Toàn Chức Thành Chủ

Chương 102


7 ngày qua đi, tàu HQD5-696 cùng hạm đội cập cảng của trụ sở hải quân D5.

Trên bến cảng lúc này đã có không ít quý tộc đứng chờ sẵn ở đó.

Tất cả thân gia hộ vệ của quý tọc đều bị ép để bên ngoài trụ sở họ chỉ được mang theo xe và 1 người đại diện vào đón người mà thôi.

20 cỗ xe ngựa xa hoa đã đứng đợi ở bến cảng.
Bến cảng trụ sở vẫn vậy, vẫn dông đúc quân hạm neo đậu.

Lên bờ về sau mọi người lại bận rộn một hồi dọn dẹp đồ đạc chuyển lên bờ.

Dương Quang, kirows và Bảo Ngọc đồng thời xuống tàu.

Xuống tàu không chỉ có họ mà còn có cả những người khác nữa.

Sau 1 tiếng thu dọn và vận đồ lên tàu lúc này tất cả mọi người lại tập chung trước tàu của mình để nghe thuyền trưởng phổ biến kế hoạch trong thời gian tới.
Sau một hồi đọc các quyết định thì đại khái tàu của họ sẽ sửa trong vòng nửa tháng nên bọn họ có thể nửa tháng sau đó mới có thể ra biển lần nữa.

Trong 2 tuần này bọn họ có thể có 3 ngày nghỉ phép về thăm nhà.
Sau khi tổng kết chuyến đi xong thì mọi người lần lượt rời đi.

Kirows chưa kịp cất bước quay đi thì kirows đã bị thuyền trưởng Lê Văn Thành gọi lại đưa cho một cái địa chỉ rồi bảo tối mai hẹn cậu qua nhà dùng bữa.
Kirows cũng hiểu ý đây là muốn gọi cậu qua thanh toán tiền mua bán nên cũng không từ chối.

Tiện thể kirows xin thuyền trưởng nghỉ ở nhà một tuần do cậu có nhà ở gần trụ sở đồng thời cũng viết cho thuyền trưởng một cái địa chỉ hẹn thuyền trưởng có dịp qua chơi nhưng thực tế là nếu có chuyện gì gấp thì có thể sai người đến gọi hắn.

Thuyền trưởng Lê Văn Thành cũng không có cự tuyệt kirows xin cũng chỉ nói một câu “ lần sau không thể lại như vậy “ rồi quay người lên tàu hoàn thiện thêm một số thủ tục báo cáo nữa.
Kirows thì cũng quay đầu rời đi trở lại chỗ Dương Quang và Bảo Ngọc đang chờ hắn.

Ba người kết nhóm mà rời khỏi trụ sở.

Dương Quang nghe kirows bảo là được nghỉ nguyên tuần thì cũng rất vui vẻ.

Ba người đi một mạch trở lại nhà của mình.

Rất nhanh 3 người đứng trước một căn biệt thự to lớn.

Cổng cao rộng bằng thép sơn phủ một màu vàng chóe, bên trong hai hàng đào xanh dì nối thẳng vào một cái sân gạch đỏ tươi.

Căn nhà hai tầng to lớn bề thế.

Hồ sen nở rộ vây quanh một căn đình ngỉ mát ở giữa hồ.
Bảo Ngọc không nghĩ nhà kirows lại lớn đến vậy.

Những căn nhà như này Bảo Ngọc chưa được vào bao giờ.

Trong khi Bảo Ngọc còn chợn mắt nhìn quanh thì kirows đã lấy ra chìa khóa mở ra cổng lớn.

— QUẢNG CÁO —
Căn nhà đã hơn 1 tháng trời không có người chăm sóc tuy không đến nỗi hoang vu rậm rạp nhưng cũng chẳng sạch sẽ gì.
Mở cổng mở cửa xong kirows bảo Dương Quang đi đón Dương My còn mình với Bảo Ngọc sẽ đi chợ.

Hôm nay là chủ nhật buổi sáng cũng là lúc mọi người ra đường đi chợ đi chơi nhiều nhất.

Đây cũng là ngày thành phố nhộn nhịp nhất.
Kirows dẫn theo Bảo Ngọc chen vào đoàn người đông đúc trên phố mà đi.

Hai người đầu tiên là đi dạo một tiệm bán quần áo nữ.

Vào tiệm kirows nói luôn với lễ tân: “bộ nào đẹp, ngươi chọn hết cho cô ấy”.

Nghe thấy kirows bảo vậy mấy vị lễ tân ngay lập tức vây lấy Bảo Ngọc lôi đi.
Chỉ một lúc sau Bảo Ngọc bị lễ tân bắt đi thay đủ loại quần áo khác nhau xuất hiện trước mặt kirows.

Bảo Ngọc không hổ là người đẹp mặc cái gì cũng đẹp.


Kirows ngồi xem mà miệng không khép lại được.

Bảo Ngọc thấy kirows như vậy thì tinh ngịch làm một số động tác lớn mật câu dẫn kirows một thanh.

Kết quả kirows dính không trượt phát nào nước dãi chảy ầm ầm ,hô hấp thô nặng.

Hai mắt si mê như bát giới nhìn hằng nga.
Bảo Ngọc thấy kirows như vậy thì cảm thấy rất vui vẻ, trong lòng nàng dâng lên một chút kiêu ngạo.

Cuối cùng kirows mộ tay đập xuống 10 đồng vàng mua cho Bảo Ngọc 20 bộ quần áo.

Kirows cũng cũng tay một cái mua thêm một đưa cho Bảo Ngọc làm không gian giới chỉ.

Tuy trong mắt nữ nhân không có đẹp đẽ gì thậm chí còn có chút kinh dị nhưng méo mó nó cũng là không gian giới chỉ, đã vậy còn là kirows tặng nàng “nhẫn” nên Bảo Ngọc vẫn vui vẻ nhận lấy.
Sau khi mua đồ cho Bảo Ngọc xong kirows không có gì khác là đi mua khoáng thạch và vật liệu chế tác.

Kirows cũng muốn đi mua ít thảo dược nhưng hắn trong không gian hệ thống vẫn còn nhiều lắm.

Sau khi mua một lượng lớn vật liệu kirows với Bảo Ngọc dẫn nhau đi mua đồ ăn.
Hai người dắt tay nhau về nhà thì Dương Quang và Dương My cũng đã về đến nhà.

Hai người đang dọn dẹp lấy nhà cửa.

Người hầu mà kirows thuê cho Dương My cũng đang cùng cô bé dọn dẹp căn nhà.

Dương My đột nhiên thấy 2 người lạ mặt vào nhà thì cũng hơi bỡ ngỡ cô ngay lập tức chạy vào gọi Dương Quang.

— QUẢNG CÁO —
Vào cửa thấy Dương My đột nhiên chạy mất, kirows có chút ngơ ngác.


Anh còn đang định dang tay ôm con bé vào lòng đâu.

May mà tay chưa đưa ra không thì quê chết.
Một lúc sau Dương Quang cũng dắt tay Dương My đi ra.

Khi nhìn thấy hai vị “khách” mà Dương My chỉ thì Dương Quang cười khổ mà ngồi xuống giới thiệu cho Dương My.
“đó là anh kirows còn kia là chị Bảo Ngọc bạn gái của anh kirows “
Nghe Dương Quang nói, Dương My có chút ngờ vực nhìn kirows
“anh kirows ?”
Kirows bây giờ chỉ cao hơn Dương My một cái đầumà thôi, tai và mũi cũng đã nhỏ đi nhiều nên Dương My không nhận ra cũng bình thường.

Kirows chủ động tiến lên kéo Dương My vào lòng rồi lấy ra những quần áo mà mình chuẩn bị cho Dương My
“anh kirows đây mà, anh có mua quần áo đẹp cho em này”
Sau đó kirows lần lượt lấy từng kiện từng kiện quần áo lộng lẫy mà hắn mua ở đảo trống mái ra cho Dương My.

Ban đầu cô bé còn có chút e ngại không dám nhận vì người lạ nhưng khi nhìn thấy < nhện thu thập> trên tay kirows thì cô ngay lập tức khẳng định đó là kirows.
Chiếc nhẫn hình con nhện nhìn xấu chết mà kirows ngày xưa cho cô mang.

Lúc đầu Dương My không thích đâu nhưng vì không gian giới chỉ chơi vui nên cô cũng miễn cưỡng nhận.

Hiện tại nhìn hai chếc nhẫn giống hệt nhau cô ngay lập tức nhận ra ngay.
Nhìn Dương My vui vẻ nhận từng chiếc từng chiếc áo váy đẹp đẽ mọi người ai cũng vui vẻ.

Bảo Ngọc cũng rất thích cô bé hoạt bát đáng yêu này.

Đích thân cô giúp Dương My thử những bộ quần áo mới mà kirows mua cho cô bé.

Tiểu công chúa Dương My của kirows sau khi được Bảo Ngọc giúp đỡ thay đò xong thì vui sướng ngắm mình trong gương.

Sau tiết mục trình diễn thời trang, Dương My đến ôm cổ kirows thơm lên má anh một cái chụt “ yêu anh kirows nhất”.

Được Dương My thơm vào má kirows cười toe toét.

Dương My vẫn đáng yêu như vậy.
Đúng lúc mọi người đang vui vẻ đội nhiên Dương My nhảy chân sáo đến trước mặt Dương Quang giơ ra hai tay:
“anh Quang, quà của em đâu”

Con bé hai tay đưa ra xin quà Dương Quang hai mắt long lanh đang nhìn Dương Quang cực kỳ mong chờ.

— QUẢNG CÁO —
Dương Quang thấy em gái mong chờ nhìn mình thì tim giật thót.

Mặt anh tái đi đầy lúng túng.
Đúng lúc này kirows đứng lên lấy ra một sợi dây chuyền bằng vàng.

Trên đó có 1 chiếc mặt dây chuyền là hình bông hồng đang nở rộ.

Trên dây chuyền cần trang chí 4 móc nối hình hoa hồng khác nữa.

nháy mắt xuất hiện sau lưng Dương Quang, dúi vào tay Dương Quang < hoa hông dây chuyền> rồi cười nói với Dương My:
“Anh vào nấu cơm đây mấy đứa dọn dẹp tiếp đi nhé”
Nói rồi kirows chậm dãi đi vào trong bếp.

Cầm trong tay linh bảo sơ cấp < hoa hồng dây chuyền>, Dương Quang nhìn kirows với anh mắt đầy cảm kích rồi đưa cho Dương My đang không ngừng đòi kia.
Nhìn chiếc dây chuyền tuyệt đẹp mà Dương Quang đưa cho mình Dương My vô cùng vui sướng mà kêu ầm lên.

Cô bé cũng không quên cho Dương Quang thơm má một cái.
Thấy ai cũng có quà cho Dương My, Bảo Ngọc cũng lâm thời lấy ra một chiếc trâm cài đầu hình một bông hoa đào tặng cho con bé.

Nhận được quà của Bảo Ngọc, Dương My cũng không có e ngại cô bé vui vẻ nhận lấy.

Tình cảm hai người cũng thân thiết lên nhiều.
Trong khi mọi người còn đang vui đùa ngoài sân thì trong bếp đã bắt đầu có mùi thơm toả ra xung quanh.
Đêm đấy 1 nhà 4 người ngồi vây quanh một mâm cỗ thịnh soạn với rất nhiều món ngon mà kirows đã chuẩn bị.

4 người ngồi vào ăn uống vui vẻ.

Kirows nhìn một bàn bốn người ngồi cùng ăn cơm trong lòng không khỏi nổi lên một cỗ ấm áp.

Kirows cảm thấy cuộc sống yên bình như vậy sống cũng thoải mái chứ.
Không chỉ kirows, Dương Quang , Dương My và Bảo Ngọc cũng cảm thấy thật vui vẻ và hạnh phúc.

Đã lâu rồi bọn họ mới lại có không khí của tình thân, hương vị của một gia đình..

Bình Luận (0)
Comment