Toàn Chức Cao Thủ

Chương 587

Edit: Khỉ | Beta: Tiếu

Đội ngũ hiện tại của Trai Ngầu Cầu Bại ngoài kỵ sĩ ra chỉ toàn là mục sư.

Các kỵ sĩ cùng nghề với Trai Ngầu Cầu Bại, lại quen thói ta đây là MT hàng hot, giờ tự dưng lại bị một thằng kỵ sĩ khác sai bảo, đều cảm thấy vô cùng khó chịu. Còn đám mục sư anh tài kia ấy hả? Mỗi người đều là đồng bọn ăn ý khăng khít nhất với MT, tất nhiên đều chung một chí hướng, chẳng ai tình nguyện bị Trai Ngầu Cầu Bại chỉ tay năm ngón cả.

Nhưng không có cách nào khác. Vị đầu sỏ kinh nghiệm đầy mình, Tưởng Du đã lường trước được tâm tình của bọn họ, sớm cất lời rào đón. Những người chơi này dù không phải chuyên nghiệp thì cũng là bán chuyên, cũng không phải kiểu hồ đồ tự làm theo ý mình, giờ lại có hội trưởng lên tiếng, nên dù trong lòng có hờn mát thế nào cũng chỉ đành hành sự theo lệnh.

“Kỵ sĩ đều lùi xuống trước đi.” Trai Ngầu Cầu Bại ra lệnh, đám kỵ sĩ lùi về sau một cách bất đắc dĩ.

“Mục sư buff cho tui nhá.” Thêm một lệnh bay ra. Đám kỵ sĩ lùi hết lại, còn Trai Ngầu Cầu Bại thì một mình xông lên. Hơn nữa còn là xông thẳng vào trận hình của đối thủ. Sau khi mở Tinh Thần Kỵ Sĩ, lập tức tiếp luôn chiêu Gầm Rú Hy Sinh.

Những người chơi của các công hội khác đang ở xung quanh đều bị Gầm Rú ảnh hưởng, không tự chủ được mà cùng lao vào công kích Trai Ngầu Cầu Bại. Mặt khiên trong tay Trai Ngầu Cầu Bại phủ kín từng luồng thánh quang sáng trắng, quơ đủ phía, phút chốc cản lại tất thảy công kích mãnh liệt từ khắp bốn hướng.

“Phản Công Bão Táp.” Đám kỵ sĩ la lên hoảng sợ.

“Sau khi mở Tinh Thần Kỵ Sĩ, mới chân chính là Phản Công Bão Táp…”

Phản Công Bão Táp là một kỹ năng phòng ngự của kỵ sĩ, hiệu quả sinh ra xác suất nhất định có thể phản ngược lại công kích của đối phương, trong vòng thời gian 10s. Nếu kết hợp với Tinh Thần Kỵ Sĩ, Phản Công Bão Táp sẽ có xác suất 100% trả ngược đòn cho đối thủ, nên mới được gọi là Phản Công Bão Táp chân chính.

Kiểu kỹ năng này không có tác dụng nhiều trong lúc PK. Vì chỉ cần đối thủ không tấn công, thì cũng không có cái mọe gì để phản kích cả, tất nhiên là vô dụng. Hiện tại đa số kỵ sĩ chỉ dùng nó như là một kỹ năng cắt đứt hay gián đoạn. Vì chỉ cần vừa sử dụng Phản Công Bão Táp, đối thủ sẽ lập tức dừng công kích, đám kỵ sĩ thường tranh thủ khoảng thời gian này để hồi phục.

Mà hiện tại Trai Ngầu Cầu Bại dùng kỹ năng này, tất nhiên không phải để nghỉ ngơi rồi. Trước đó, hắn còn dùng một đòn Gầm Rú Hy Sinh, cưỡng chế toàn bộ công kích sang đây. Đám mục sư lập tức trợn trắng mắt, không ngờ thằng này vừa lên phát đã tạo ra áp lực dữ dội như vầy.

Phản Công Bão Táp không phải tự nó dội ngược lại. Nguyên lý tác dụng của kĩ năng này là: tấm khiên sẽ hấp thu công kích của đối thủ, sau đó kiếm từ tay kia của kỵ sĩ sẽ ra chiêu. Mà bản thân của kỵ sĩ lại không được miễn dịch thương tổn, nên mất bao nhiêu máu thì phải mất chừng đó máu, sau đó trả lại tương đương cho đối thủ, coi như là lấy máu đổi máu. Nếu không, làm sao thể hiện được thái độ thành thực của kỵ sĩ khi sử dụng Tinh Thần Kỵ Sĩ được chớ?

Đám mục sư tinh anh giờ đây nào dám tính toán tiết tấu gì nữa, tất cả cuống cuồng giơ thánh giá, dập toàn bộ kỹ năng mình có.

Kết quả thế nào? Bọn họ một chút tự tin cũng không có. Nếu chỉ chớp mắt, đối thủ đã dồn hỏa lực đập nát bét tên Trai Ngầu Cầu Bại kia thì mục sư còn bao nhiêu kỹ năng cũng vô dụng.

Thế nào rồi?

Không một ai biết, vì chiêu Gầm Rú Hy Sinh hấp dẫn thù hận của quá nhiều mục tiêu. Chỉ trong chớp mắt, các đòn tấn công nườm nượp bay đến, nhìn y chang đấu pháp trăm hoa của Trương Giai Lạc, đủ mọi loại kỹ năng thoáng chốc nuốt luôn Trai Ngầu Cầu Bại.

Thế nhưng màn sáng rực rỡ của Trương Giai Lạc còn là một vòng bảo hộ đối với bản thân, mà Trai Ngầu Cầu Bại lại là chịu hỏa lực tập kích điên cuồng. Còn hoàn toàn là do tự hắn chủ động rước lấy.

“Thằng này thế mà chưa ngoẻo”.

Trong khi dân tình đều hoa mắt không thấy gì, thì đám mục sư vô cùng rõ ràng. Bởi vì các chiêu thức họ phủ xuống Trai Ngầu Cầu Bại còn chưa mất đi hiệu lực, chứng tỏ hắn vẫn sống. Nói một cách đơn giản, những kỹ năng phục hồi kiểu này không có tác dụng với người chết, khác với kỹ năng phục sinh.

Hắn rốt cuộc định làm gì?

Trong lòng mọi người đều cùng chung thắc mắc, đúng lúc này mọi người mơ hồ thấy một bóng người nhún một cái ở trong màn sáng, nhoáng qua rất ngắn, đại khái chỉ là thao tác nhảy lên rồi hạ xuống. Tiếp đó, mọi người thấy một đợt sóng xung kích phá nát màn sáng, lan rộng ra ngoài. Một đống các người chơi xung quanh Trai Ngầu Cầu Bại đều đổ rạp, té nhào trên đất, sau đó không một ai có thể đứng dậy.

“Chuyện gì thế?”

Mọi người nhất thời không kịp phản ứng. Màn sáng rực rỡ lẫn sóng xung kích đều đã kết thúc, Trai Ngầu Cầu Bại vẫn hiên ngang lẫm liệt đứng đó, bên cạnh là một đám mục sư không ngừng phủ xuống ánh sáng trắng. Mà quét một vòng 360 độ quanh người hắn, toàn bộ người chơi đều rạp mình ra đất. Lúc này mọi người mới có thể nhìn rõ, không kìm lòng được cùng kêu lên kinh hãi.

“Đùa mọe gì thế”

“Một phát chết tươi?”

“Làm sao có thể?”

“Chuyện quỷ gì vậy?”

“Ngoẻo hết rồi?”

Một vòng người chơi bao vây Trai Ngầu Cầu Bại chỉ bị một đợt sóng xung kích quét qua thế mà đều ngủm củ tỏi hết. Xác phơi khắp nơi, đồ rơi đầy đất, có ít nhất hai mươi người đi chầu dưới một kích này. Có người của Luân Hồi, cũng có của Bách Hoa Cốc. Ngay cả Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ, BOSS hoang dã cấp 70 kia cũng không thể nào gây ra tổn thất lớn đến như thế. Mà hiện tại, Trai Ngầu Cầu Bại cả người rách nát lại có thể đập một phát chết hai chục thằng. Đây cũng không phải là đàn gà trong Vinh Quang, mà toàn là tinh anh trong Thần Chi Lĩnh Vực, cho tới giờ chưa ai nghe qua chuyện hoang đường cỡ này.

Kỵ sĩ có thể mạnh đến thế ư? Vậy cần nghề khác làm gì nữa? Anh em rút thẻ ra nhai luôn đi…

Khi 500 anh em còn đang sợ tè ra quần, Trai Ngầu Cầu Bại tiến lên một bước. Hai nhà Luân Hồi và Bách Hoa Cốc gần như quên phắn lý do mình đến đây, cuống quýt lui về sau trước bước tiến ấy, hệt như gặp phải khúc dạo đầu của một đại chiêu oánh phát chết luôn.

Đừng nói đến hai công hội bị đồ sát vô số trong thoáng chốc kia, chính Mưu Đồ Bá Đạo bên này cũng bị dọa cho đờ người. Nhất là mấy người chơi kỵ sĩ, ngạc nhiên đến mức tròng mắt sắp lọt hết ra ngoài.

“Cần lời giải thích?” Kỵ sĩ của Mưu Đồ Bá Đạo vừa hay đang túm tụm nhau lại để chờ lệnh, sẵn tiện mở hội nghị thảo luận đầy tính chuyên nghiệp.

“Máu của lũ kia sắp chạm đáy chăng?

“Sao trùng hợp thế được?”

“Nếu không phải máu sắp chạm đáy, trừ Một Đòn Liều Mạng của thích khách, làm gì còn chiêu nào one hit one kill được chứ?

“Nãy chói quá tao cũng không nhìn rõ nữa.”

“Sóng xung kích kia có phải Anh Dũng Bật Nhảy không?”

“Anh Dũng Bật Nhảy… Tao có thấy ổng nhảy đâu…”

“Hình như tao nhìn thấy ai vừa nhún người…”

“Nếu thao tác nhanh, có lẽ sẽ nhún được một bước nhỏ đó…”

“Chờ tí, hay là thế này!” Đột nhiên có người nảy ra sáng kiến, hét to lên. Mọi người nhìn sang, đó chính là kỵ sĩ đứng đầu của tổng hội Mưu Đồ Bá Đạo, nói cách khác, đây mới là kỵ sĩ số một thực sự trong công hội. Tam Thạch mở miệng, các kỵ sĩ khác lập tức im lặng lắng nghe.

“Dùng Gầm Rú Hi Sinh gom hết toàn bộ công kích của đối thủ, lại dùng Phản Công Bão Táp chân chính hấp thụ và tích tụ chúng lại, cuối cùng dùng Anh Dũng Bật Nhảy Vì Công Lý xả hết tất cả thương tổn cho từng người trong một chiêu. Tổng thương tổn do cả đám xáp lá cà tất nhiên sẽ tạo thành một chiêu seckill. Trai Ngầu Cầu Bại nhờ nhiều mục sư buff mới trụ vững được cơ mà.” Tam Thạch nói.

“Làm vậy được ư?” Đám kỵ sĩ hít sâu, rùng cả mình. Bọn họ đều là những kỵ sĩ lão làng. Trừ tuyển thủ chuyên nghiệp, làm gì có ai dám xưng kinh nghiệm phong phú hơn họ? Thế mà bây giờ họ tận mắt chứng kiến một kỵ sĩ sử dụng kĩ thuật vượt xa sự hiểu biết của mình.

“Tao không biết, tao chưa thử bao giờ. Nhưng tao vừa lướt sơ qua thông tin kĩ năng lần nữa, dường như không có dòng nào trái ngược với hoàn cảnh hiện tại. Nhưng chắc chắn một điều, dù biết rõ nguyên tắc, để làm được hiệu quả như vậy cũng rất khó khăn, cần điều khiển kỹ năng chính xác và nhanh chóng cực kỳ. Trong đám tụi mình, tao nghĩ chưa ai có khả năng làm được đến thế.”

Đám kỵ sĩ nghe xong thì im phăng phắc. Bọn họ chơi Vinh Quang đã lâu, hiểu rõ về trình độ bản thân, mấy chuyện vừa rồi, nếu bảo họ thực hành theo lý thuyết, bọn họ tuyệt đối không làm được, dù có cầu may cũng không. Yêu cầu quả thực rất khắc nghiệt.

“Tên này rốt cuộc là ai?” Kỵ sĩ Phi Dương của phân hội 4 buồn bực hỏi. Gã vốn định dùng Trai Ngầu Cầu Bại làm đá kê chân, dẫm đạp một tí để lấy le với tổng hội. Ngờ đâu trình độ của tên này căn bản không cần so với gã, cứ vô tư chơi một vố trước mặt toàn dân là nhà nhà đều biết, trước mặt hắn ta, tất cả kỵ sĩ chỉ là đám Tank vô dụng.

Câu hỏi này của Phi Dương cũng là nghi hoặc của bao người, nhưng chuyện này Tam Thạch cũng không trả lời được. Đúng lúc này thì Trai Ngầu Cầu Bại ở phía trước gào lên: “Khiêu Khích xong chưa?”

“Xong rồi”. Một đòn kinh thế hãi tục như vậy khiến đám kỵ sĩ đang bay mất hồn vía kia làm gì còn chuyện hờn mát lúc trước nữa. Nghe Trai Ngầu Cầu Bại hỏi phát, cả đám đều vồn vã trả lời.

“Sắp xếp thứ tự tí nào, chờ thấy pm của tui thì lập tức ra tay”. Trai Ngầu Cầu Bại hô.

Đám kỵ sĩ nhanh chóng xếp hàng điểm danh, rất nhanh, Trai Ngầu Cầu Bại đã chỉ một thằng đánh số “1”.

Kỵ sĩ đầu tiên ra tay, nện cho BOSS một đòn Khiêu Khích.

Đám kỵ sĩ Luân Hồi vẫn đang ngoan cường lôi kéo BOSS, một tên kỵ sĩ cũng chuẩn bị Khiêu Khích, đúng lúc này, số 1 của đội ngũ Trai Ngầu Cầu Bại nhảy ra ngoài.

Kỵ sĩ Luân Hội vừa Khiêu Khích thành công, lập tức đòn Khiêu Khích của Mưu Đồ Bá Đạo bên kia vừa vặn đè lên, thành ra đến một sợi lông của BOSS cũng chưa vẫy về phía bọn họ đã lại vọt tới chỗ Mưu Đồ Bá Đạo.
Bình Luận (0)
Comment