Chương 1022: Lôi Tru Thần đang phát huy uy lực, ngươi đang lừa ta! (2)
Lúc đầu, lá chắn hơi biến dạng nhưng ổn định ngay lập tức.
Băng Diễm Ma Vương không thể tin được.
Nó trở nên tức giận, ngọn lửa băng đáng sợ bùng lên khắp cơ thể và lại đánh xuống.
Lần này, toàn bộ lá chắn chuyển sang màu xanh lam nhưng nó vẫn chưa bị vỡ.
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu, chưa kể Băng Diễm Ma Vương không thể phá vỡ lá chắn hiện tại cho dù năm vị Ma Vương và U Ám Ma Vương liên thủ cũng không thể phá vỡ được lá chắn mỏng này.
Vào thời điểm này, Phong Dật Minh không hề nói dối.
Trừ khi Ma Hoàng ra tay nếu không lá chắn không thể bị phá vỡ.
Hơn nữa…
Ý định giết chóc lóe lên trong mắt Lâm Mặc Ngữ.
Một Lôi Quang nhỏ từ trên trời rơi xuống và xuyên qua cơ thể Băng Diễm Ma Vương như một thanh kiếm sắc bén.
Băng Diễm Ma Vương đột nhiên cứng đờ ở đó, hai giây sau, đột nhiên phun ra một ngụm máu.
Lôi Quang từ trong cơ thể nó bộc phát ra, máu bắn tung tóe khắp người Băng Diễm Ma Vương, băng hỏa trên người nó biến mất.
Hơi thở của nó đột nhiên yếu đi, cơ thể bị thương nặng.
Băng Diễm Ma Vương vừa hét lên một tiếng rồi chạy lại như điên.
Tốc độ của Ma Vương cực nhanh, trong chốc lát bao phủ hàng ngàn mét.
Một lối đi thời không xuất hiện trước mặt nó, hơi thở Vực Thẳm phát ra từ đầu bên kia của lối đi thời không.
“Ngươi không thể trốn thoát!”
Lâm Mặc Ngữ khẽ cười, lại có một hai tia sét giáng xuống, cực kỳ nhanh, đánh sau nhưng trúng đối phương trước.
Một tia sét rơi xuống lối đi thời không và lối đi thời không ngay lập tức bị tiêu diệt.
Một tia sét khác giáng xuống Băng Diễm Ma Vương, nó lại bị đóng băng giữa không trung.
Một giây sau, toàn thân Băng Diễm Ma Vương nổ tung, giữa không trung một loạt Lôi Quang lóe lên, quét sạch hoàn toàn máu thịt của Băng Diễm Ma Vương.
Không chỉ máu thịt mà cả linh hồn của nó cũng không được tha.
Lâm Mặc Ngữ điều khiển tháp Cổ Lôi và tung ra đòn tấn công chí mạng này.
Đòn tấn công này được gọi là: Lôi Tru Thần.
Có thể giết chết cường giả cấp thần.
Khung cảnh đột nhiên trở nên yên tĩnh, Băng Diễm Ma Vương mạnh mẽ lại chết dễ dàng như vậy.
Chỉ cần hai tia sét đã giết chết một vị Ma Vương.
Thành Cổ Thần Hạ này hơi quá đáng sợ.
Tòa tháp cổ vẫn quay chậm nhưng mang đến nỗi kinh hoàng khôn tả.
Những vị Ma Vương còn lại lòng nguội lạnh, họ đều là Ma Vương và đều trân trọng mạng sống của mình.
Họ lần lượt mở các lối đi thời không, cố gắng trốn thoát.
Đừng nói đến bọn họ, ngay cả U Ám Ma Vương ẩn náu trong bóng tối lúc này cũng đang dao động.
Nhưng nó chưa hành động, vẫn đang chờ đợi.
Lối đi thời không xuất hiện, Ma Vương nóng lòng muốn xông vào.
Về phần quân đoàn Ác Ma. . .
Chết đạo hữu không chết bần đạo*, bọn chúng không thèm quản.
(*) ý chỉ cần mình sống là được, bạn bè sống chết không quan trọng.
Một số tia sét nhỏ rơi xuống và lối đi thời không bị sét đánh phá hủy.
Giọng nói của Lâm Mặc Ngữ chậm rãi vang lên: “Các vị à, đã ở đây rồi, chớ vội rời đi!”
Sắc mặt của mấy vị Ma Vương thay đổi chóng mặt, tia chớp lóe lên bầu trời, sấm sét gầm lên, từng đợt Lôi Tru Thần giáng xuống.
Khuôn mặt của các Ma Vương thay đổi chóng mặt, tất cả đều dốc hết sức mạnh để chiến đấu.
Họ sẽ dốc hết sức để cứu lấy mạng sống của mình.
Thân là Ma Vương ở không gian hạ tầng, chỉ cần phát huy toàn lực, nhiều nhất là vài phút sẽ bị cưỡng ép đưa trở lại không gian sâu thẳm.
Bây giờ họ là thế đấy, dốc hết sức lực.
Chỉ cần có thể sống sót trong vài phút này, có thể trốn thoát và lên thiên đàng.
Lâm Mặc Ngữ cũng biết bọn họ đang suy nghĩ gì nhưng dưới Lôi Tru Thần, bọn họ không có cơ hội.
Ngoại trừ U Ám Ma Vương vẫn đang ẩn náu trong bóng tối, bốn vị Ma Vương còn lại hợp sức chống lại sấm sét…
Những Ác Ma khác hoàn toàn bị bại lộ trong Lôi Hải.
Tiếng la hét liên tục không ngừng, số lượng lớn Ác Ma rơi xuống như mưa.
Đôi mắt của Phong Dật Minh sáng lên, Lâm Mặc Ngữ đã đạt được sự thống nhất giữa con người và tòa tháp.
Dưới sự kiểm soát của nó, tháp Cổ Lôi đã phát huy được sức mạnh huyền thoại của mình.
Sau không biết bao nhiêu năm, Lôi Thần tái xuất hiện trên thế giới.
Phong Dật Minh chỉ nghe nói đến Lôi Tru Thần trong hồ sơ nhưng chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy nó.
Bây giờ cuối cùng hắn ta cũng nhìn thấy nó.
Lôi Quang tưởng chừng như không thể thấy được lại có sức mạnh kinh khủng như vậy.
“Người ta nói rằng Lôi Thần chứa đựng sức mạnh của quy luật, giết Ma Vương như giết chó thì ra tin đồn là thật.”
“Chỉ có quy luật có thể chống lại quy luật.”
“Ta chỉ không biết Lâm thần tướng sẽ có thể phát huy được sức mạnh của tháp Cổ Lôi đến mức nào.”
Gia thế của Phong Dật Minh sâu xa nên có nhiều chuyện hắn ta hiểu rất rõ.
Lúc này toàn thân hắn ta run lên vì hưng phấn.