Một cuốn sách gần một triệu chữ, không thể đọc xong chỉ trong một hai ngày nhưng đọc sơ qua thì không thành vấn đề. Cuốn sách nổi tiếng vào ngày hôm sau, trên trang Tinh Không, vô số đọc giả đã để lại bình luận khen ngợi.
Sở Cuồng lần nữa được tán tụng là Sở Cuồng lão sư.
"Chúc mừng Sở Cuồng lão sư, rốt cục đã sáng tác ra một bộ có thể sánh vai với tác phẩm « Tây Du ký », hai bộ đều là thần tác!"
"Sở Cuồng lão sư uy vũ!"
"Sách hay hiếm thấy mang đến nhiều góc độ mới mẻ. Hảo hán chưa chắc đã là hảo hán, ta cảm thấy Sở Cuồng đã nhìn thấu sự thật tàn khốc đối với xã hội cổ đại rồi.”
"Chỉ có ta cảm thấy cuốn sách tam quan bất chính sao?"
"Vậy phải xem ngươi dùng góc độ gì đọc quyển sách này."
"Dù như thế nào thì thế giới của chúng ta tựa như cái bóng phản chiếu Thuỷ Hử. Chí có người thông minh mạnh mẽ mới có thể sống sót. Đây là đạo lý có thể áp dụng được ở bất cứ đâu. Sở Cuồng đã dùng sách vở nhắc nhở chúng ta rằng: “Nơi nào có người nơi đó liền có giang hồn.”.”
"Đây là kỳ thư!"
"Cuối cùng toàn đoàn bị tiêu diệt."
"Giết người phóng hỏa phải trả giá chứ."
"Những ý nghĩa ẩn dụ phía sau thật sâu."
"Kỳ quái là không ai làm ầm ĩ, hình như mọi người đã quen thuộc với cách kết thúc này của lão tặc."
Kết thúc một tác phẩm như vậy mà không ai mắng Sở Cuồng, ngược lại còn tán dương hắn, đúng là kỳ lạ mà.
…
Ngày thứ ba có rất nhiều chuyên gia phân tích Thuỷ hử, công bố những bình luận lẫn phát ngôn khác nhau xoay quanh cuốn sách này.
Có người nói về sự kiện Tống Giang giết Diêm Bà Tích. Có người cảm thán Dương Chí bán đao vì kế sinh nhai.
"Thông qua quyển sách này trước tiên sẽ thấy anh hùng sau đó mới thấy tiểu nhân. Những hành động giết người cướp của khiến ngươi trở nên hoài nghi nhân sinh.
Vô cùng chân thực khiến ngươi phải thấu suốt.
Cách hành văn của Sở Cuồng càng lúc càng trở nên hoa lệ, phong cách uyển chuyển phù hợp khiến người ta cảm nhận được sự thực tế đó. Chìm đắm trong thế giới điên cuồng đó, không chỉ là người quan sát mà còn là nhân vật bên trong.
Sau này Lương Sơn bạc sẽ thế nào?
Bọn họ có thể tin tưởng ai? Cái chết cuối cùng là vì quá tin tưởng mới diệt vong hay là sự hy sinh để đề cao chính nghĩa, hoặc tàn nhẫn hơn chỉ là những cái chết vô thưởng vô phạt.”
...
Ngay khi quyển sách đang nổi tiếng thì Lâm Uyên nhận được cuộc gọi từ chủ tịch.
Đối phương vừa nhấc máy đã đi thẳng vào vấn đề: "Ta thấy Thuỷ Hử rất hay, thích hợp để chuyển thể thành phim truyền hình.”
Khứu giác của chủ tịch luôn rất nhạy bén, Lâm Uyên cũng đang có ý định này . Thuỷ Hử truyện rất phù hợp để cải biên thành phim truyền hình. Mà Lâm Uyên không hề biết rằng khi Thuỷ Hử truyện nổi tiếng toàn cầu thì những thảo luận về Sở Cuồng đã bắt đầu thay đổi.
Thái tử của Club năm đó chính là Lăng Không đột nhiên đăng một bài văn dài:
“Gần đây xem xong ‘Thuỷ Hử truyện thấy hơi xúc động, Sở Cuồng năng suất như heo mẹ đẻ liên tục. Bỗng dưng ta muốn hỏi nếu đây không phải là văn do hắn viết, vậy mọi người sẽ nghĩ thế nào?
Tốc độ gõ chữ có nhanh cách mấy, chẳng lẽ không cần xây dựng đề cương viết trước tình tiết sắp xếp logic sao? Đụng vào là gõ chữ, chữ ở đâu mà gõ? Phải có dàn ý chi tiết những diễn biến trong truyện sao cho hợp lý.
Sáng tác văn cần cảm hứng, điều này không sai. Nhưng cũng cần tính logic và đảm bảo chất lượng. Những thứ này Sở Cuồng đều đáp ứng hết, có lẽ nào là do người khác viết sẵn cho hắn, Sở Cuồng chỉ việc xuất bản dưới tên hắn thôi không?
Mọi người đừng mắng ta vội, ta biết mọi người đang quy chụp vấn đề ân oán giữa ta và Sở Cuồng. Nhưng chuyện đã qua lâu lắm rồi, mong mọi người tập trung vào vấn đề chính.
Đương nhiên ta không hề nghi ngờ rằng Sở Cuồng là đạo văn, trên thực tế ta có một suy nghĩ lớn gan hơn. Đó là Sở Cuồng lão tặc không hề tồn tại, hắn chính là một nhân vật ảo do một đoàn đội tạo ra.
Vì sao hắn viết sách nhanh?
Là do phía sau hắn có đoàn đội, trong số đó có rất nhiều tác giả ưu tú. Đều viết sách dưới một bút danh Sở Cuồng. Chắc fan Sở Cuồng sẽ bảo ta nói bậy, vậy thì ta sẽ hỏi một câu nữa, vì sao phong cách sáng tác và cách hành văn của hắn lại khác biệt lớn như vậy?
Vì hắn là thiên tài sao?
Nếu đã là thiên tài, tại sao lại không xuất đầu lộ diện. Chẳng lẽ vẫn còn gì đó rất khó nói không thể công khai được à? Bởi vì Sở Cuồng không tồn tại, cho nên Sở Cuồng không lộ diện được.
Đây là lý do duy nhất mà ta có thể nghĩ ra để giải thích. Ba người bạn gì chứ, đều là thủ đoạn marketing cả, người thật sự tồn tại chỉ có Tiện Ngư và Ảnh Tử, luôn giúp đỡ che giấu cho Sở Cuồng nên mới không có ai nghi ngờ.
Sở! Cuồng! Là! Giả!!”
Bài đăng này khiến người ta kinh sợ, nhất là nhân vật chính lại là Lăng Không, nhân vật lớn trong Club Geek, số liệu của bài đăng nhanh chóng đột phá giới hạn.
Giả thuyết thì rất buồn cười nhưng những luận điểm Lăng Không đưa ra lại nghe rất hợp lý.