

Một lá bùa từ chiến liêm bay ra, lóe lên chữ "Định" sáng rực, dán vào người Nhất Thương Xuyên Vân. Bị vũ khí của thầy trừ tà đánh trúng sẽ cưỡng chế dán bùa, đừng hòng trốn thoát. Mà bùa có chữ "Định", tức là Bùa Định Thân...

Hệt như Hải Vô Lượng, Nhất Thương Xuyên Vân bị cấm di chuyển. Dù đỡ hơn Hải Vô Lượng ở chỗ vẫn có thể công kích, nhưng chỉ công kích thôi thì một tay súng như hắn không cách nào đẩy lùi đám cận chiến đang lao lên kia.

Phương Duệ đỡ không nổi thao tác imba của Chu Trạch Khải, Chu Trạch Khải cũng đỡ không nổi âm mưu quá zâm của Phương Duệ. Ánh sáng hắt ra từ màn hình trong hai phòng đấu đang chiếu lên hai nụ cười méo xệch như nhau.

Họ rất nhanh bị hiệu ứng hình ảnh chói lóa từ rừng kỹ năng của NPC vùi lấp. Hải Vô Lượng bị đông cứng miễn động đậy, còn Nhất Thương Xuyên Vân giơ súng kiên cường chống trả nhằm sống lâu thêm đôi chút.

Các debuff gây tê liệt thường không kéo dài, nhưng Phương Duệ và Chu Trạch Khải lại cảm thấy mấy giây này dài như thế kỷ. Ai sẽ hết debuff trước? Đó mới là vấn đề.

Chu Trạch Khải biết debuff Đạn Đông Cứng dưới nòng súng mình là bốn giây, nếu trừ đi thuộc tính có sẵn của Hải Vô Lượng và chỉ số kháng từ trang bị, có lẽ còn khoảng hai tới ba giây.

Bùa Định Thân của NPC không đến nỗi quá mạnh, nhưng thời gian khống chế Chu Trạch Khải cũng phải tầm ba giây rưỡi.

Do vậy, Hải Vô Lượng sẽ được phép di chuyển trước Nhất Thương Xuyên Vân. Nhất Thương Xuyên Vân không tê liệt toàn thân nên vẫn có thể giương súng bắn hắn, chỉ cầu trời không có gì khác quấy rối. Việc bị trói chân làm hắn bó tay với phần lớn kỹ năng nhắm vào mình, cầu trời cho con may mắn là cách duy nhất lúc này.

Một giây, hai giây...

Hắn không rời mắt khỏi Hải Vô Lượng.

Hai giây rưỡi...

Chưa tới ba giây, Hải Vô Lượng đã thoát trạng thái đông cứng!

Phương Duệ cũng rất hiểu về tình hình hiện tại. Ngay lúc Hải Vô Lượng vừa hết debuff, hắn lập tức nhìn thấy Nhất Thương Xuyên Vân xoay nòng súng về phía mình. Hắn vội co người, thầm biết ơn đám NPC đứng gần. Người lạ ơi, cho mượn tấm thân làm khiên chắn nha!

Vận khí tung chưởng, Hải Vô Lượng định một mẻ hốt trọn NPC lẫn Nhất Thương Xuyên Vân. HP Nhất Thương Xuyên Vân đã không còn nhiều, hit này nếu trúng thì coi như thắng chắc.

Mải nghĩ ngợi, hắn dường như không phát hiện một khe hở nhỏ xíu giữa các NPC. Rất nhỏ thôi, nhưng xuyên suốt mấy NPC và nối thẳng đến họng súng đen ngòm của Nhất Thương Xuyên Vân.

Đoàng!

Súng vang.

Nhìn thấy cơ hội, Nhất Thương Xuyên Vân không chút chần chừ. Hắn lập tức nã đạn.

Đạn bay xuyên rừng người, lướt hiểm qua những NPC có thể chắn đường bay của nó bất cứ lúc nào.

Nhưng nó đã bay đến đích.

Phụt!

Máu văng.

Viên đạn xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ ngắt chiêu, đồng thời ngăn cản Hải Vô Lượng né một hit đánh từ NPC.

Ông trời phù hộ.

Nhất Thương Xuyên Vân cuối cùng cũng thoát debuff định thân. Đúng ngay lúc này, dưới chân hắn bỗng lóe sáng. Một cột sáng từ mặt đất bắn thẳng lên trời, Nhất Thương Xuyên Vân cuống quýt định nhảy né mà không kịp.

Lục Tinh Quang Lao!

Một NPC thuật sĩ đã ngâm xướng từ xa.

Nếu Chu Trạch Khải không bận chú ý Phương Duệ, nếu khe hở kia không bé đến mức cần hắn tập trung tối đa, hắn sẽ không lơ là với một kỹ năng debuff cực mạnh như thế, hắn nhất định sẽ ưu tiên ngắt chiêu của NPC thuật sĩ.

Thật là... Đánh với Phương Duệ, ông trời cũng bị lợi dụng.

Chu Trạch Khải nghĩ.

Nhất Thương Xuyên Vân rơi vào nguy khốn tập hai. Lần này hắn ngã xuống và không bao giờ đứng dậy được nữa.

Trận thứ năm lôi đài, Phương Duệ thắng!
Bình Luận (0)
Comment