Chương 1126: Lại có mấy người hiểu được (1)
“Ta giỏi chứ?” Ninh Y Y khoe với Lâm Mặc Ngữ.
Cái bộ dạng đó y như một đứa trẻ làm đúng việc gì đó nên đang đòi phần thưởng.
Lâm Mặc Ngữ cười: “Rất giỏi, trốn rất đẹp!”
Ninh Y Y chu môi với Lâm Mặc Ngữ: “Đây là cách nhẹ nhàng nhất, không mệt mỏi, còn an toàn nữa.”
Lâm Mặc Ngữ cười: “Quả thật, cách này rất tốt.”
Hắn nói rất chân thành, cách của Ninh Y Y thực sự rất tốt.
Không lâu sau khi Ninh Y Y ra ngoài, chưa đến một phút, Mạc Vận cũng bị loại khỏi cục diện trận đấu.
Quái vật quá nhiều, nàng không thể chống chọi nổi.
92 điểm, một thành tích khá tốt.
Giờ chỉ còn lại Thư Hàn vẫn còn ở bên trong.
Biểu hiện của Thư Hàn khiến mọi người kinh ngạc, rõ ràng là cô nương trông yếu đuối nhất nhưng lại là người cười đến cuối cùng.
Lực lượng của phó bản liên tục gây nhiễu loạn sương mù mà nàng ấy tạo ra nhưng vẫn không thành công.
Cho đến khi 95 phút trôi qua, từ trong phó bản đột nhiên vang lên một tiếng thú gầm.
Trên không trung xuất hiện một sinh vật khổng lồ.
Ngũ Thải Mãnh Hổ đột ngột xuất hiện, cao tới trăm mét, như một ngọn núi.
Cái móng vuốt khổng lồ của nó quét xuống, đánh tan làn sương mù, đồng thời cũng đánh Thư Hàn văng ra khỏi phó bản.
95 điểm...
Thư Hàn đã san bằng kỷ lục cao nhất của phó bản Thần Thạch!
Thư Hàn như một con hắc mã xông ra, san bằng kỷ lục cao nhất của phó bản Thần Thạch.
Mọi người sôi nổi chúc mừng Thư dược thần vì đã đào tạo được một đệ tử xuất sắc như Thư Hàn.
Đối với những cường giả đã đạt đến cấp Thần như họ, việc đào tạo hậu bối là điều quan trọng nhất.
Đây chính là sự đảm bảo cho vinh quang tiếp nối của gia tộc.
Thư dược thần có cháu trai lớn là Thư Tu Trúc, được công nhận là thiên tài, hiện là phó viện trưởng học viện Dược sư tại học phủ Hạ Kinh, tương lai có cơ hội trở thành Thần Dược sư.
Không ngờ Thư Hàn vốn ít ai biết đến, hơn nữa còn là một Dược Chiến sư hiếm gặp, lại có thiên phú ưu tú hình như còn xuất sắc hơn cả anh trai của nàng.
Không chừng trong tương lai gia tộc Thư dược thần sẽ xuất hiện hai vị cấp Thần.
Biểu hiện của Mạc Vận cũng rất tốt, đạt 93 điểm, Mạc Tinh Hải rất hài lòng.
Thành tích này đã có thể ghi danh vào lịch sử, tương lai có thể hy vọng trở thành cấp Thần.
Ba người trở về sau đó lại tụ tập, nói cười vui vẻ.
Phó bản Thần Thạch vẫn tiếp tục.
Từng nhóm người lần lượt tiến vào nhưng đa số kết quả đều không mấy khả quan.
Có người sau khi ra ngoài thì chán nản, cũng có người chửi bới.
Liên tục trong vài ngày, sau đó cũng có vài người kiên trì đến ải thứ chín và đạt 90 điểm.
Nhưng không ai có thể phá vỡ kỷ lục của Thư Hàn, 95 điểm như một ngọn núi cao, khó có thể vượt qua.
Vào ngày thứ sáu, tất cả mọi người có mặt đều đã hoàn thành khảo hạch.
Tổng cộng có 9 người thành công, kiên trì đến 90 điểm và nhận được nửa viên Thần Thạch Thiên Phú.
Ngoài Phong Huyền, Mộc Tiêm Tiêm, Ninh Y Y, Mạc Vận và Thư Hàn, còn có 4 người khác đến từ quân đội.
Cũng phải thừa nhận là những nhân tài được quân đội đào tạo có năng lực thực chiến vượt trội hơn hẳn so với các thành viên của các gia tộc.
“Tiểu Ngữ, ngươi thử đi.” Mạnh An Văn nói.
Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng, đứng dậy và đi về phía lối vào phó bản Thần Thạch.
Hành động của Lâm Mặc Ngữ ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Ngay lập tức, mọi người bắt đầu bàn tán.
“Là Lâm thần tướng, hắn cũng muốn vào phó bản Thần Thạch sao?”
“Xem ra là vậy, không biết Lâm thần tướng sẽ đạt được bao nhiêu điểm.”
“Lâm thần tướng chắc chắn sẽ phá vỡ kỷ lục cao nhất, chỉ là không biết có thể đạt được 100 điểm hay không.”
“Ta nghĩ hơi khó đấy, độ khó càng về sau càng cao mà.”
Trong tiếng bàn tán, Lâm Mặc Ngữ đã đến lối vào phó bản, nói với vị cường giả cấp Thần đang chủ trì: “Tiền bối, ta muốn vào thử.”
Lâm Mặc Ngữ chưa vượt qua cấp 70, hơn nữa với thân phận của hắn, muốn vào phó bản cũng là hợp tình hợp lý.
“Lâm thần tướng cứ vào.” Ông chỉ phụ trách chủ trì đại hội Thần Thạch, yêu cầu của Lâm Mặc Ngữ đương nhiên sẽ không bị phản đối.
Hình bóng của Lâm Mặc Ngữ biến mất ở lối vào phó bản, giây tiếp theo xuất hiện trong một màn hình.
Giọng nói lạnh lùng của Diệp Hạo vang lên: “Phóng to màn hình, để mọi người cùng chứng kiến biểu hiện của Lâm thần tướng.”
Vị cường giả cấp Thần kia ở hiện trường không động đậy mà nhìn về phía Mạnh An Văn và những người khác.
Ông không phải người của Diệp Hạo mà là người thuộc phe của Mạnh An Văn.
Phe phái khác nhau, đương nhiên không thể nghe theo lệnh của Diệp Hạo.
Mạnh An Văn thờ ơ liếc nhìn Diệp Hạo: “Nếu Diệp tiền bối đã có lòng muốn xem thì để ông ta xem vậy.”