Toàn Chức Nghệ Thuật Gia ( Dịch Full )

Chương 1831 - Chương 1831. Lâm Uyên Không Nhớ

Chương 1831. Lâm Uyên không nhớ Chương 1831. Lâm Uyên không nhớ

"Chỉ có thể nói vũ đạo tuy rằng được công nhận về giá trị nghệ thuật, nhưng về mức độ chú ý là thật lòng không bằng tiểu thuyết, âm nhạc, điện ảnh và truyền hình, đổi lại là mấy bảng xếp hạng đỉnh cấp khác, đừng nói là vị trí thứ nhất, cho dù là hạng mấy trăm cũng rất đáng sợ rồi."

"Trên thực tế mức độ chú ý của giới khiêu vũ đã tăng lên rất nhiều."

"Đúng vậy, chủ yếu dựa vào Ngư phụ thu hút truyền thông."

"Sau khi Ngư phụ liên tục tung ra mấy loại vũ đạo mới, càng ngày càng có nhiều người chủ động theo dõi giới khiêu vũ chúng ta, hơn nữa những thể loại khiêu vũ mới hấp dẫn rất nhiều fan.”

"Đây chính là nguyên nhân bảng xếp hạng múa của Tiện Ngư không ngừng tăng lên."

"Ta cảm thấy năm sau Tiện Ngư có thể đứng đầu bảng xếp hạng khiêu vũ."

"Nhìn tình hình này, quả thật không khó."

Muốn lên đỉnh của bảng khiêu vũ, rõ ràng còn dễ hơn so với bảng xếp hạng âm nhạc. Kể cả Lâm Uyên cũng cảm thấy sang năm mình nhất định có thể leo lên vị trí số 1 trên bảng khiêu vũ.

Bởi vì năm sau Hiệp hội nghệ thuật sẽ tổ chức cuộc thi Tango, tiêu chuẩn thi đấu chính thức tại Lam Tinh, để các châu lục cạnh tranh bảng xếp hạng.

Lâm Uyên vô cùng mong chờ với sự kiện này.

Hiện tại tuy rằng xếp hạng trong các lĩnh vực của hắn đều tương đối cao, nhưng chân chính lên đỉnh chỉ có giới hội họa.

......

Trong vài ngày tới, thứ hạng âm nhạc cũng không thay đổi. Lâm Uyên không sốt ruột, dù sao cuộc sống của hắn mỗi ngày đều rất phong phú đa dạng.

Ví dụ như gần đây liên tục có người gọi điện thoại tới, chúc mừng hắn tổ chức hoà nhạc thành công. Cả Phí ca vương cũng sẽ chủ động liên lạc với Lâm Uyên, dùng giọng điệu kích động tràn ngập sự sùng bái mà nói với hắn rằng: “Có được cơ hội được ngài huấn luyện, ta đúng là may mắn ba đời.”

Rất không phù hợp với phong cách bình thường của Phí ca vương.

So với điều trên, thì việc khiến Lâm Uyên đau đầu nhất chính là những lời mời ăn cơm. Trước đây loại chuyện này rất ít, không phải về vấn đề tư cách có đủ hay không mà do Lâm Uyên không thích tham gia vào các tình huống giao tiếp nên rất ít người mời được hắn.

Nhưng gần đây mọi thứ đã thay đổi, biết rõ Lâm Uyên không thích tham gia những tình huống giao tiếp gì nhưng chủ tịch cứ bảo hắn phải tham gia. Kết quả cả buổi tiệc, Lâm Uyên luôn bị mấy người phụ nữ quấn lấy.

Mỗi lúc lại càng nhiều hơn trước, nhưng thân phận của những người ở gần Lâm Uyên nhất không hề nhỏ, đã chắn những người muốn tiếp cận sau bên ngoài vòng vây.

Khó khăn lắm mới dự xong bữa tiệc thì Dương Chung Minh, Tôn Diệu Hoả, đều mời Lâm Uyên đến dự tiệc với bạn họ. Lâm Uyên đều không cự tuyệt, vì những người này đều là bạn bè rất thân thiết của Lâm Uyên, bọn họ biết hắn là người có tính cách như thế nào.

Nếu như biết rõ mình không có hứng thú, vẫn đưa ra lời mời dự tiệc. Vậy lý do duy nhất phải rất quan trọng, thế nên Lâm Uyên nguyện ý nể mặt.

Kim Mộc biết được chuyện này, cười nói: "Người khác ta không rõ lắm, Tôn Diệu Hỏa thì ta hiểu rất rõ, hắn ta sẽ không làm những chuyện khiến ngươi khó chịu.”

Nói xong, Kim Mộc mở máy tính bảng ra, trên máy tính bảng là một tin tức buổi sáng.

Tiêu đề tin tức: "Người giàu nhất Lam Tinh, Vương Lạc và Tôn Diệu Hoả đạt được thoả thuận hợp tác kinh doanh.”

"Vương Lạc muốn làm một dự án khoa học kỹ thuật được toàn cầu coi trọng, nghe nói sau lưng còn có sự ủng hộ chính thức của hiệp hội nghệ thuật. Tỷ phú muốn hợp tác với Vương Lạc dự án này rất nhiều, không ngờ Tôn Diệu Hoả lại chiếm được cơ hội.

Mấy năm nay Tôn Diệu Hoả vẫn luôn trong giai đoạn thăng tiến sự nghiệp, lần này hợp tác với Vương Lạc thì sự nghiệp sẽ lên như diều gặp gió. Hiện tại giới tỷ phú đều đang buồn bực, vì sao Vương Lạc lại chọn Tôn Diệu Hoả…”

"Vương Lạc?"

Lâm Uyên cảm thấy cái tên này quen tai, suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra: "Tối hôm qua trong bữa tiệc Tôn Diệu Hỏa gọi tôi tham gia hình như có người tên là Vương Lạc, người nọ có chút quen mắt, đại khái trước đó ta cũng đã gặp qua hắn ta..."

Hình như? Có lẽ?

Đây chính là người giàu nhất Lam Tinh, sao hắn có thể dùng những từ để miêu tả người qua đường với ông ta chứ?

Được rồi, như vậy mới giống Lâm Uyên. Nhưng chuyện tiệc tùng thì có liên quan gì đến chủ tịch nhà hắn với Vương Lạc không?

“Tối qua ngươi và Vương Lạc có gặp nhau trong bữa tiệc không?”

"Không nhớ rõ." Gần đây Lâm Uyên gặp phải quá nhiều chuyện tương tự.

Rất nhiều người bên ngoài thích thông qua những người quen xung quanh họ, tìm kiếm cơ hội làm quen với hắn. Thế nên hắn không nhớ cũng chẳng phải chuyện gì quá to tát.

Kim Mộc đỡ trán, không biết nên nói ông chủ nhà mình quá trâu bò hay là nói hắn…

Ngay lúc Kim Mộc nghĩ như vậy, trên máy tính bảng đột nhiên lại đẩy tới một tin tức: [Tối hôm qua Vương Lạc mời Tiện Ngư Ngư cùng ăn tối, hôm nay đăng ảnh chụp thân thiên của hai người trong vòng bạn bè! 】

Dưới đây là ảnh chụp màn hình vòng tròn bạn bè của Vương Lạc. Bức ảnh đó là ảnh chụp chung của Vương Lạc và Tiện Ngư.

Trong ảnh chụp chung có thể nhìn ra Vương Lạc uống chút rượu, đỏ mặt hưng phấn vô cùng, đứng cùng Tiện Ngư để chụp ảnh, còn tay bắt mặt mừng không hề phù hợp với thân phận người giàu nhất.

Trên mặt Tiện Ngư là một nụ cười công nghiệp hoàn hảo.

Ngoài hình ảnh, Vương Lạc còn gửi một dòng trạng thái: "Giới thiệu với mọi người một chút, đây là nghệ sĩ yêu thích của ta."

Không biết là ai tiết lộ tin tức này từ vòng kết bạn của Vương Lạc, nhưng ảnh chụp không giống photoshop.

Bình Luận (0)
Comment