Toàn Chức Nghệ Thuật Gia ( Dịch Full )

Chương 1797 - Chương 1797. Văn Học Chính Thống

Chương 1797. Văn học chính thống Chương 1797. Văn học chính thống

Không chỉ nhận được đánh giá cao từ giới chuyên môn mà Tam Thể còn gây ảnh hưởng lớn đến văn hoá.

Điều duy nhất khiến Lâm Uyên để ý chính là nhờ sức nóng của Tam Thể mà hắn sẽ được tăng hạng thôi. Xét thấy vẫn còn chút thời gian trong năm, Lâm Uyên nghĩ trước cuối năm có lẽ sẽ thêm vài tác phẩm mới.

Trong chương trình tạp kỹ trực tuyến có tên là “Câu chuyện bên tách cafe" thì Tam Thể đã trở thành đề tài nóng hổi nhất.

Khách mời mà tổ tiết mục mời tới, dĩ nhiên là Trần Thực và Diệp Thông. Một người là đối thủ cuối cùng trong top 10 khiêu chiến. Một người là tác giả khoa huyễn top 2 vừa bị Sở Cuồng cướp ngôi vua. Nhờ có bọn họ mà rating của chương trình tăng cao đến chóng mặt.

Bọn họ đều bày tỏ quan điểm của mình về tác phẩm Tam Thể. Giải đáp những thắc mắc của độc giả về tác phẩm. Đề tài khoa huyễn rất rộng lớn, không phải ai cũng đủ trình độ để hiểu hết.

Thân là tác giả khoa huyễn chuyên nghiệp hàng đầu, bọn họ đã phân tích thấu đáo tường tận từng chi tiết một khiến độc giả mở mang tầm mắt. Đồng thời dùng những kiến thức và kinh nghiệm của bản thân để truyền thụ một khối lượng lớn tri thức cho khán giả.

Có thể nói thông qua chương trình, độ nổi tiếng của Tam Thể đã vươn lên một tầm cao mới, kéo theo cả tác phẩm tương quan là Sét Hòn. Lâm Uyên không xem chương trình nhưng có thể nhận ra mối quan hệ giữa hai tác phẩm đã bị người ta đào bới rất sâu.

Gần đây, chị gái và em gái bị mê hoặc bởi "Tam Thể", cả ngày ôm sách để đọc.

Lâm Uyên tò mò: "Hai người đọc mấy lần rồi?

Em gái: "Lần thứ hai."

Chị ơi: "Lần thứ ba.”

Lâm Uyên bật cười, không biết là Tam Thể quá hay hay là do đây là tác phẩm hắn viết nên mới khiến bọn họ như thế nữa.

Chị gái bỏ cuốn sách xuống, xoa tay nói: “Em có định viết văn học thiếu nhi không?”

Lâm Uyên chưa đáp thì em gái hỏi: “Chị gái cần thành tích à?”

Chị gái cười: “Không cần, thành tích của bộ phận chị rất tốt, sản lượng sách của Sở Cuồng cũng rất khá, nhưng ai mà không thích tốt hơn chứ?”

“Vấn đề là anh ba đã là tác giả đệ nhất lĩnh vực cổ tích rồi mà.” Em gái nói ra tâm tư của Lâm Uyên.

Đã đứng đầu thứ gì đó thì không có ích cho việc tăng xếp hạng.

"Nói vậy cũng đúng, quyển sách tiếp theo định viết cái gì thế?” Tỷ tỷ nhìn về phía Lâm Uyên.

Lâm Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Viết vài cuốn văn học thuần tuý.”

Phần lớn tác phẩm của Sở Cuồng lấy tính thương mại làm chủ đề, tác phẩm có tính văn học mạnh mẽ cũng có nhưng không đủ.

Thường xuyên có người lấy "Tây Du Ký" làm ví dụ về tính văn học này không trâu bò?

Tây Du là tứ đại danh tác không sai, tính văn học quả thật cũng không thấp, nhưng ngươi xem Tây Du thật sự là đang xem tính văn học của nó sao?

Tây du nổi tiếng không phải nhờ văn chương, là nhờ Tôn Ngộ Không đã ăn sâu vào tư tưởng của mỗi người.

“Anh ba đúng là biến thái mà.” Đại Dao Dao bất ngờ, đây là đáp án nàng chưa từng nghĩ đến.

Nhưng nàng không hoài nghi năng lực của anh trai, cảm thấy dù là đề tài nào thì hắn cũng sẽ thành công

Ngược lại, chị đột nhiên cười nói: "Đây là một hướng đi tốt, đặc biệt là bây giờ."

Lâm Uyên nhướng mày: "Sao chị lại nói thế?”

Chị mở miệng: "Còn nhớ năm đó chị từng nói với em rằng, hiệp hội nghệ thuật sẽ dựa theo lễ hội âm nhạc mà tạo ra một lễ hội văn học sao?”

Lâm Uyên cảm thấy bất lực với chị, chuyện đó đã từ năm nào rồi. Toàn là bơm tin đểu, có thấy làm bao giờ đâu chứ?

“Em không tin à?” Chị gái đã có nguồn tin chính xác hơn: “Cuối năm nay đến năm sau, nhất định sẽ tổ chức lễ hội văn học đầu tiên, lần này chị không nói khoác, đến lúc đó em cứ chuẩn bị đoạt giải thưởng đi.”

“Được rồi." Lâm Uyên tạm thời tin một lần nữa.

Em gái thì lắc đầu: "Cho dù anh ba có đoạt được giải thưởng thì sao, cũng đâu có cách nào đi lĩnh, thật sự không thoải mái chút nào.”

Năm tới… Lâm Uyên bất ngờ nói: "Năm sau, nói không chừng anh tự mình đi lãnh giải thì sao?”

Nói xong Lâm Uyên mỉm cười.

Lam Tinh đã thống nhất, ảnh hưởng của ba thân phận ngày càng lớn. Hắn luôn cảm thấy mình sẽ bại lộ bất cứ lúc nào, kể cả chủ tịch và Kim Mộc cũng nhắc nhở mình mấy lần, nói rằng phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.

Lâm Uyên đã chuẩn bị xong, không hề hoảng hốt. Chị gái và em gái nghe Lâm Uyên nói thế thì không khỏi nhìn nhau, nhịp tim bất giác đập nhanh.

Tự mình đi lĩnh thưởng sao? Dùng thân phận Sở Cuồng để đi à?

Kim Mộc tìm đến Lâm Uyên: “Nến ta đoán không lầm thì tháng sau Sở Cuồng sẽ lên hạng bảy.”

Lâm Uyên gật đầu.

Kim Mộc lại nói: "Sau khi thăng cấp, cậu định làm gì nữa đây?”

“Viết sách.” Lâm Uyên đưa ra câu trả lời giống với chị gái: “Sẽ là tác phẩm có tính văn học mạnh mẽ.”

“Văn học chính thống à?” Kim Mộc thoáng nghĩ một chút liền biết Lâm Uyên muốn làm gì: “Là do mấy lời nói trên mạng nên mới muốn viết một tác phẩm văn học chính thống để chứng minh bản thân sao?”

“Cũng không hẳn.” Lâm Uyên cười nói: “Đã đến lúc rồi."

Kim Mộc đáp: “Giờ cậu đã là tác giả có tiếng, dù viết sách gì cũng sẽ có người mua đúng không?”

Lâm Uyên gật đầu.

Trong những năm qua, Lâm Uyên đã viết những cuốn sách bán chạy nhất, không theo đuổi quá nhiều tính văn học của tác phẩm. Bởi vì Lâm Uyên hiểu sâu sắc quy luật của thị trường sách. Các tác phẩm văn học cao thường không phải là sách bán chạy nhất.

Nó giống như doanh thu phòng vé của một bộ phim thương mại, không bao giờ có thể so sánh với một bộ phim văn học và nghệ thuật.

Mục tiêu đầu tiên của Lâm Uyên trong việc viết sách ban đầu là kiếm tiền. Vì để kiếm tiền mà không chọn những tác phẩm văn học nổi tiếng của Trái đất.

Tuy chất lượng của chúng rất cao có thể giúp Sở Cuồng chiếm được vị trí quan trọng trong giới văn học, nhưng không thể kiếm được tiền.

Kim Mộc hỏi: "Có phải ngươi có ý tưởng rồi không?"

"Ừm."

"Tiêu đề sách đã nghĩ kỹ chưa?"

"Tên sách được gọi là "Vây thành".”

"Vây thành, giải thích thế nào?"

"Hôn nhân tựa như một tòa thành vây, người bên ngoài muốn đi vào, người bên trong nghĩ ra."

Kim Mộc ngẩn ra, đột nhiên cảm thấy đồng cảm sâu sắc. Hắn ta là một người đàn ông đã ly dị, nên có thể hiểu Lâm Uyên muốn nói gì.

Lâm Uyên muốn viết "Vây thành" của Tiền Chung Thư tiên sinh. Cuốn sách này ở nước hắn được xem là đại tác phẩm.

Bình Luận (0)
Comment