Bài thứ sáu là bài hát tiếng Anh, tên là « My heart will go on». Là một trong những bài hát tiếng Anh nổi tiếng nhất Trái đất. Là ca khúc chủ đề của bộ phim Titanic, do ca sĩ người Canada, Celine Dion hát, được xem là tác phẩm tiêu biểu số một của nàng.
"Nghe xong cả người đều mềm nhũn."
"Lòng tràn đầy cảm động, đôi mắt ngập nước!"
"Ta cho rằng đây là tác phẩm tiếng Anh kinh điển nhất của Ngư phụ.”
“Nghe bài này xong không nghĩ là chị Hảo Vận hát luôn đó.”
“Cảm giác hoa lệ thật sự quá đẹp.”
“Ta cũng giống ngươi, không có sự mãnh liệt nhưng lại hấp dẫn trái tim chúng ta.”
...
Thứ bảy tên là « Nữ nhân hoa », Ngư vương triều không chỉ có một cô gái nhưng chị Hảo Vận chính là người hợp với bài hát này nhất, dựa theo chủ đề ‘Phụ nữ'.
Người hát đầu tiên là Mai Diễm Phương.
“Tôi có một đoá hoa, mọc trong tim tôi.
Trong tăm tối đợi mong nở tung cánh.
Sớm sớm chiều chiều, tôi thật sự mong đợi.
Một người hữu tâm, bước vào giấc mộng.
Nữ nhân hoa, lung lay giữa chốn hồng trần.
Nữ nhân hoa, đong đưa trong gió nhẹ nhàng.
Chỉ trong ngóng, có một đôi tay dịu dàng.
Chịu an ủi, nỗi cô đơn của lòng tôi.
Tôi là một đoá hoa, tràn đầy mùi hương.
Có ai thật tâm đi tìm hoa không?
Phụ nữ như hoa, hoa như mộng.
Tôi có một đoá hoa trong tim đang lớn dần lên.
Chân tình chân ái thật không ai hiểu.
Cỏ dại đã mọc ở khắp nơi, lan tràn cả chân núi.
Một mình thưởng thức thật đau lòng…”
Lời bài hát nói về số phận người phụ nữ, là một đoá hoa mà cũng là một giấc mộng phù phiếm.
“Lúc trước nghe bài hát ta còn cười sau đó dần dần không kìm chế được nữa, bật khóc nức nở.”
"Làm một cô gái ta phải cảm ơn Ngư phụ."
"Ngư phụ rất thấu hiểu phụ nữ."
“Đúng vậy, có đôi khi chúng ta thích một bài hát, không phải vì nó hay, mà do nó viết về chính mình.”
“Nữ nhân như hoa, dịu dàng nở rộ, chỉ đẹp khi độ còn xuân thì, gặp gỡ đúng người."
"Vợ à, em vất vả nhiều năm rồi!"
"Mẹ ơi, mẹ mãi mãi là đóa hoa rực rỡ nhất trong lòng con.”
“Mẹ ta, đã không còn nữa rồi.”
…
Bài thứ tám gọi là ‘Xa Hương phu nhân, nghe tên đã biết vẫn hát về phụ nữ. Phượng hoàng truyền kỳ đã thử nghiệm rất nhiều phong cách âm nhạc khác nhau, đây cũng là một trong những thử nghiệm của bọn họ.
“Lạc bước dừng lại ở bờ sông xanh thẳm.
Không gian yên tĩnh thoang thoảng hương hoa.
Vầng trăng kia do ai treo lên bầu trời xanh biếc.
Rọi sáng lời chưa thốt ra xuôi về biển khơi.
Băng qua núi cao thăm thẳm.
Vượt qua biển rộng trập trùng.
Nếu như trong lòng vẫn ấp ủ hoài mong.
Sẽ có ngày nắng ấm xuân về hoa đua nở.
Xin nàng hãy nhẹ nhàng lưu lại nơi đây.
Để mộng ước cuốn trôi tất cả bi ai.
Hương thơm vương vấn ngoài phòng sách.
Tiếng đàn cất lên trong vắt êm tai.
Không đợi canh ba qua trời hửng sáng.
Xa Hương phu nhân đội trăng quay về.
Nàng đem ánh trăng trong vắt khắc vào tim.
Chiếu rực đêm đen âm u lạnh lẽo….”
Tại Lam Tinh, ca khúc này vẫn do Lâm Uyên và chị Hảo Vận song ca.
“Hoá ra những ca khúc thể hiện chủ đề đều ở phía sau.”
“Có tâm, mỗi bài hát trong album này đều khiến người yêu thích không thể buông tay.”
"Phải lưu lại để nghe thường xuyên mới được.”
“Ca từ này rất giống với ‘Nhất Sắc Quốc Phong' năm đó.”
“Đúng vậy, từ sau lần hợp tác đó, chị Hảo Vận đã ở lại, trở thành một thành viên của Ngư vương triều."
...
Bài thứ chín gọi là ‘Đáy biển', đây không phải sáng tác của Phượng hoàng truyền kỳ, nhưng đã từng được bọn họ hát qua, hiệu quả rất tốt.
“Ánh trăng tản mát chiếu rọi bóng mây
Rời xa chốn đông người, hòa vào vây cá dưới đại dương
Sóng biển vỗ ướt tà váy trắng nó muốn người quay trở về
Sóng biển xua tan vết máu vọng tưởng cho người hơi ấm
Lắng nghe sâu trong lòng biển tiếng ai đó rên rỉ dẫn lối
Linh hồn chìm vào tĩnh lặng không ai đánh thức người cả
Người thích hơi thở lẫn trong gió biển
Dẫm lên bờ cát ướt đẫm
Người nói tro cốt vốn nên chìm vào lòng đại dương
Người hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâu
Nơi đó có ai thương người không
Thế giới đó có thể đừng
Đừng thích tươi cười với những kẻ bạc bẽo nữa được không?
Trên bờ mọi người luôn mang khuôn mặt giả tạo
Còn tiếc chi nhân gian này
Hết thảy đều tan thành mây khói…”
Lời bài ca da diết đã lấy đi không ít nước mắt của mọi người.
"Dễ nghe nhưng thương cảm..."
"Nhạc pop thường vui vẻ, nhưng bài này buồn quá khiến ta phải kiềm chế rất nhiều.”
“Phía đầu bài hát là sự kiềm nén, đằng sau là cảm giác chữa lành.”
“Ngư phụ vừa cất giọng đã khiến trái tim ta lung lay, cảm giác như phật quang phổ chiếu chúng sinh.”
“Thật sự có tính chữa lành, dù có buồn bã bi thảm nhưng vẫn giải toả lòng người.”
“Cuối cùng vẫn là một bài hát chữa lành.”
"À?"
"Khá lắm."
"Ca khúc cuối cùng được gọi là «Chúc mừng chúc mừng»?"
...
Không sai, cuối cùng là một ca khúc rất vui gọi là “Chúc mừng chúc mừng". Nhờ bài hát này mà người Trái đất rất thích nói là “Chúc mừng ngươi nha, chúc mừng ngươi.”
"Bài ca này rất ra chất chị Hảo Vận.”
“Lại là một bài có cảm giác ‘May mắn đến'.”
"Ha ha, sắp đến Tết rồi à!"
"Nghe xong bài này ta muốn về nhà ăn tết ghê.”
“Đề nghị xuân vãn năm nay nên trình diễn bài này.”
“Xem ra hạng 1 bảng mùa giải không thể thoát khỏi tầm tay rồi, Ngư phụ trâu bò, chị Hảo Vận trâu bò.”
“Album này nên gọi là ‘Ngư' chứ không phải ‘Phụ nữ'.”
“Quỳ xuống cầu Tiện Ngư ra một album riêng.”
“Ngư phụ muốn chúc mừng chính mình, sắp lấy được một chức quán quân nữa.”
“Kết cục đã định.”
“Hay là hắn định chúc mừng mình sắp đánh bại Tần Chân rồi đăng đỉnh âm nhạc à?”
“Ha ha ha, cười chết ta mất.”
Nghe xong album này, mọi người bỗng nhiên có một cảm giác hình như Tiện Ngư có thể đánh bại Tần Chân để đăng đỉnh âm nhạc Lam Tinh.
Thật sự vô cùng chờ mong.