Toàn Chức Nghệ Thuật Gia ( Dịch Full )

Chương 1791 - Chương 1791. Thuyết Phục Thành Công

Chương 1791. Thuyết phục thành công Chương 1791. Thuyết phục thành công

Nhưng Diệp Thông không muốn không đồng nghĩa với người khác không muốn. Vì chuyện khiêu chiến toàn cầu, giới khoa huyễn rất bất mãn với Sở Cuồng: “Diệp lão sư khinh rẻ chính mình như thế sao?”

"Đúng vậy."

"Trong giới khoa huyễn chúng ta, chỉ có Diệp lão sư đánh bại được Sở Cuồng.”

“Diệp lão sư là tác giả khoa huyễn giỏi nhất Lam Tinh.”

"Trong số tất cả các nhà văn khoa huyễn xếp hạng của Lam Tinh, Diệp lão sư có xếp hạng cao nhất.”

“Sở Cuồng xếp thứ tám nhưng thành tựu này không chỉ đến từ khoa huyễn.”

“Nếu như chỉ so khoa huyễn thì ngài chưa chắc gì thua hắn.”

“Không phải là chưa chắc, khoa huyễn của Diệp lão sư nhất định là mạnh hơn hắn.”

"Diệp lão sư chuẩn bị sách mới đến đâu rồi?"

“Ta cảm thấy ngươi có thể thay mặt khoa huyễn Lam Tinh chúng ta, đại chiến một trận với Sở Cuồng.”

“Chỉ có ngươi mới có thể bảo vệ tôn nghiêm của giới khoa học viễn tưởng chúng ta!”

Các nhà văn khoa học viễn tưởng đồng lòng như vậy.

Làm Diệp Thông nhíu mày: "Các ngươi đánh giá ta quá cao, loạt truyện Đế chế Ngân hà. Bất luận là định luật robot hay là lịch sử tâm lý đều là khái niệm khoa huyễn vô cùng lợi hại. Ta xem xong không chỉ bội phục mà là thán phục, ta không phải là đối thủ của hắn.”

“Diệp lão sư!”

Mọi người có chút nóng nảy: "Chỉ cần thắng Sở Cuồng một lần là đủ rồi. Hắn vừa viết xong các tác phẩm dài hơi, làm sao có thể lấy ra tác phẩm có cấp bậc cỡ này chứ? Ngươi hãy đại diện khoa huyễn chúng ta lật ngược tình thế đi. Nếu không giới khoa huyễn sẽ không thể ngóc đầu nổi trước mặt Sở Cuồng.”

"Ta..."

"Có thể thử một lần." Người lên tiếng là Trần Thực.

Trần Thực là đối thủ cuối cùng của Sở Cuồng trong mười trận thắng liên tiếp.

Quan hệ giữa Diệp Thông và Trần Thực cũng không tệ lắm, nghe vậy bất đắc dĩ: "Sao ngươi cũng nói như vậy? "

Trần Thực bĩu môi: "Nguyên nhân đầu tiên là ngươi chính là niềm hy vọng của rất nhiều người. Thứ hai giới khoa huyễn cần là một người tiên phong lãnh đạo thật sự, một người đủ để xếp vào top 10 tác giả.”

“Ý ngươi là gì?"

“Đệ nhất khoa huyễn Diệp Thông thua Sở Cuồng, sau này khoa huyễn của Lam Tinh sẽ do Sở Cuồng gánh vác sẽ khiến mọi người không phục. Mọi người đều tin tưởng vào ngươi, chỉ có ngươi mới xứng được xếp vào top 10 toàn cầu.”

"Ta hiểu rồi, nếu như ta đã là người lãnh đạo thì phải cố gắng mà chen vào top 10.”

“Đúng vậy, giới khoa huyễn chúng ta cần một đại lão dẫn đầu đi trước.” Trần Thực cười nói.

Mọi người nhìn chằm chằm: “Chúng ta đều ủng hộ bạn.”

Diệp Thông mỉm cười với Trần Thực: “Vậy ta sẽ đánh một trận với hắn, nếu thắng thì ta sẽ tiếp tục lãnh đạo. Còn nếu thua Sở Cuồng thì từ nay hắn chính là ông hoàng khoa huyễn của Lam Tinh.

Nếu mọi người vẫn còn ý kiến thì tự mình đi tìm hắn đấu văn. Đừng có kéo ta vào nữa, lần đó bị Sở Cuồng vả mặt một lần cũng đau lắm đó. Đối thủ của ta lúc đó là loạt truyện Harry Potter của Sở Cuồng.”

Mọi người: “...”

Lúc tranh giành thứ hạng của nhau, Diệp Thông gặp phải bộ truyện Harry Potter nên bị thua thê thảm, chẳng trách hắn lại chột dạ như vậy. Nhưng Diệp Thông vẫn phải ra tay, lời đã thốt ra không dễ dàng thu lại được.

Đêm đó, Diệp Thông đăng bài trên blog, tag Sở Cuồng thách đấu văn. Sở Cuồng khiêu chiến toàn cầu, từng đánh bại các nhà vô địch trong giới khoa huyễn. Nhưng Diệp Thông được công nhận là tác giả khoa huyễn mạnh nhất Lam Tinh vẫn không phục.

Lần này Diệp Thông tự mình kết thúc cuộc chiến này, tuy xếp hạng của Diệp Thông không bằng Sở Cuồng nhưng nếu chỉ so về khoa huyễn thì chưa biết ai sẽ chiến thắng.

Đây sẽ là cuộc chiến đỉnh cao của giới khoa huyễn Lam Tinh. Lời thách đấu vừa được tung ra, Lam Tinh lập tức rung động.

"Mẹ kiếp!"

“Lại đấu văn.”

"Diệp Thông đối đầu với Sở Cuồng?"

“Diệp Thông chính là tác giả khoa huyễn đệ nhất Lam Tinh.” l

"Lúc trước Sở Cuồng dùng khoa huyễn để chọi người người, khiến toàn bộ giới khoa huyễn im lặng, vì thế Diệp Thông quyết định ra tay sao?”

"Đây được xem là cuộc chiến tranh đoạt danh hiệu đệ nhất khoa huyễn của Lam Tinh sao?”

“Chắc là như vậy.”

"Các nhà văn trước đó đều không phải đối thủ của Sở Cuồng, tóm lại cũng chỉ có Diệp Thông là có hy vọng thắng được Sở Cuồng.”

"Sở Cuồng sẽ tiếp nhận sao?"

"Phải đồng ý thôi, nhưng chắc sẽ kéo dài thời gian.

"Dù gì Sở Cuồng mới viết xong loạt truyện Đế chế Ngân hà.”

“Dù có tác phẩm mới thì phải đối diện với đối thủ như Diệp Thông, cũng chưa chắc chuẩn bị tốt được.”

Tất cả các cuộc thảo luận đều đang tập trung vào tin tức này.

Lâm Uyên cảm thấy bất ngờ, đương nhiên hắn biết Diệp Thông là thần thánh của giới khoa huyễn. Năm ngoái mới đấu nhau một trận, vừa khéo hắn lại vượt qua người ta để tranh hạng trên bảng.

Không ngờ năm nay đối phương lại đến tìm mình đấu văn, nhưng Lâm Uyên không từ chối. Hắn phải thắng tác giả khoa huyễn đệ nhất Lam Tinh mới được.

Không ham hố gì danh hiệu đệ nhất nhưng việc này lại tốt cho số liệu xếp hạng. Chắc chắn sẽ giúp hắn thăng hạng nhờ vào sự kiện đấu văn này.

Lâm Uyên nhanh chóng đăng nhập tài khoản blog của Sở Cuồng trả lời: “Được.”

Sở Cuồng ứng chiến khiến toàn cầu sục sôi, quả nhiên lão tặc sẽ không bao giờ chịu thua.

“Thời gian thì ngài có thong thả, ta chuẩn bị một bộ truyện dài.”

Diệp Thông thấy Sở Cuồng đồng ý nên khách sáo nhường quyền chủ động. Hắn không tin Sở Cuồng vừa hoàn thành loạt truyện Đế chế Ngân hà lại có thể tiếp tục sáng tác.

Hắn không muốn nhân lúc người ta yếu thế mà cố tình chơi xấu.

Sở Cuồng nhanh chóng đáp lại: “Trước cuối năm.”

Trước nay Sở Cuồng không thích nghỉ ngơi quá lâu, đánh trận nào cũng nhanh chóng mau lẹ. Từ giờ đến cuối năm chỉ còn lại bốn tháng, đối với tác giả bình thường thì nó không đủ để triển khai tác phẩm. Nhưng với tốc độ gõ chữ của Sở Cuồng, dùng thời gian đó để chuẩn bị một cuốn sách không phải vấn đề lớn.

Lần này Lâm Uyên dự định sẽ dùng đến loạt truyện Tam Thể, lúc trước hắn đã trải thảm dọn đường cả rồi, vừa khéo thời điểm đã chín mùi.

Bộ truyện này có tổng cộng ba phần, nhưng chỉ khoảng chín mươi vạn chữ, trong vòng một tháng là có thể hoàn thành. Tuyên bố để cuối năm mới xong là để đối phương có thời gian chuẩn bị.

Diệp Thông để Sở Cuồng định thời gian, muốn chừa cơ hội cho Lâm Uyên. Lâm Uyên lại tuyên bố sẽ xong trước cuối năm, không muốn quá gấp khiến Diệp Thông vội vàng.

Đây chính là sự tự tin của kẻ mạnh.

Bình Luận (0)
Comment