Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1059 - Chương 1059: Côn Lôn Thần Cung, Phó Bản Ẩn Giấu (1)

Chương 1059: Côn Lôn Thần Cung, phó bản ẩn giấu (1)
Theo như cách nói của Mạnh An Văn, hiện tại hẳn là đã có người của các đại gia tộc lần lượt tiến đến.

Ba người là được mời làm khách quý, cũng chẳng hề sốt ruột đi đến.

Phó bản Thần Thạch nằm ở chiến trường Nguyên, gần pháo đài số bốn.

Mạnh An Văn có thể trực tiếp truyền tống đi qua đó, chỉ là mất một vài phút.

Sau khi thương lượng thì quyết định tới đó trong bảy ngày.



Bên trong Điện phó bản của học viện Hạ Kinh vẫn luôn náo nhiệt lạ thường.

Bên ngoài Điện phó bản, hơn mấy trăm ngàn người tụ tập cùng một chỗ, hoặc là hét lớn để thành lập tổ đội, hoặc là bán ra một chút thương phẩm và bày quầy bán hàng.

Các học viên của học viện Hạ Kinh, ngoại trừ nghỉ ngơi và tham gia lớp bên ngoài, phần lớn thời gian nhất chính là ở đây.

Lâm Mặc Ngữ từ trong trận truyền tống bước ra, đi vào Điện phó bản.

Sự xuất hiện của hắn lại lần nữa đưa tới sự chú ý của nhiều người, Điện phó bản im lặng đến mức nghe được cả tiếng cây kim rơi.

Lâm Mặc Ngữ cũng bất đắc dĩ, danh tiếng càng lớn thì sẽ như thế này.

“Lâm học đệ!” Bên tai vang lên âm thanh dễ chịu.

Lâm Mặc Ngữ quay đầu nhìn lại, mỉm cười: “Chào Thư học tỷ…”

Thư Hàn vẫn tao nhã như trước đây, mỉm cười nhẹ nhàng, toát lên một loại khí chất cao quý nào đó.

Thư Hàn có gia thế rất tốt, gia gia là Dược Thần.

Dược Tễ Sư đạt tới cấp Thần, toàn Nhân tộc chỉ có một vị như thế, địa vị cực cao.

Đồng thời ca ca cũng là Phó viện trưởng Dược Tễ Sư của học viện Hạ Kinh, là một dược sư thiên tài.

Rất có khả năng sẽ trở thành vị Dược Thần thứ hai.

Có hai người bọn họ ở đây, kỳ thật địa vị của Thư Hàn rất cao.

Từ trước đến nay Lâm Mặc Ngữ cũng không rõ tại sao Thư Hàn lại muốn tới làm người dẫn đường, giải thuyết giả và những thứ tương tự, nàng ấy vốn không thể thiếu điểm tích lũy.

Hoặc là nói, Thư Hàn chỉ là vì vui chơi?

Thư Hàn không giải thích, đương nhiên Lâm Mặc Ngữ sẽ không hỏi nhiều.

“Lâm học đệ lại nổi danh rồi nha!” Thư Hàn cười như hoa, tựa như đang trêu chọc nhưng để cho người ta nghe không có cảm giác chán ghét.

Một chút không thoải mái khi đi gặp Dược Thần lần trước sớm đã biến mất.

Lâm Mặc Ngữ chưa từng là người hẹp hòi, sẽ không ghi nhớ loại chuyện này ở trong lòng.

Lâm Mặc Ngữ nói khẽ: “Chào Thư học tỷ, ngươi lại tới làm nhiệm vụ?”

Thư Hàn cười nói: “Đúng vậy, Lâm học đệ cần dẫn đường sao?”

Nàng ấy tùy ý nói, Lâm Mặc Ngữ cũng thản nhiên đáp lại: “Tốt, vừa vặn có vấn đề.”

“Ta muốn tìm phó bản thích hợp để ta luyện cấp, phiền Thư học tỷ đề cử một cái.”

Thư Hàn nhìn Lâm Mặc Ngữ: “Lâm học đệ hiện tại đã ở cấp 53, sau cấp 50 thì thăng cấp rất chậm.”

“Với kỹ năng của Lâm học đệ, cần tìm một cái phó bản mà nhiều quái vật lại không phức tạp.”

“Về phần rơi trang bị tốt hay không, cũng không quan trọng…”

Nghe Thư Hàn từng câu từng chữ phân tích nhu cầu của mình, mỗi một thứ đều phù hợp một cách hoàn hảo, đều có thể đoán trúng chuẩn xác ý nghĩ trong lòng mình đối với phó bản.

Nhưng Thư Hàn vậy mà lại có thể nhìn ra hắn cấp 53, mà hắn lại nhìn không ra cấp độ và chức nghiệp của Thư Hàn nếu không sử dụng thuật Dò Thám dưới tình huống đó.

Rõ ràng cấp độ của Thư Hàn không thấp, ít nhất phải cao hơn hắn 10 cấp trở lên.

Chẳng qua bên ngoài Thư Hàn chưa từng có biểu lộ qua, thậm chí còn không đề cập quá nửa câu.

Vì sự tôn trọng đối với bằng hữu, Lâm Mặc Ngữ cũng chưa từng hỏi.

Thư Hàn phân tích tất cả nhu cầu của Lâm Mặc ngữ xong, đưa được đến kết luận: “Căn cứ vào yêu cầu của ngươi, trong Điện phó bản không có phó bản ngươi cần.”

Lâm Mặc Ngữ lập tức cảm thấy dở khóc dở cười.

Không nghĩ tới vậy mà lại là cái đáp án như thế này.

Trong Điện phó bản có mấy trăm cái phó bản, vậy mà không có cái nào phù hợp với hắn.

Hình như yêu cầu của hắn cũng không cao.

Theo phân tích của Thư Hàn, hầu hết các phó bản đều là lấy trang bị tốt làm chủ, tiếp theo là kinh nghiệm.

Trong Điện phó bản, rất nhiều phó bản đều mang theo đặc tính khảo nghiệm, đều được các tiền bối của học viện Hạ Kinh lựa chọn tỉ mỉ mới cầm trở về.

Tương tự đối với kinh nghiệm ít nhiều được đặt ở vị trí tiếp theo, còn đối với trang bị thì đặt ở vị trí đầu tiên.

Đối với học viên mà nói, một trang bị phụ kiện tốt quan trọng hơn nhiều so với một chút kinh nghiệm.

Cấp độ biến hóa theo thời gian, luôn có thể được nâng cao, trang bị lại có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Nhưng Lâm Mặc Ngữ lại vừa vặn tương phản.

Thứ Lâm Mặc Ngữ muốn chính là kinh nghiệm, hoàn toàn không quan tâm tới trang bị.

Thư Hàn nói: “Trong Điện phó bản không có phó bản thích hợp với ngươi nhưng bên ngoài thì có một cái.”

Lâm Mặc Ngữ cũng không có lên tiếng, yên lặng nghe Thư Hàn nói.
Bình Luận (0)
Comment