Chương 1014: 100% miễn nhiễm độc (3)
Khả năng miễn dịch 100% với các yếu tố độc hại cho phép Lâm Mặc Ngữ di chuyển và thở thoải mái trong khí độc.
Ngay cả khi hít phải một lượng lớn khí độc cũng sẽ nhanh chóng được đào thải ra ngoài cơ thể mà không để lại cặn.
Ngay khi chuẩn bị bước vào cõi bí cảnh, Lâm Mặc Ngữ đã bị một lực lượng mạnh mẽ không thể giải thích được đánh bật lại.
Bí cảnh cự tuyệt hắn tiến vào.
Lâm Mặc Ngữ sửng sốt một lúc mới nhận ra rằng mình đang ở trong một trạng thái cực kỳ đặc biệt.
Ánh sáng đỏ trên người hắn tỏa khắp cả trời đất và hắn đang trong giai đoạn thử nghiệm của Nguyên Thủy Phù Văn.
Ở trạng thái này, hắn không thể rời khỏi chiến trường Vĩnh Hằng, cũng như không thể vào bất kỳ phó bản bí cảnh nào.
Giai đoạn thử nghiệm là công bằng cho bất kỳ ai nhận được Nguyên Thủy Phù Văn và họ phải sống sót sau 10 ngày này.
“Không nghĩ sẽ bỏ lỡ thời điểm này, chỉ còn tám ngày nữa, vì vậy chỉ có thể chờ đợi.”
Chờ đợi tám ngày bên ngoài bí cảnh, mặc dù không muốn lãng phí thời gian nhưng cũng không thể làm được chuyện gì.
Hắn còn chưa ngồi xuống, một cỗ khí tức lạnh lẽo cường đại từ xa truyền đến, Lâm Mặc Ngữ ngẩng đầu, nhìn thấy một luồng ánh sáng xanh ở phía đằng xa.
“Hỏa Vực!”
Bầu trời phía xa đã nhuộm màu xanh đậm với Hỏa Vực rất dày và sâu.
Sau đó một hơi thở đáng sợ phả vào mặt hắn.
“Ma Vương!”
Vẻ mặt Lâm Mặc Ngữ trong nháy mắt trở nên ngưng trọng.
Một vị Ma Vương thực sự đã đến, không phải là phân thân cấp thần của Ma Vương mà là chính Ma Vương thực sự.
Loại khí chất đó hoàn toàn khác, Lâm Mặc Ngữ không thể nhầm lẫn được.
Ma Vương đến không gian hạ tầng khá rắc rối, cho dù linh hồn máu thịt của yêu quái có bị hiến tế thì nhiều nhất cũng chỉ có thể thu hút một phân thân, thời gian sẽ rất ngắn, tối đa không quá một phút.
Nếu Ma Vương muốn bản thể của mình tới, trước tiên hắn phải tiến vào không gian sâu thẳm, sau đó đi qua lối đi thời không và không gian trong không gian sâu thẳm.
Bằng cách này, thời gian tồn tại có thể lâu hơn một chút, nếu như không động thủ thì có thể ở lại trong không gian được tới một giờ.
Nếu động thủ toàn lực, thời gian ở lại sẽ được rút ngắn đáng kể, có thể chỉ còn vài phút.
Đối với Ma Vương, chưa kể một giờ, thậm chí vài phút cũng đủ làm rất nhiều việc.
Lâm Mặc Ngữ cảm nhận được khí tức của đối phương rất mạnh mẽ.
Nó mạnh hơn rất nhiều so với Ma Vương Liệt Diễm, Man Ngưu Vương và thậm chí cả phân thân của Ma Vương mà hắn đã giết vài ngày trước.
Ít nhất phải là Ma Vương cấp 92 trở lên, cũng không phải cấp độ phổ thông, rất có thể là cấp độ tinh anh.
Lâm Mặc Ngữ không trốn tránh.
Hiện tại đang ở trong khí độc, hắn biết Ma Vương không thể xông qua.
Khí độc của Độc Thần cũng khiến Ma Vương đau đầu.
Ma Vương lao tới mang theo Hỏa Vực, Hỏa Vực tùy ý cháy cùng khí độc đụng vào nhau.
Những âm thanh nhức nhối không ngừng vang lên, Hỏa Vực đốt cháy khí độc rất nhanh.
Lâm Mặc Ngữ cuối cùng đã nhìn thấy rõ ràng Ma Vương trong Hỏa Vực.
Toàn bộ cơ thể của nó bị bao phủ trong Hỏa Vực, cơ thể của nó dường như không có hình dạng bình thường và không ngừng biến đổi trong Hỏa Vực.
Lâm Mặc Ngữ đã đọc thông tin về Ma Vương Vực Thẳm và nhìn thoáng qua đã nhận ra đó là Hỏa Linh Ma Vương.
Người ta nói rằng bản thể của nó là Hỏa Vực, có thực lực là Ma Vương cấp Tinh Anh, cấp bậc 91.
Không khác nhiều so với phán đoán của hắn.
Ma Vương Liệt Diễm quả nhiên bị khí độc chặn lại, nhất thời không thể xông tới.
Nhưng Hỏa Vực vẫn tiếp tục đốt cháy khí độc, tối đa nửa giờ có thể đốt hết khí độc.
Nó không có hình thể, không có mắt, miệng, mũi và không có manh mối nào có thể nhận ra được từ biểu hiện của nó.
Tuy nhiên, Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được khí tức của nó đã khóa chặt lấy mình, đầy sát ý.
Bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Ngoài tiếng khí độc cháy ra, trong không khí không có một âm thanh nào cả.
Dưới sự khóa chặt của Hỏa Linh Ma Vương, Lâm Mặc Ngữ vừa rời khỏi phạm vi khí độc sẽ phải hứng chịu một đòn tấn công cực kỳ khủng bố.
Hắn không biết rằng mình đã bị Ma Hoàng ra lệnh giết chết.
Vô số Ma Vương Vực Thẳm muốn giết hắn.
Phạm vi của khí độc đang nhanh chóng bị thu hẹp trong thời gian thử nghiệm của Nguyên Thủy Phù Văn, hắn không thể rời bỏ chiến trường Vĩnh Hằng.
Đá truyền tống Vực Thẳm không thể sử dụng được, ngay cả Long Châu của Antares cũng không thể giúp hắn rời đi.
Và bây giờ hắn đang tỏa ánh sáng đỏ, cho dù dùng quyển trục truyền tống ngẫu nhiên có thể trốn thoát hàng trăm cây số.
Với tốc độ của Ma Vương, nó có thể đuổi kịp trong chớp mắt.
Lúc này, Nguyên Thủy Phù Văn giống như một cái bùa đòi mạng.