Toàn Chức Thành Chủ

Chương 20


< nhện thu thập> giá 7.500TDB.

nhện thu thập có khả năng thu thập những đồ vật vào trong một không gian giới chỉ ( thể tích 5 mét khối) được tích hợp bên trong.

Vận hành thông qua bản điều khiển từ xa.

Pin 72 tiếng hoạt động.

Hết pin là giới chỉ bình thường.
Khi đọc hết các thông tin của vật phẩm đầu tiên, kirows vô cùng mừng rỡ.
Với vật phẩm này hắn sẽ giàu to.
Tuy nhiên bây giờ hắn cũng không đủ tiền để mua nó.
Hiện tại hắn chỉ có 6.436TDB mà thôi vậy nên hắn còn thiếu hơn 1000 TDB nữa cơ nên hắn nhanh chóng chuyển sang kho hàng.
Trong kho hàng của hắn lúc này có hai con nai rừng và một con lợn rừng nữa.
Không nói nhiều :
“ bạn có muốn bán hai con nai rừng lớn với giá 1.100TDB không ?”
“ đồng ý”
Sau khi thu thêm 1.100TDB kirows không chần chừ mua cho mình một .
Nhìn chiếc nhẫn hình con nhện lấp lánh trên ngón tay cái kirows không khỏi toát nên một nụ cười trầnđầy hắc ám.
Nụ cười của kirows khiến cho milu ở xa chông thấy cũng sờ sợ à.

Sau khi mua xuống, kirows chỉ còn lại đúng 36TDB.
Nhìn số TDB còn lại kirows cũng không nói thêm gì được ngoài thở dài một tiếng rồi lui ra khung cửa hàng.
Sau khi mua sắm xong xuôi, kirows cũng ngồi vừa thu dọn đồ đạc vừa sốc lại kế hoạch của mình một lần nữa.
Đến trưa, kirows khoác lên người áo choàng lông sói, đậy kín chiếc hang của mình sau đó kirows bắt đầu hành trình của mình.
Trước khi lên đường, kirows một lần nữa gọi ra milu để nhận nhiệm vụ số 1 và nhiệm vụ số 6.
Hôm nay hắn nhận nhiệm vụ sớm là để kích hoạt chế độ ghi của bản đồ.
Hắn muốn nhân việc di chuyển này để làm nhiệm vụ 1 luôn.
Sau khi nhận xong nhiệm vụ hắn lao đi rời khỏi sườn núi, lao về khu cánh đồng bên ngoài Tây Hành Trấn.
Lần này trở lại cánh đồng hắn đã không còn như xưa.
Bây giờ hắn đã cường đại hơn cái thời điểm ngày ấy rất nhiều.
Hắn không còn là con heo sữa ai cũng có thể làm thịt như trước nữa.
Hơn hết lần này hắn trở lại là báo thù lần trước xuýt mất mạng, xuýt thì vào nồi kia.— QUẢNG CÁO —
Khoác trên người áo choàng lông sói kirows lao như bay trên cánh đồng.
Đến chiều tối thì, kirows có thể nhìn thấy Tây Hành Trấn phía xa xa.
Không vội vã ,kirows bẻ ngoặt một hướng, chạy xung quanh trên cánh đồng.
Kirows đang tìm kiếm đối tượng của mình.
Không lâu lắm kirows tìm được mục tiêu của mình.
Một lão nông đang dắt một con trâu trở về.
Với thân hình thấp bé của mình kirows dễ dàng bị những ruộng lúa che khuất cho nên trên đồng có rất nhiều người canh tác nhưng không ai phát hiện hành tung của kirows.
Sau khi quan sát, kirows chọn lão nông này vì vị trí của lão khá kín và không có ai để ý cả.
Lão nông không hề biết kirows đang theo dõi mình mà vẫn ung dung dắt con trâu béo tốt của mình trở về.

Hôm nay lão khá là vui khi hôm nay lão có bắt được một con ếch khá bự.
Một tay dắt trâu một tay lão lão cầm cây roi trên đó đang treo lấy con ếch vừa mới bắt.
Trong họng lão đang ngâm nga một bài ca nào đó thì bỗng nhiên một bóng đen vọt ra rồi sau đó .
không không có sau đó vì ngay lúc đấy lão nông đã bị kirows đánh ngất.
Đúng vậy kirows chỉ đánh ngất lão nông.
Tuy thế giới này mạnh được yếu thua song ra tay một phàm nhân thì là một nỗi nhục với cường giả.
Sau khi đánh ngất lão nông kia, kirows 1 tay nhẹ nhàng đỡ lão nằm xuống, tay kia thì nắm lấy chiếc chạc trâu kia rồi nhanh chóng lấy ra < mặt nạ vô diện > quét lấy ngoại hình của lão nông này.
Nhập nhoạng tối tại cổng trào Tây Hành trấn xuất hiện một lão nhân.
Ông ta râu tóc bạc phơ da thịt ngăm đen mà gân guốc, hàm răng món mén nhìn 100% là một lão nông xong trên lưng lão khoác một chiếc áo choàng lông sói.
Chiếc áo choàng lông sói màu xám bạc, mỗi chiếc lông màu bạc tỏa ra hào quang lấp lánh.
Mỗi bước chân đều vững vàng, toàn thể lại tỏa ra một loại khí tức bất phàm- thứ mà một lão nông không thể có.
Khi vào trấn rất nhiều người để ý tới lão nhân này.
Người không biết thì thì bàn tán về chiếc áo choàng đẹp kia.
Còn những kẻ có ánh mắt một chút thì đều nhận ra đó là chiếc áo choàng lông sói được làm từ lông của sói xám thứ không phải ai cũng có.
— QUẢNG CÁO —
Đặc biệt là ở cái Tây Hành Trấn xa xôi heo hút này.
May ra có chỉ có Ngô gia một vài đại nhân vật mới có thể có khả năng có được.
Cho nên ông lão kia rất có thể là cao nhân từ nơi khác.
Nên len lén cho người theo dõi lão nhân này.
Đúng vậy, lão nhân này chính là kirows, ngay khi vào trấn kirows ngay lập tức nhận ra những ánh mắt không đúng của những người dân này.

Không mất bao lâu, kirows biết chiếc áo choàng của mình quá hấp dẫn người nhìn.
Kirows không thể ngờ được Tây Hành Trấn lại chỉ là một trấn nhỏ cấp thấp mà thôi.
Nơi đây có một nửa cư dân chỉ là phàm nhân, tu sĩ rất ít.
Mà trình độ của tu sĩ ở đây cũng không cao nữa.
Không quá khó khăn để kirows cắt đuôi mọi người, tìm một nơi nào đó kín đáo để thay đổi ngoại trang một lần nữa.
Sau khi thay đổi một chút thì kirows cũng trở nên bình thường hơn.
Kirows tìm tới một của hàng chuyên bán thịt thú.
Tại đó kirows bán đi con heo rừng của bản thân.
Bán con heo này kirows thu được 10 đồng bạc- một số tiền khá lớn đối một phàm nhân.
Tuy nhiên nó lại chả đáng là bao với tu sĩ song nó cũng đủ để kirows có được một chỗ nghỉ ngơi và ăn uống thoải mái trong 7 ngày tới rồi.
Đêm đó kirows nghỉ tại một nhà trọ khá lớn trong trấn.
Ngày hôm sau, kirows thức dậy sớm, tập luyện nhẹ nhàng một chút sau đó đến một quán rượu chọn một bàn ngay cửa sổ tầng một và bắt đầu nghe ngóng một chút thông tin từ những khách uống rượu tại đây.
Một ngày này, kirows nghe được khá nhiều đồng thời kirows cũng không tiếc bỏ ra hẳn một đồng bạc để mua thông tin của tên tiểu nhị.
Cụ thể thì Tây Hành Trấn chỉ là một trấn nhỏ, ở đây chỉ có ba nguồn thế lực lớn là Ngô gia , Hạnh gia và Huy gia.
Trong đó Ngô gia gần như là thổ hoàng đế ở đây khi Ngô gia chủ Ngô Gia Khởi vừa là chưởng trấn vừa là một tên tụ khí cấp 1.
Chưa hết con trai hắn hiện đã được tuyển vào huyết tông vừa rồi đã là phàm nhân cấp 8.
Nghe đồn Ngô gia lão tổ cũng là một tên cường giả.
Còn hai nhà Hạnh gia và Huy gia thì yếu hơn hẳn .
Hai nhà này chủ yếu là kinh doanh mà lấy thế.— QUẢNG CÁO —
Cả hai nhà thậm chí còn không có lấy một tụ khí tu sĩ mà vũ lực cao nhất lại nằm ở khách khanh hay cung phụng mà thôi.
Tuy thế hai nhà cũng chỉ nắm 1 phần ba sinh ý buôn bán của trấn mà thôi còn lại hết thảy đều được Ngô gia thâu tóm.
Điều này cũng là hợp lý thôi ở đây kẻ mạnh là kẻ thống trị.
Bên cạnh những thông tin trên, kirows cũng nghe ngóng được một số thông tin khác.
Mà thông tin này làm kirows khá là bất ngờ.

Cụ thể là hoàng tử của Nhạc quốc- Nhạc Lãm vừa rồi bị một sát thủ tên Mạc Pha Thông giết chết .
Hiện giờ cả nước đang truy lùng tên này.
Điều này làm hắn khá bất ngờ, không biết Mạc Pha Thông này có trùng với Mạc Pha Thông trong nhiệm vụ không.
Thắc mắc trong lòng kirows nhanh chóng gọi milu để giải đáp thắc mắc.

và vẫn như thường lệ vẫn lạnh nhạt.
“nhiệm vụ trong hệ thống là căn cứ vào tình hình thực tế mà ra nhiệm vụ.

Vừa có tính khuyến kích vừa tạo điều kiện cho ký chủ trong quá trình trở nên cường đại và có tính chất gợi ý và chủ yếu không bắt ép.”
“Nhưng lời khuyên là ký chủ nên làm theo các nhiệm vụ và càng làm được nhiều nhiệm vụ ký chủ càng có lợi nhiều.

Đó chỉ chỉ thế thôi.”
Nghe được milu trả lời như vậy kirows cũng càng khẳng định tên Mạc Pha Thông kia chắc chắn là Mạc Phan Thông trong nhiệm vụ bởi người bắt hay giết được hắn sẽ được thưởng rất nhiều và cũng tạo được mối qua hệ tốt với hoàng tộc.
Như vậy, qua lần này kirows cũng khẳng định Trần Thị Bảo Ngọc trong nhiệm vụ kia cũng sẽ là một nhân vật không tầm thường còn cụ thể ra sao thì kirows phải nghe ngóng thêm mới được.
Như vậy một ngày nữa qua đi.
Tối hôm đó sau khi ăn tối tại quán rượu xong, kirows trở về quán trọ nghỉ ngơi sớm.
Đến đêm, kirows tháo ra mặt nạ vô diện mặc đồ đen ,lưng đeo katana bí mật rời khỏi quán trọ.
Đêm nay kirows muốn ra ngoài thám thính tình hình địa bàn một chút.
Đối tượng đầu mà kirows nhắm tới không phải Ngô gia mà là Hạnh gia.
Hắn muốn kiếm một đối tượng để thử trước đã, tuy nhiên thử thì thử cũng cần cẩn thận một chút.
Với thân hình thấp bé của mình cùng với kinh nghiệm dồi dào từ hai kiếp kirows lướt đi trên các con đường như một bóng ma không ai nắm bắt được hình ảnh hay cái bóng của hắn.
Chẳng bao lâu hắn đã tới Hạnh gia..

Bình Luận (0)
Comment