Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1721

Dịch bởi Lá Mùa Thu

Tập Kích Gạch!

Bánh Bao Xâm Lấn ra tay. Một cách rất thô thiển và rời rạc, trong tình thế cân bằng và tinh tế, kỹ năng này xuất hiện như hòn đá rớt xuống mặt hồ phẳng lặng.

Luân Hồi vốn đã chuẩn bị cho tình huống chập mạch thường thấy ở Bánh Bao. Họ cố tình dẫn dắt mọi thứ để Bánh Bao không theo kịp, ai ngờ ku cậu lại đánh chắc tay đến khó tin. Không có góc nhìn Thượng đế, họ làm sao biết rằng Diệp Tu vừa khiển Quân Mạc Tiếu vừa chỉ dẫn Bánh Bao từng đường đi nước bước, mà Bánh Bao lại có thể thực hiện chuẩn không cần chỉnh? Nếu không tận mắt chứng kiến, e rằng điều này nằm quá tưởng tượng của con người. Cho dù là cao thủ như Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào hay Tôn Tường, cũng chẳng cách nào lường được.

Các tuyển thủ Luân Hồi dưới sân rất lo lắng. Thiếu thốn thông tin sẽ ngăn tướng trong trận lập kế hoạch xử lý đúng đắn, còn tướng ngoài trận thì sốt cả ruột. Cũng như fan trên khán đài, họ dõi theo Luân Hồi trong mỗi một lần chiếm lấy ưu thế để rồi bị Hưng Hân san bằng cách biệt. Họ bắt đầu đánh mất niềm tự tin tuyệt đối và thay vào đó là cảm giác bất an khó tả.

Bánh Bao Xâm Lấn ra tay.

Một bước ngoặt mà ba tướng Luân Hồi chờ đợi đã lâu.

Dù rất ngạc nhiên với cách Bánh Bao bắt kịp nhịp đánh, họ cũng không buông lơi phòng bị để luống cuống khi ku cậu rơi nhịp đột ngột. Không, cái trình của họ cao hơn như thế nhiều. Hết hồn phát thôi mà, chưa đến mức ngoài tầm xử lý.

Cục Gạch bay tới.

Rõ ràng vung tay ra trước mặt, nhưng cục gạch lại bay vèo sang phía Nhất Diệp Chi Thu bên hông. Bánh Bao rất ngứa mắt với cái người vướng tay vướng chân, lên cũng không chịu mà xuống cũng chẳng ưng này. Động tác lừa tình của ku cậu làm fan Luân Hồi ồ lên vì căng thẳng, nhưng Tôn Tường có phản xạ và tốc độ tay không vừa, cho dù dính bẫy cũng dư sức sửa sai nữa là đằng khác. Nhất Diệp Chi Thu nhẹ nhàng xoay người né, chăm chú quan sát Bánh Bao Xâm Lấn.

Cậu ta bắt đầu chập mạch rồi.

Luân Hồi chỉ chờ có thế.

Ném gạch không thành, Bánh Bao chưa chịu bỏ cuộc, tiếp tục với Ném Cát.

Trong cát có châm!

Nhờ cẩn thận đề phòng, Nhất Diệp Chi Thu lập tức nhận ra trick vặt Bánh Bao sử dụng: Dùng cát ẩn giấu Châm Độc hoặc Châm Gây Tê. Khi gặp Ném Cát, người ta thường chấp nhận ăn sát thương để xoay góc nhìn tránh debuff mù. Lưu manh sẽ lợi dụng đặc điểm này để thực hiện trick, nhưng trick xài nhiều thì nhờn, chẳng còn bao nhiêu tác dụng. Cả cát lẫn châm đều bị Nhất Diệp Chi Thu tránh thoát.

Còn gì nữa không?

Lối đánh của Bánh Bao luôn gây hiếu kỳ với rất nhiều người.

Nhất Diệp Chi Thu tỉnh táo đợi ku cậu tấn công.

Thế rồi ku cậu phủi mông quay đi.

Đúng, Bánh Bao rất chướng mắt với Nhất Diệp Chi Thu nên đã cho hắn mấy hit cảnh cáo, nhưng phục tùng mệnh lệnh của Quân Mạc Tiếu mới là ưu tiên hàng đầu của ku cậu. Quân Mạc Tiếu kêu focus Vô Lãng, Bánh Bao sẽ không trái lời.

Tập Kích Gối Cường Lực!

Mục tiêu của hit kế tiếp chuyển từ Nhất Diệp Chi Thu sang Vô Lãng, Bánh Bao Xâm Lấn co gối nhảy lên.

Sơ hở!

Cơ hội đã đến với Nhất Diệp Chi Thu. Lối đánh tùy tiện của Bánh Bao Xâm Lấn không khớp với tiết tấu chung nên dễ làm rối nhịp độ. Ku cậu vô tình tách rời khỏi Quân Mạc Tiếu, tuy không quá xa nhưng đã đủ lộ sơ hở trong cục diện cân bằng hiện tại.

Nhất Diệp Chi Thu lập tức tắt mode cù cưa, quyết liệt ra tay không khoan nhượng. Rình rập nãy giờ, kỹ năng của hắn đã cooldown đáng kể.

Sao Băng Bách Long!

Hắn bật Tăng Tốc lao đi băng băng, Khước Tà đen nhánh trong tay biến thành trăm ngàn bóng ảnh lùa vào khoảng trống mới phát sinh giữa hai tướng Hưng Hân. Ý đồ đã phơi bày: Hắn muốn ngăn cách Bánh Bao Xâm Lấn với Quân Mạc Tiếu. Sự phối hợp thể hiện rõ rệt khi không chỉ mình Nhất Diệp Chi Thu tấn công, mà Nhất Thương Xuyên Vân cũng đột ngột xoay nòng súng về từ cuộc chiến hỏa lực với Mộc Vũ Tranh Phong. Móc nối liên kết giữa Nhất Diệp Chi Thu và Nhất Thương Xuyên Vân, Luân Hồi muốn xé đội hình Hưng Hân nhanh nhất có thể. Vô Lãng thì dùng kỹ năng đón đầu, cô lập Bánh Bao để chuẩn bị cho pha vây giết kế tiếp.

Một khe hở chỉ bé bằng hạt đậu giữa hai nhân vật lại trở thành mấu chốt quyết định trong trận đấu đỉnh cấp. Người chơi thường chẳng hiểu vì sao Tôn Tường tự dưng ra tay, Luân Hồi tự dưng hổ báo hẳn, cũng chẳng nhìn ra cái gọi là thời cơ thích hợp, nhưng các cao thủ thì thấy rõ mồn một.

Hơn thế nữa, họ còn biết cơ hội này chưa chắc ngon ăn như Luân Hồi tưởng.

Bởi sự thật là, nó nằm trong lòng bàn tay Hưng Hân.

Nhịp đánh thất thường của Bánh Bao là cơ hội trong mắt Luân Hồi, thì với Hưng Hân cũng vậy. Nắm quyền dẫn dắt tiết tấu, họ mới là người kiểm soát thế chủ động khi cơ hội xuất hiện.

Tương kế tựu kế.

Trong ánh nhìn trao đổi giữa các lão tướng có kinh nghiệm đối đầu Diệp Tu lâu năm, bốn chữ này hiện lên.

Đây chính là sở trường của Diệp Tu.

Ở thời điểm đối thủ tin rằng cơ hội đã đến, Diệp Tu luôn đi trước họ nửa bước, một bước hoặc xa hơn. Lần này, cách biệt nhỏ hơn cả nửa bước, nhưng quyền chủ động thì không thay đổi.

Cơ hội mà Luân Hồi đau đáu trông mong, Hưng Hân cũng đang đợi chờ.

Chỉ có điều, nó đến khi nào là do Diệp Tu quyết định.

Quyền chủ động nằm trên đường tơ kẽ tóc, liệu Diệp Tu có thể giành vào tay mình?

Quân Mạc Tiếu ra chiêu.

Kiếm Ảnh Bước!

Dưới hình thái kiếm của Ô Thiên Cơ, một loạt kiếm ảnh xuất hiện, chưa dứt chiêu thì ô đã đổi thành một loại kiếm khác.

Tam Đoạn Trảm.

Lại một kỹ năng ép trên vũ khí.

Cả một bầy Quân Mạc Tiếu bay lướt thành chùm, mỗi tên cầm một thanh kiếm vung lên loang loáng khiến người xem hoa cả mắt.

Đâu là người, đâu là bóng?

Muốn phân biệt ư, đếm được số lượng bóng đi đã!

Kiếm Ảnh Bước nối liền bởi Tam Đoạn Trảm, hai quá trình đan xen vào nhau, vừa di chuyển vừa tách bóng với tốc độ chóng mặt. Quân Mạc Tiếu ở đâu mà nhiều thế này?

"Năm bóng? Sáu bóng? Móa!" Lời chửi tục đến từ Hoàng Thiếu Thiên, cao thủ kiếm khách hàng top. Ngay cả hắn cũng không thể xác định, nhục chưa? Đếm số lượng bóng chưa xong, lấy gì nhìn ra mục tiêu mà Quân Mạc Tiếu nhắm tới? Cho dù nhìn ra đi nữa, lấy gì đảm bảo rằng đó là thật?

Ba tướng Luân Hồi trong trận hoang mang không kém bên ngoài, nhưng tên đã lắp vào cung, không thể không bắn. Tình thế đã xoay chuyển từ chi tiết quá nhỏ bé, thời gian cân nhắc là thứ quá xa xỉ chứ nói chi dự trù kế hoạch B. Sai một li đi một dặm, cắn răng đánh tiếp là lựa chọn duy nhất của họ.

Sao Băng Bách Long!

Nhất Diệp Chi Thu vẫn trung thành với quyết định cũ: Chia cách Bánh Bao Xâm Lấn và Quân Mạc Tiếu. Quân Mạc Tiếu từ số ít thành số nhiều làm hắn hơi rối, nhưng mặc kệ người hay bóng, đập hết là được!

Khước Tà không chút lưu tình, đâm thẳng về phía Quân Mạc Tiếu.

Bóng của kiếm khách và bóng của ninja có sự khác biệt nhất định. Bóng của ninja là thực thể với cây máu riêng, nếu bị Sao Băng Bách Long đánh trúng sẽ có thể tan biến toàn bộ. Trong khi đó, Kiếm Ảnh Bước cho ra khái niệm đúng với "bóng" hơn, bị tấn công ác liệt thế nào cũng vẫn sống khỏe.

Quân Mạc Tiếu mà Nhất Diệp Chi Thu đâm trúng là một cái bóng, nhưng Diệp Tu đách sợ. Ngay tức khắc, hắn khiển các kiếm ảnh đổi chỗ cho nhau. Cái bóng giả mạo kia mất hút giữa đám anh em, để lại cho đối thủ nỗi hoang mang như cũ. Suốt quá trình Quân Mạc Tiếu thực hiện Tam Đoạn Trảm, hắn mặc kệ Sao Băng Bách Long tìm kiếm thật giả trong bầy bóng của mình.

Một hit, hai hit, ba hit...

Mưa sao băng dày đặc đổ xuống đám bóng của Quân Mạc Tiếu chỉ như một trò đùa. Chẳng cản được ai, cũng chẳng chia cách được ai.

Sơ hở mà Luân Hồi lợi dụng từ Hưng Hân, cuối cùng biến thành sơ hở do Hưng Hân bài bố cho Luân Hồi.

Sao Băng Bách Long của Nhất Diệp Chi Thu thất bại hoàn toàn.

Súng đạn của Nhất Thương Xuyên Vân bắn không trúng phát nào.

Vô Lãng ngừng chạy, quay đầu đánh trả Bánh Bao Xâm Lấn. Bánh Bao Xâm Lấn đã đến trước mặt hắn với Quân Mạc Tiếu ở sát sau lưng. Hit thứ ba của Tam Đoạn Trảm chém tới, đi kèm là mấy cái bóng luồn ra lách vào gây nhức mắt vô cùng.

Ai là người thật?

Vô Lãng nhìn không ra, càng không biết nên chọn bóng nào để né.

Một chiêu Kiếm Sóng đã được sử dụng, nhưng đó là dành cho Bánh Bao Xâm Lấn. Tốc độ của Quân Mạc Tiếu hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Vô Lãng.

Trúng kiếm!

Hit cuối cùng của Tam Đoạn Trảm đã chỉ điểm người thật cho Vô Lãng. Hắn lập tức xoay chiều kiếm, mà đằng xa, hỏa lực ngợp trời cũng giáng xuống từ Mộc Vũ Tranh Phong.

"Bánh Bao, theo anh!" Diệp Tu chat.

Bánh Bao Xâm Lấn vốn đi tiên phong, nhưng người đánh trúng Vô Lãng lại là Quân Mạc Tiếu. Vì tránh Kiếm Sóng mà ku cậu lăn sang bên, thấy Diệp Tu kêu mình thì lập tức chạy về.

Ba focus một.

Nhất Thương Xuyên Vân và Nhất Diệp Chi Thu đuổi theo tấn công. Hưng Hân quyết không lùi, càn giết bằng một thái độ liều mình như chẳng có. Đây là thời điểm mà phe focus phải giành giật từng giây để dồn sát thương.

Nhất Diệp Chi Thu lao lên, bổ một hit Cường Long Áp từ trên xuống. Với sức đè cực mạnh và hiệu ứng đẩy ngã, chiêu này dư sức phá hoại mọi tiết tấu.

Biết không thể mặc kệ, Bánh Bao Xâm Lấn và Quân Mạc Tiếu vội vàng né tránh.

Bất ngờ thay, Nhất Diệp Chi Thu đang nhảy lên thì chợt tan biến khi Cường Long Áp còn chưa gõ xuống.

Blink?

Tuy sóng não khó dò, Bánh Bao vẫn có óc phán đoán đủ xài. Giống với Diệp Tu, ku cậu vừa di chuyển vừa xoay góc nhìn, tìm kiếm Nhất Diệp Chi Thu.

Mà đúng lúc này, một bóng đen chắn mất tầm nhìn của Mộc Vũ Tranh Phong.

Nhất Diệp Chi Thu.

Gương mặt và bóng hình từng là thân thương nhất, bỗng xuất hiện trước mắt cô với sát khí trùng trùng.
Bình Luận (0)
Comment