Toàn Chức Cao Thủ

Chương 26

Diệp Tu đương nhiên không bị Trần Quả giết chết, Trần Quả cũng không có khả năng mới cấp 1 mà tiến vào Rừng Rậm Cách Lâm cấp 5, sau cùng Trần Quả chỉ có thể mở acc nhỏ của mình ở khu 10 lặng lẽ đi nhận nhiệm vụ. Nói thế nào phương thức này cũng nhanh hơn giết quái.

Diệp Tu trong lúc bận bịu rốt cuộc cũng chịu quay đầu nhìn một cái, liếc nhìn nhân vật trên màn hình: “Trục Yên Hà? ID này hình như tôi đã gặp qua ở đâu rồi?”

Trần Quả thiếu chút nữa đập đầu vào màn hình tức chết, nghiến răng quay đầu qua: “Chính là ID acc lớn của chị đây!”

“Đấy, tôi đã nói mà!” Diệp Tu đã sớm quay trở về, Trần Quả đột nhiên phát hiện, từ khi cô ngồi vào chỗ này cho đến hiện tại, trừ lúc đang đắp mặt nạ thì tên này còn quay đầu qua nhìn, sau đấy không thấy mặt chính diện của hắn nữa. Một cái Mộ Địa Xương Khô thôi mà, có cần phải chuyên chú thế không?

Nghĩ thì nghĩ vậy chứ thực sự không thể bực bội, bởi quả thực cần phải chăm chú như thế. Tiểu quái trong phó bản Mộ Địa Xương Khô này xuất hiện tùy ý mà còn rất mạnh, thường vô ý rơi xuống một đống xương vụn ở đây đấy sau đó hợp thành một bộ xương khô, hoặc một bộ xương khô thình lình chui lên từ mặt đất. Phó bản này không có đường và mục tiêu công kích cố định, mỗi lần tới đều hưởng thụ những chuyện mới lạ, cực kỳ thử thách lực chú ý cùng phản ứng của người chơi. Huống hồ đội ngũ của bọn Diệp Tu chỉ có bốn người, cần phải chuyên tâm hơn cả.

Thế thì mọi hành động của Diệp Tu đều hợp tình hợp lý, bản thân tức tối chẳng hợp lý tí nào, Trần Quả chỉ có thể ngồi bên buồn bực tiếp tục làm nhiệm vụ cho người mới.

Lúc này cách ngày mới mở khu 10 cũng chỉ mới một ngày, người mới ở thôn tân thủ vẫn nhiều như mây, khiến Trần Quả không thể nào thuận lợi làm nhiệm vụ được. Ngay cả loại cao thủ đứng đầu như Diệp Tu, làm xong những nhiệm vụ trong hoàn cảnh này cũng phải mất 2 tiếng, Trần Quả càng không cần nói. Dù rằng tình hình đỡ hơn hôm qua, xếp hàng và đoạt quái, kết cục này vẫn trước sau như một.

Đang làm, đột ngột nghe thấy bên cạnh bay đến một câu: “Biết ngay là vậy mà.”

Trần Quả giận, thầm nghĩ đang trêu cô đó hả? Nhưng lúc quay đầu nhìn, Diệp Tu đã đeo tai nghe lên từ lúc nào, tiếp tục chuyên chú phá phó bản với người ta! Lời này là nói với mình ư? Trần Quả nói thầm, cuối cùng không đành đi gây sự, tiếp tục lặng lẽ đập quái.

Bọn Diệp Tu bên này xem như hữu kinh vô hiểm vượt qua phó bản Mộ Địa Xương Khô. Quá trình có vẻ khó khăn gập ghềnh, bởi vì phản ứng của bọn Điền Thất rõ ràng theo không kịp phó bản này, cả đám tám chín phần mười sẽ trúng chiêu của lũ xương khô đột nhiên xuất hiện.

Cuối cùng lúc BOSS ngã xuống, cà người đám Điền Thất đã đầy mồ hôi. Nếu không nhờ Diệp Tu, đổi thành Nguyệt Trung Miên đi phó bản này với bọn họ nhất định không qua nổi. Cũng không phải nói độ khó của phó bản này cần phải có cao thủ đứng đầu trấn thủ, mà sát thương của phó bản này ảnh hưởng rất lớn đến người chơi, cần có thánh ngôn giả chuyên trị liệu đến. Hiển nhiên đây là bài học mà phó bản của thôn tân thủ muốn nhắn nhủ đến người chơi, để người mới biết được tầm quan trọng của việc phối hợp nghề nghiệp.

Kết quả có sự tồn tại của Quân Mạc Tiếu Diệp Tu, vừa trị liệu lại vừa kéo quái, cứ thế càn quét hết Mộ Địa Xương Khô. Sau khi rời khỏi, Diệp Tu quay qua nhìn, Trần Quả vẫn đang xếp hàng ở thôn tân thủ, vì vậy cũng không để ý tới nữa, lại vào. Trong lòng đám Điền Thất có chút không yên, phó bản này hình như họ hơi kéo chân rồi, với bản lĩnh của cao thủ đại ca, hoàn toàn có thể tìm được người hợp tác mạnh hơn ba người họ nhiều, không thể hiện tốt bị cao thủ đại ca ghét bỏ thì phải làm sao đây?

Thế là lần này bọn Điền Thất tập trung lực chú ý một trăm phần trăm, cẩn thận rồi cẩn thận, tốc độ phản ứng với sự xuất hiện đột ngột lũ xương khô rõ ràng cải thiện rất nhiều, tiến độ phó bản cũng tăng nhanh hơn.

Phó bản Mộ Địa Xương Khô cũng có ba BOSS ẩn: Chiến Binh Xương Khô, Pháp Sư Xương Khô và Lãnh Chúa Xương Khô. Nhưng có BOSS ẩn ở phó bản này cũng không được nhắc nhở ngay, bởi vì ba BOSS ẩn này đều ngẫu nhiên mà xuất hiện đột ngột, đến lúc đấy thì hệ thống mới có tin nhắc, thường có những đội ngũ xui xẻo vừa phát hiện được lời nhắc của hệ thống thì trong đội đã có người bị BOSS giết trong tích tắc.

Có Diệp Tu trấn thủ, không đến nỗi xảy ra chuyện sơ ý như thế. Lần thứ hai đánh phó bản còn thuận lợi hơn lần đầu, thế nhưng vẫn không thấy BOSS ẩn như trước.

Đã đi qua hai lần phó bản, Diệp Tu lại quay sang nhìn, Trần Quả đang tập trung đoạt quái với người ta bên ngoài thôn tân thủ, Diệp Tu ló đầu liếc nhìn cấp của cô nàng, đã cấp 4 rồi, rất nhanh sẽ lên cấp 5.

“Nhanh chóng phá bản thêm lần nữa.” Diệp Tu thầm nghĩ rồi vội vàng đi vào, đám Điền Thất cũng không hề chần chờ.

Giết giết giết, đi đi đi. Thình lình một ngôi mộ nghiêng ngã ở phía trước rung nhẹ, đám Điền Thất vẫn chưa biết gì mà tiếp tục đi lên, Diệp Tu vội vàng kêu to: “Lui về sau.”

Cả đám bây giờ đối với chỉ thị của Diệp Tu chưa kịp suy nghĩ đã tự động chấp hành, lúc này đồng thời lui về sau. Bóng dáng Quân Mạc Tiếu thoáng cái đã vọt ra từ chính giữa bọn họ. Sau khi bia mộ kia nhẹ nhàng lay động, đột nhiên ầm ầm rồi chui từ dưới đất lên, bay về phía họ.

Diệp Tu kêu một tiếng: “Cẩn thận.” Sớm cảnh giác tử trước, đám Điền Thất nhanh chóng né tránh, không bị cái bia kia đập trúng. Bia mộ vừa bay lên đã lộ ra nửa phần xương khô ẩn trong mộ, nhìn một thân xương cốt tinh xảo đầy đủ kia, biết ngay đấy không phải là những tiểu quái bình thường xương sườn không đầy đủ kia. Tin tức của hệ thống lúc này cũng trịnh trọng tuyên bố: Các bạn đã bước vào nơi an nghỉ của Chiến Binh Xương Khô.

“Cuối cùng cũng gặp!” Diệp Tu vui mừng.

“Đánh như thế nào?” Đám người Điền Thất vội hỏi.

Chiến Binh Xương Khô mới lộ được nửa thân thể đã như tên lửa nhảy ra khỏi mộ, thể hiện năng lực nhảy vọt của mình. Giữa không trung ưỡn ra thân thể đầy xương xậu, bụi đất bám vào từ khi an nghỉ ầm ầm rơi xuống như mưa, tay vung một thanh cự kiếm trông sứt mẻ không chịu nỗi, nhưng thanh kiếm ấy lại to bằng cả người.

“Hỏng bét.” Diệp Tu nói.

“Làm sao vậy?” Bọn Điền Thất vội hỏi.

“Quên xem hướng dẫn rồi.” Diệp Tu nói.

Ba người đồng thời hộc máu. Cao thủ đại ca ông thần kỳ quá đi!

“Để tui xem giúp ông há?” Mộ Vân Thâm kêu lên.

“Không được, công kích quất đến ông sẽ chết.” Lúc Diệp Tu nói chuyện, Chiến Binh Xương Khô đã nhảy lên chém một kiếm xuống đất, đất rung núi chuyển, phạm vi sóng xung kích lan ra thật lớn, Thiển Sinh Ly chạy trốn chậm, bị sóng xung kích làm cho cạp đất.

Hai hốc mắt sâu đen của Chiến Binh Xương Khô đảo qua, tựa hồ như đang tìm kiếm mục tiêu.

“Ai đến dẫn nó đi, tui xem hướng dẫn đã!” Mộ Vân Thâm nói.

“Không cần.” Diệp Tu vừa nói vừa lấy tai nghe xuống kêu gào: “Chị chủ, chị chủ.”

“Gì đấy!” Trần Quả thao tác “tạch tạch”, trả lời, không quay đầu qua.

“Giúp tôi kiếm hướng dẫn đi.” Diệp Tu nói

“Hướng dẫn? Hướng dẫn nào?” Trần Quả kinh ngạc quay sang nhìn.

“Hướng dẫn đánh Chiến Binh Xương Khô.” Diệp Tu vừa điều khiển Quân Mạc Tiếu vừa chỉ màn hình.

Đầu Trần Quả lại suýt nữa đụng phải màn hình: “Mấy người gặp trúng BOSS mới xem hướng dẫn hả? Sao không làm sớm?”

Bình Luận (0)
Comment