Edit: Gà | Beta: KhaBảy Lá Một Hoa thành Tank phụ mà không oán trách câu nào, vừa cho mượn trang bị vừa hăng hái phối hợp. Bảy Lá Một Hoa vốn là người hiền lành, đụng phải người khiến gã thật sự bội phục, niềm nở tới nỗi mọi người sắp không nhìn nổi nữa.
Nhanh chóng dùng Khiêu Khích, con quái vừa được triệu hồi còn chưa kịp quay qua công kích Trai Ngầu Cầu Bại đã bị tha đi mất. Tank 3, Tank 4, Tank 5 cũng không dám chậm chân. Tuy Trai Ngầu Cầu Bại đã đổi qua dùng trang bị của Bảy Lá Một Hoa, nhưng bộ trang bị ấycũng chưa mạnh đến nỗi thong thả phớt lờ đàn quái vây quanh, trụ vững đến cùng được. Còn cần sự phối hợp của mọi người.
Nhóm kỵ sĩ kéo quái bên này, bên kia nhóm DPS đã điên cuồng quăng dame, nhóm trị liệu thì bận rộn canh máu cho nhóm kỵ sĩ.
Bình thường khi Bảy Lá Một Hoa làm MT, đấu pháp của họ luôn như vậy, đến nay đã không còn áp lực nữa. Giờ đổi thành Trai Ngầu Cầu Bại cũng chẳng khác mấy. Nhưng vì chuyện Trai Ngầu Cầu Bại mượn trang bị, trong lòng mọi người đều đang suy nghĩ: nếu Trai Ngầu Cầu Bại dùng trang bị cùi mía, liệu màn phối hợp của họ có giúp được hắn không.
Đáp án có vẻ hơi quê, hình như là không.
Đầu tiên, màn phối hợp của nhóm kỵ sĩ vốn không tốt lắm. Phản ứng của Bảy Lá Một Hoa nhanh nhất, mấy người khác lại kẻ chậm người nhanh, có hai người ra tay chậm nhịp đầu, để đám quái tấn công Bảy Lá Một Hoa.
Nhưng ít nhất thì phân công vẫn rất rõ ràng, không phát sinh chuyện hai người Khiêu Khích một quái.
Mà sau đó, công kích của DPS cũng loạn cào cào. Tất cả đều kiếm con quái nào gần mình nhất rồi tung đại chiêu, hoàn toàn không có tí phối hợp đúng đắn gì. Có điều xảy ra trường hợp này, nhóm kỵ sĩ cũng phải chịu trách nhiệm. Bọn họ triệu hồi quái, lại không thể làm đám quái đứng ở vị trí thích hợp để nhóm DPS phát huy. Vài DPS cận chiến khó lắm mới chen tới cạnh mục tiêu, kỹ năng Khiêu Khích đã xong xuôi cả rồi……
Kỹ năng Khiêu Khích vừa kết thúc, nhóm quái lập tức quay đầu chạy về chặt chém Trai Ngầu Cầu Bại.
Nhóm kỵ sĩ lại luống cuống thay phiên nhau Gầm Gú, nhưng mà thứ tự sắp xếp vẫn rất rõ ràng, không phát sinh thảm kịch “tông xe”.
Trai Ngầu Cầu Bại vẫn đang gánh BOSS, trước tình cảnh này, hắn rốt cuộc phải chen mồm bình luận: “Loạn vãi.”
Mọi người hổ thẹn hết sức!
Cái chỗ này hồi xưa họ giết mãi không qua nổi, lúng ta lúng túng suốt một thời gian. Sau bởi vì trang bị mạnh hơn, hỗn loạn kiểu này chỉ còn là dĩ vãng, cho nên cũng không thay đổi kỹ thuật phối hợp gì. Cũng may đám kỵ sĩ còn biết phân công theo thứ tự. Quái vừa ra mọi người liền bận, nhóm DPS tự do phát huy, dù sao cũng từng qua cửa, nào còn cần chú ý gì?
Ai ngờ hiện tại bị cao thủ phang cho một câu “Loạn vãi”, tất cả mọi người đều cảm thấy mất mặt.
Nhưng ít nhất thì chuyện qua ải vẫn không thành vấn đề. Đợt quái triệu hồi lần đầu bị quét sạch, loạn vẫn loạn, song không xảy ra rủi ro gì. Chẳng qua họ rút được một sự thật rằng: Nếu Trai Ngầu Cầu Bại không đổi trang bị ở đây, mọi người chắc chắn sẽ teo……
Ngoại trừ một câu “Loạn vãi” này, Trai Ngầu Cầu Bại không nói thêm gì. Mọi người cũng muốn trật tựlắm chứ, nhưng lúc đám quái vừa được triệu hồi, thói quen loạn cào cào lại bùng cháy dữ dội. Bị Trai Ngầu Cầu Bại nói thế, tất cả mọi người bèn quan sát từ góc độ này thử, xem xong cũng thầm gật đầu: Ờ loạn vãi.
Mọi người định bụng chiến đấu có quy tắc chút, nhưng thẳng cho đến lúc BOSS thứ tư ngã xuống, bọn họ vẫn chưa thể đánh cho ra hồn.
Có thể qua cửa là được rồi.
Cả đám đành tự an ủi chính mình.
“Có thể qua cửa là được rồi.” Rốt cuộc Trai Ngầu Cầu Bại lại nói toẹt ra. Điều này khiến mọi người cảm thấy đây không phải an ủi, mà là châm chọc.
Mọi người muốn có thêm cơ hội biểu hiện thật tốt, chỉ tiếc cơ hội này chỉ có một lần vào mỗi tuần.
Đánh bại BOSS thứ tư thì đi tiếp. Tiếp theo là chỗ BOSS thứ năm, Trai Ngầu Cầu Bại cũng bảo cần trang bị. Chỉ là vì sao cần, mọi người lại không hiểu rõ.
Cho đến khi bắt đầu thực chiến, mọi người mới dầnsáng tỏ.
Cuộc chiến với BOSS thứnăm diễn ra trên mấy cột đá cao vút giữa không trung. Vị trí không gian hữu hạn, phương pháp gánh quáitránh né thường xuyên của Trai Ngầu Cầu Bại sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn. Then chốt chính là, BOSS sẽ tự do dịch chuyển ở vài cột đá, mà trong lúc dịch chuyển, BOSS sẽ tấn công tự do, không theo điểm thù hận,.
Đây là một thử thách khó khăn với cả đội ngũ.
Những người không đứng cùng cột với BOSS tất nhiên là mục sư và các nghề đánh xa, vậy đột nhiên nó dịch chuyển tới rồi tấn công họ, đây chính là hệ thống phớt lờquy tắc muốn gây OT cho người chơi giải quyết.
Phương pháp của đoàn Cừu Vui Vẻ là chia kỵ sĩ đứng rải rác trên các cột đá, BOSS vừa dịch chuyển qua, kỵ sĩ sẽ lập tức tới chắn. Khiêu Khích hay Gầm Gú gì đấy, cứ cố hết sức chống đỡ qua giai đoạn OT vô sỉ không theo điểm thù hận này.
Mà giờ Trai Ngầu Cầu Bại thì sao? Hắn sẽ đuổi theo và dịch chuyển cùng BOSS. Hơn nữa tốc độ cũng không chậm hơn so với BOSS là bao. Chuyện vốn nên chia sẻ cho các kỵ sĩ, hắn lại một mình cân team.
Nhưng ở giai đoạn OT này, BOSS tấn công khá ngu. Trừ khi là dùng kỹ năng Khiêu Khích, nếu không thì chẳng ai biết BOSS sẽ đột nhiên tấn công ai. Cho nên việc kỵ sĩ có thể làm bây giờ, chính là làm tấm đệm thịt. Thấy BOSS định tấn công vị trí nào, liền vọt tới chắn cho người ta.
Cách làm này rất vất vả cho đám kỵ sĩ.
Bởi vì thế này khác với việc gánh quái bình thường của MT. Gánh quái bình thường, quái nhắm chính xác vào kỵ sĩ, kỵ sĩ không cần làm thao tác gì, cũng coi là gánh quái. Mà bây giờ, chẳng cần biết BOSS tấn công kiểu gì, chỉ cần đoán xem hướng hành động của BOSS rồi lao tới chắn. Giai đoạn BOSS thứ năm này, đoàn Cừu Vui Vẻ chưa từng qua cửa mà không tổn hao gì. Đây có lẽ không phải cửa gây thiệt hại lớn nhất cho họ, nhưng chắc chắn là cửa không thể tránh được thiệt hại. Dù rằng bốn cửa trước hoàn mỹ thế nào, không thiệt hại ra sao, cứ đến cửa thứ năm, nhân số của đoàn trăm người sẽ không còn nguyên vẹn nữa.
Nhưng sự có mặt của Trai Ngầu Cầu Bại lại thay đổi tất cả.
Trai Ngầu Cầu Bại đuổi sát nhịp BOSS, hơn nữa phán đoán còn rất chính xác. Dù BOSS công kích ngu, nhưng hầu hết số công kích đó vẫn đánh trúng Trai Ngầu Cầu Bại, còndo hắn chủ động hứng hết.
Phương thức lá chắn thịt này, trang bị phòng ngự cùi mía của hắn tất nhiên không dùng được. Nếu mặc bộ trang phục ấy, hắn phải né BOSS để giảm thương tổn, nhưng giờ thì hắn chỉ cần chủ động lao đến chỗ BOSS để chắn thương tổn. Dù là mặc trang bị của Bảy Lá Một Hoa, các mục sư vẫn cảm thấy áp lực rất lớn.
Bình thường ở giai đoạn này, không ai tập trung ngăn công kích BOSS cả. BOSS vừa bước vào giai đoạn dịch chuyển gây OT, xác định được cột dịch chuyển rồi, nhóm kỵ sĩ sẽ cùng nhau chạy lại làm lá chắn thịt, tao hứng mày hứng cả lũ cùng hứng, vì thế các mục sư trị liệu cũng chia ra.
Còn bây giờ một mình Trai Ngầu Cầu Bại lại làm thay nhiệm vụ của tất cả, hơn nữa còn xuất sắc hơn so với lúc mọi người hợp lực, chắn sạch sành sanh như vậy, thì một hai mục sư đuổi kịp sẽ không đủ dùng.
Cũng may Cừu Vui Vẻ điều chỉnh kịp thời, nhóm mục sư bắt đầu theo sát Trai Ngầu Cầu Bại, tất cả đều đặt Trai Ngầu Cầu Bại trong phạm vi tùy thời trị liệu của mình.
Lúc BOSS thứ năm ngã xuống, Cừu Vui Vẻ phát hiện đoàn của họ có một đột phá mới. Bọn họ có thể qua cửa hết rồi. Cả đoàn 100 thành viên đều qua cửa BOSS thứ năm và không ai tử ẹo.
Làm được thế này, nếu bảo nhờ cố gắng của đoàn, Cừu Vui Vẻ quả thật hơi xấu hổ. Họ vẫn luôn cố gắng trong cửa này, nhưng chưa từng làm được như vậy. Là vì Trai Ngầu Cầu Bại xuất hiện, phán đoán và sự bảo hộ của hắn vô cùng xuất sắc, mới có thể giữ được nhiều mạng người vốn sẽ chết dưới tay BOSS.
“Đỉnh lắm!” Cừu Vui Vẻ thật tâm khen ngợi Trai Ngầu Cầu Bại.
“Phải thế thôi.” Trai Ngầu Cầu Bại đáp.
Nhóm kỵ sĩ xấu hổ vô cùng. Trước đây, bốn người họ cùng hợp sức lại không bằng một mình Trai Ngầu Cầu Bại.
Đoàn đội sáng tạo ra lịch sử, tinh thần phấn chấn lên cả, thế như chẻ tre đột phá BOSS thứ sáu, thứ bảy, thứ tám.
Vẫn không thiệt hại gì như cũ. Trai Ngầu Cầu Bại kéo quái cực ổn, hễ xảy ra tình huống bất ngờ, hắn sẽ phán đoán chính xác, bảo hộ đúng lúc, có MT như vậy trấn giữ, tự tử cũng không phải chuyện dễ dàng. Niềm hạnh phúc to lớn dần bao trùm cả đoàn, cuối cùng, đoàn họ đến chỗ BOSS thứ chín, BOSS trấn thủ cơ quan cuối cùng, đồng thời cũng là cực hạn phó bản Lăng Mộ Trên Không của đoàn Cừu Vui Vẻ. Trước mắt, bọn họ vẫn chưa đột phá được cửa này.
Nhưng lúc này đây, bọn họ lại đủ quân số đứng trước cơ quan thứ chín, còn có thêm một MT siêu khủng là Trai Ngầu Cầu Bại.
“Đánh thế nào?” Cừu Vui Vẻ cũng không tùy tiện bố trí ở đây, mà chạy tới trưng cầu ý kiến của Trai Ngầu Cầu Bại trước. Đoàn của họ hy sinh ở đây vô số lần, Cừu Vui Vẻ đã mất niềm tin vào đấu pháp đoàn đội rồi.
“Đánh thế nào?” Trai Ngầu Cầu Bại như thể nghe được vấn đề gì không nên hỏi, bèn dợm hỏi với giọng điệu khó hiểu. Sau thoáng suy nghĩ, hắn mới nói: “Tui gánh quái, DPS tung dame, trị liệu buff.”
Đấu pháp muôn người chờ mong thế mà có mỗi vậy, mọi người lệ rơi. Đây chẳng lẽ chính là cảnh giới tối thượng trăm kiểu như một ư? Chẳng lẽ chỉ cần game nào có kiểu phối hợp của ba nghề này, giết quái diệt BOSS đều là bổn cũ soạn lại hả?
Trưởng đoàn Cừu Vui Vẻ ú ớ nửa ngày, mãi không nói được câu nào.
“Sẵn sàng chưa? Tui dụ hén?” Trai Ngầu Cầu Bại nói.
“Đợi chút đợi chút đã.” Cừu Vui Vẻ ngăn cản.
“Hử?”
“Chỗ này bọn tui tạch nhiều lần lắm rồi.” Cừu Vui Vẻ nói.
“Thì sao?”
“Trước mắt thì tiến độ của tụi tui vẫn dậm chân ở đây.” Cừu Vui Vẻ nói.
“Chúc mừng mọi người!” Trai Ngầu Cầu Bại nói, “Hôm nay tất cả sẽ có đột phá mới.”
“......”
“Tui dụ hén?”
“Đợi chút, đợi chút đã” Cừu Vui Vẻ còn chưa hiểu được người này định làm gì, trong lòng không chắc chắn chút nào. Khó có được ngày hôm nay đủ quân số giết BOSS thứ chín, lẽ ra nên nắm chắc cơ hội chứ.
“Sao nữa?”
“Ông định gánh quái thế nào?” Cừu Vui Vẻ hỏi.
“Mấy ông trước đây không gánh được phải không?” Góc nhìn của Trai Ngầu Cầu Bại bất giác quay về phía đám Bảy Lá Một Hoa.
Nhóm kỵ sĩ không thể không thừa nhận sự thật tàn khốc này.
“Thương tổn quá lớn, trị liệu không kịp.” Cừu Vui Vẻ nói, “Có lẽ do trang bị chưa đủ.”
“Trang bị đủ rồi.” Trai Ngầu Cầu Bại nói, “Là kỹ thuật không đủ đó, chỗ này là thủy chiến, quả thật hơi khó về mặt kỹ thuật.”
“Ông cũng biết thủy chiến à?” Cừu Vui Vẻ phát hiện nguyên nhân tự tin của Trai Ngầu Cầu Bại rồi.
“Biết sơ sơ.” Trai Ngầu Cầu Bại ra vẻ khiêm tốn, nhưng sao nghe vẫn thiếu đòn như vậy?