......
Và trong sự mong đợi của vô số người, thứ bảy đang đến. Đêm đó, trung tâm âm nhạc Tần Châu đã diễn ra sự kiện trực tiếp của ‘Bài hát của chúng ta’.
Lâm Uyên vừa xuất hiện ở khu vực chiến đội Tần Châu, đã bị mọi người tò mò vây quanh:
"Đại diện đã xem đoạn trailer ngày hôm qua chưa?”
“Chúng ta chọn nhảy cặp thì đối thủ Tề Châu cũng lựa chọn nhảy cặp.”
"Chủ đề giống nhau, khiêu vũ cũng chọn chung một kiểu!"
"Không cần lo lắng, vũ công Tề Châu hạng 15 lận, không cao bằng đại diện của chúng ta đâu.”
“Nhưng bạn nhảy của đại diện là ai vậy, chắc là Vân Đồng Đồng lão sư phải không? Tại sao nàng không đến?”
“Chắc là còn đang chuẩn bị.”
“Độ khó của tập này không cao nhưng xếp hạng ca sĩ của họ không thấp.”
“Ca sĩ Tề Châu xếp hạng mười tám, chúng ta không thể khinh địch mà mất cảnh giác.”
"Triệu Doanh Châu ngươi có ổn không?"
Trong khi nói chuyện, mọi người nhìn về phía Triệu Doanh Châu. Trận đấu của Tần Châu hôm nay đều phải dựa vào biểu hiện của Triệu Doanh Châu. Vì hình thức nhảy cặp rất phổ biến, đây là một lối chơi an toàn.
Từ đoạn trailer ngắn ngủi đó, không ai biết tình hình chuẩn bị của các châu khác. Ngay cả buổi diễn tập cũng hoàn toàn khép kín. Thế nên mọi người đều dựa trên những chi tiết nhỏ mà phân tích ra ưu điểm và bất lợi của mình.
Nàng có thể làm được không à? Triệu Doanh Châu hừ một tiếng, không đáp.
Trận chiến hôm nay, nàng không muốn thua. Nếu nàng thua rồi sẽ khiến đại diện cũng thua luôn. Chỉ cần nghĩ đến điều đó thì Triệu Doanh Châu đã không chấp nhận nổi.
Mang ngựa đến đây, để nàng cưỡi lên lưng ngựa, rong ruổi sa trường, chém địch lập công.
......
Chiến đội Tề Châu cũng thông qua những đoạn phim trailer mà hiểu được đại khái cách triển khai của Tần Châu.
“Ưu thế thuộc về phía ta.”
“Cũng may Tần Châu chọn nhảy cặp, nhảy cặp ở Lam Tinh chỉ có mấy loại. Dù là Tiện Ngư có thứ hạng cao hơn đi nữa không thể làm ra được quá nhiều trò mới đâu.”
"Đúng thế."
"Lúc trước ta còn lo họ lại sáng tạo ra động tác mới giống như múa Khổng Tước, nhưng giờ thì yên tâm rồi.”
“Đúng thế.”
“Tác phẩm đẳng cấp như múa Khổng Tước, không phải lúc nào cũng có sẵn để lấy ra, Tiện Ngư không thể làm được đâu.”
"Nếu khiêu vũ không khác nhau là mấy, chúng ta sẽ giành được chiến thắng thôi.”
"Kỳ này chúng ta mời Đinh Mỹ lão sư, xếp hạng ca sĩ còn cao hơn Triệu Doanh Châu rất nhiều.”
“May mà đối thủ là nàng ta, chứ không phải Giang Quỳ hay Nguỵ Hảo Vận.”
"Tần Châu có rất nhiều ca sĩ lợi hại, Triệu Doanh Châu ở trong đội Tần Châu được xem là nhược điểm, chỉ cần nắm bắt được nhược điểm này thì chúng ta có thể thắng rồi.”
Bên Tề Châu vẫn khá lạc quan, tập trước Tần Châu khiến người ta kinh ngạc chủ yếu là dựa vào việc vũ đạo phối với bài hát vô cùng hoàn hảo, không hề có bất kỳ khuyết điểm nào.
Tập này không giống vậy, tất cả đều nhảy cặp. Vũ đạo sẽ không khác nhau là mấy, trình độ Khúc phụ cũng tương đương nhau. Ca sĩ của Tề Châu còn mạnh Triệu Doanh Châu nữa, đây chính là ưu thế.
......
Các châu lục đang trong quá trình chuẩn bị, trực tiếp hôm nay chính thức bắt đầu. Hôm nay Tần Châu và Tề Châu là tổ thứ ba xuất hiện, phía trước là bốn châu khác đang triển khai quyết đấu. Quá trình tranh tài diễn ra rất đặc sắc, thỉnh thoảng lại vang lên những tiếng vỗ tay lớn từ khu vực khán giả.
Cuối cùng đến nhóm thứ ba, Tần Châu rút thăm diễn sau.
Ca sĩ và vũ công phụ hoạ của chiến đội Tề Châu bước lên sân khấu bắt đầu biểu diễn.
"Bài hát này không tệ."
"Giai điệu rất thuận tai."
“Nhảy cặp cũng rất khá, hình như là đã cải biên từ điệu nhảy gốc, xem rất thú vị.”
"Đinh Mỹ hát rất hay!"
"Tề Châu không tính là đội mạnh, nhưng tuyệt đối không phải là đội yếu."
"Thích bài hát này nhất!"
"Cảm giác Tần Châu gặp nguy hiểm rồi, tuy rằng phải phần trình diễn của họ mới nói được. Nhưng trình độ của Đinh Mỹ hơn hẳn Triệu Doanh Châu.”
“Không sai.”
“Triệu Doanh Châu rất mạnh nhưng trên sân khấu này đều là ca vương đỉnh cấp, thì trông nàng cũng bình thường thôi.”
“Bên này kết thúc rồi.”
Màn biểu diễn của chiến đội Tề Châu kết thúc, toàn trường quay vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Một màn trình diễn tuyệt vời, trên sự mong đợi của khán giả.
Có một chút ngạc nhiên nhỏ trong việc chuyển thể điệu nhảy. Bất ngờ nhất là sự phát huy của Đinh Mỹ, chất lượng bài hát được thể hiện đầy đủ và rất quyến rũ trên sân khấu.
Lúc này, MC An Hoành lên sân khấu thông báo, chiến đội Tần Châu lên sân khấu!
......
Trên sân khấu, ánh đèn đã được sắp xếp phù hợp. Lâm Uyên và Triệu Doanh Châu đứng mỗi người một phía sân khấu. Toàn bộ mọi người đều kinh ngạc, sao chỉ có hai người bọn họ?
Tiện Ngư nhảy cặp nhất định phải có bạn nhảy, lúc trước ai cũng nghĩ Vân Đồng Đồng sẽ đảm nhận vai trò bạn nhảy của Tiện Ngư. Thế mà Vân Đồng Đồng lại không lên sân khấu, vậy còn nhảy thế nào được đây?
Chẳng lẽ là Triệu Doanh Châu làm bạn nhảy của Tiện Ngư ư? Nhưng Triệu Doanh Châu còn phải hát nữa mà, vừa nhảy vừa hát làm sao mà được?
Khán giả Lam Tinh cũng có những kiến thức cơ bản, trừ khi xuất thân từ trường đào tạo múa hát chuyên nghiệp. Nếu không chẳng ai dại gì mà đảm đương một lúc hai vị trí cả, thể lực tiêu hao quá lớn lại ảnh hưởng đến giọng hát. Chỉ có thể chọn một, để không làm màn trình diễn trở nên ố dề.
Trong sự nghi hoặc của mọi người, Triệu Doanh Châu khẽ gật đầu với ban nhạc. Khúc nhạc dạo đầu vang lên, dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ, Lâm Uyên mặc âu phục màu đen. Hắn ngẩng đầu lên, sau đó vươn tay hai tay ra.
Bước nhảy yên tĩnh khi di chuyển, ánh mắt nhìn trái nhìn phải. Từng bước uyển chuyển như một chú mèo thanh lịch, khi sang trái, khi sang phải, tiến tới, lui lại.
Cùng với bước nhảy của Tiện Ngư, mà âm nhạc cũng thay đổi theo tiết tấu nhanh chậm. Trước khi nhịp cuối kết thúc, tất cả động tác của Tiện Ngư đã dừng lại.
Sạch sẽ gọn gàng.
Tiện Ngư cứ như một quý ông lịch lãm, thong thả bình đạm mê người. Tựa như người đứng ngoài cuộc sống, xem thế nhân tự do phát triển, chuyển biến luân hồi.
"Mẹ kiếp!"
“Ngư phụ, ta yêu ngươi!”
“Trái tim thiếu nữ của bà đây rung động rồi.”
"Trong đoạn trailer bảo rằng Tần Châu muốn nhảy cặp mà, sao lại trở thành độc vũ rồi?”
“Đúng là nhảy cặp nhưng không giống các thể loại nhảy cặp khác, một mình nhảy cũng chẳng có gì không ổn cả.”
"Cảm giác đẹp không sao tả nỗi."
"Âu phục đen thật là cấm dục."
"Là ta kiến thức hạn hẹp, thì nhảy cặp còn có thể nhảy một mình. Nhảy một mình cũng rất đẹp trai, khiến người ta cảm thấy cô đơn lại độc lập.”
“Thể loại nhảy mới sao? Chắc là thế rồi.”
“Thể loại nhảy cặp đã được mọi người biết đến rộng rãi nhưng những động tác này thật lạ mắt. Nhất định là điệu nhảy do hắn biên soạn, xem ra phần trình diễn này rất đáng chờ mong.”
Khán giả phấn khích, không ngờ Tiện Ngư một mình nhảy cặp. Không hề phản cảm mà động tác lại gọn gàng lưu loát đầy vẻ đẹp trai, trình độ vũ công đỉnh cấp được phô bày nhuần nhuyễn.