......
Trong một cuộc cạnh tranh khốc liệt, ba nhóm đầu tiên đã phân thắng bại.
An Hoành lên sân khấu: "Xin mời tổ thứ tư lên sân khấu, dựa theo trình tự bốc thăm trước đó của chúng ta, chiến đội Tần Châu biểu diễn đầu tiên!”
Trần Y bước lên sân khấu trong một chiếc áo khoác màu đen khiến khán giả sững sờ. Sao chỉ có một mình Trần Y? Vũ công phụ trợ của nàng ấy đâu?
“Dù trận này Tiện Ngư không lên sân khấu thì Vân Đồng Đồng cũng nên trợ giúp ca sĩ chứ, chẳng lẽ Trần Y tự nhảy sao?”
“Á, rất có thể đó.”
“Trần Y vừa hát vừa nhảy giống Triệu Doanh Châu sao? Trần Y xuất thân từ nhóm nhạc nữ, xếp hạng khiêu vũ cũng rất cao.”
“Thế sao? Ta hóng đây.”
“Hình như là thế thật đó.”
“Tần Châu kỳ này muốn xuất chiêu đặc biệt ư?”
“Nhưng một mình Trần Y có được không thế?”
"Sân khấu của Trần Y có quá đơn giản không? Hơn nữa vừa hát vừa nhảy cũng không có gì đặc biệt, sao nàng ấy có thể sánh bằng top 10 khiêu vũ được chứ?”
“Biệt danh của Trần Y là tiểu hồ ly."
"Tuy nói Trần Y là tiểu hồ ly gợi cảm, nhưng không phải cảm giác sang trọng đẳng cấp như vũ đạo bậc thầy. Những châu khác đều có những vũ khúc như tiên giáng trần ấy.”
Khán giả tự hỏi Trần Y có thể dùng giọng hát và khả năng nhảy múa sở trường của mình để hoàn thành đợt công diễn này không?
Tất cả mọi người đều rất khó hiểu, tiền thân nhóm nhạc nữ, chắc chắn không thể chuyên nghiệp bằng các lão đại trong nghề rồi.
......
Trong sự nghi ngờ của khán giả, Trần Y gật đầu. Ánh sáng tối đi, chỉ để chừa lại một cột sáng chính giữa sân khấu. Bên dưới cột sáng đó, chính là một cột thép dày khoảng ba ngón tay.
"Đây là gì thế?"
"Cột thép?"
"Đạo cụ khiêu vũ?"
"Nàng ấy muốn làm gì?"
"Có điệu nhảy nào liên quan đến cột thép không?"
"Chưa từng nghe nói qua."
"Vũ đạo này được Tiện Ngư sáng tác à?"
Không chỉ khán giả cảm thấy bất ngờ, ở hậu trường các châu lục, các vũ công top 10 bảng múa cũng biểu hiện sự bực mình. Rốt cuộc Tiện Ngư muốn làm gì mà đưa cột thép lên sân khấu, vì sao bọn họ lại không biết có điệu nhảy nào tương tự như vậy chứ?
Trong lúc đó, âm nhạc vang lên, những tiếng súng mãnh liệt bùng nổ: “Pằng, pằng, pằng.”
Trần Y đeo micro dạng ống nghe, đứng trước cột thép mà bắt đầu giật giật theo tiếng nhạc. Xoay trái, xoay phải, ưỡn ngực phối hợp với tiếng súng ba lần.
Sau đó nàng ấy hất cằm lên, cởi áo khoác rồi ném ra xa, để lộ ra trang phục bên trong một màu đen tuyền. Quần short ngắn, áo croptop màu đen bó sát làm lộ rõ vóc dáng hoàn hảo của Trần Y bên dưới ánh đèn sân khấu và trong ống kính máy quay.
Cùng với tiếng nhạc mãnh liệt đôi động, đã kích phát vô số hormone. Khán giả bên dưới lẫn trước màn hình đều có biểu cảm khác nhau.
"A!"
"Đây là gì thế?"
"Gợi cảm quá đi."
"Mù mắt ta rồi."
"Đây là nhảy múa bình thường mà, lộ da thịt trên sân khấu. Không biết nàng ấy nghĩ gì nữa, không biết liêm sỉ.”
"Ta rất phấn khích!"
“Ta chấp nhận được.”
“Ha ha, vũ đạo của nàng là để lấy lòng đám khán giả nam như ta, là những sắc lang.”
“Ta là khán giả nam, ta không thích.”
“Dối trá.”
“Thật thất vọng với vũ đạo này, chỉ dựa vào dáng người quyến rũ mà thôi. Ta nghi ngờ đây không phải vũ đạo do Tiện Ngư thiết kế.”
......
Có người thất vọng, có người khinh thường. Có người huýt sáo, có người hai mắt sáng lên. Mỗi người một suy nghĩ khác nhau, Trần Y bắt đầu hát trong tiết tấu âm nhạc bùng nổ.
Nàng vươn tay đặt trên cột thép, cơ thể nhanh chóng áp sát, mông hơi cong lên. Duỗi chân công mong cùng một lúc, đầu của Trần Y vẫn được giữ nguyên ở một vị trí.
Dưới ánh đèn sân khấu chiếu rọi, chỉ thấy vòng eo mềm mại của nàng tự do vặn vẹo như rắn nước. Hoàn toàn thoải mái tự do, phô bày sự linh hoạt của cơ thể. Tựa như một con sóng, đường cong lung linh phối hợp với nhịp điệu cực nhanh, tạo ra dáng người hình chữ S viết hoa hoàn hảo.
Trong lời ca tiếng hát, Trần Y đột nhiên mượn lực chuyển động của đầu gối đang áp chặt cột thép. Chân hơi cong về phía sau, thắt lưng thẳng tắp, giữ vững trọng tâm mà xoay một vòng.
Đôi tay cùng với đầu gối quấn chặt lấy cột thép, cố định cả cơ thể trên không trung, hai chân không chạm đất. Trần Y xoay quanh cột thép cứ như thoát khỏi trọng lực của mặt đất, xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.
Sắc mặt mọi người đều đồng loạt thay đổi, trước đó có rất nhiều khán giả nữ khinh thường đều phải há hốc không thốt nổi thành lời.
“Mẹ kiếp.”
“Lực cánh tay khoẻ chưa kìa.”
“Giữ thăng bằng rất tốt.”
“Xuất thân từ nhóm nhạc nữ, hình như rất giỏi về vũ đạo.”
"Đẹp quá!"
"Vẻ đẹp hoang dã!"
"Vẻ đẹp gợi cảm!"
"Đây là điệu nhảy gì vậy!"
"Cột thép cũng múa thế được à?”
"Thì ra ống thép dùng như vậy sao!?"
"Thực xin lỗi ta sai rồi, ta không nên nghi ngờ Trần Y. Không nên thất vọng về Ngư phụ, điệu nhảy này không phải phô bày cơ thể, cô ấy chỉ thể hiện mình là một người phụ nữ gợi cảm và quyến rũ thôi.”
Tất cả đều chết lặng, mọi sự nghi ngờ đều bị dập tắt. Điệu múa này đẹp ở sự gợi cảm đồng thời còn đều sức dẻo dai. Chỉ những điều đó thôi đã khiến mọi lời xôn xao im bặt, dù là nam hay nữ thì ánh mắt của họ đã chuyển sang chế độ thưởng thức thuần tuý.
Nhưng vẫn có người cố tìm ra sơ hở để soi mói: “Ta vẫn không hiểu vì sao phải lộ đùi, nàng ta có thể mặc kín một chút mà, đúng là phô diễn da thịt còn gì.”
Lập tức có người phản bác: "Là một vũ công, ta rất bất ngờ khi nhìn thấy những phát ngôn thiểu năng trí tuệ như vậy. Bây giờ là thời đại não rồi, vũ công chúng ta ăn mặc hở hang một chút là lại làm bẩn mắt đám đàn ông các ngươi sao. Vì sao chúng tôi phải hở đùi, vì điệu nhảy này dựa hoàn toàn vào cột thép. Nếu Trần Y mặc quần dài sẽ giảm sự ma sát giữa đôi chân và cột thép.
Khiến cột thép trơn tuột, thế thì nàng không thể thoải mái di chuyển trên cột thép được. Dù muốn leo lên cũng phải dùng động tác truyền thống, động tác mất thẩm mỹ như kẹp chặt hai đùi vào cột thép rất phản cảm mỹ quan. Ngay cả tụt xuống cũng khiến nàng có nguy cơ té ngã dẫn đến chấn thương.
Các ngươi muốn nàng bị thương hay tiết mục thất bại mới vừa lòng phải không?”
Lần này thì im lặng thật rồi, tuy khu bình luận dâng trào nhưng Lam Tinh rộng lớn như vậy. Phần lớn mọi người đều ẩn bình luận để chuyên tâm thưởng thức chương trình.