Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1185 - Chương 1185: Đây Là Sự Khác Biệt Về Bản Chất Của Sức Mạnh (2)

Chương 1185: Đây là sự khác biệt về bản chất của sức mạnh (2)
Nhưng mà!

Lâm Mặc Ngữ lại không hề cảm thấy như vậy.

Có phải kỹ năng [Cường Binh] chỉ có thể giúp thuộc tính vượt qua cấp Thần thôi sao?

Đương nhiên là không đơn giản như thế rồi!

Thứ mà Lâm Mặc Ngữ càng xem trọng hơn đó chính là 500% hiệu ứng sát thương ngoài định mức.

Ý chí của Khô Lâu Vương hợp nhất với ý chí của Lâm Mặc Ngữ, khóa chặt bàn tay khổng lồ của Ma Hoàng.

Kỹ năng: Trảm Thần!

Kỹ năng: Nguyên Tố Bạo Loạn!

Hai kỹ năng đều được kích hoạt cùng lúc.

Hai kỹ năng này đều có thể sử dụng để tấn công tập thể hoặc đơn sát, đặc biệt uy lực càng lớn hơn khi đơn sát.

[Trảm Thần: Thuộc tính sức mạnh tự bạo phát gấp 10 lần lực sát thương, gây sát thương cho một mục tiêu hoặc một phạm vi, thời gian hồi chiêu là 1 phút.]

[Nguyên Tố Bạo Loạn: Thuộc tính tinh thần tự bạo phát gấp 10 lần sát thương nguyên tố, gây sát thương cho một mục tiêu hoặc một phạm vi, thời gian hồi chiêu là 1 phút.]

Trảm Thần có thể phát huy thuộc tính sức mạnh tự bạo phát gấp 10 lần lực sát thương, lúc này dưới trạng thái [Cường Binh], thuộc tính sức mạnh của Khô Lâu Vương đạt đến 300 vạn.

Thuộc tính đã đạt đến trạng thái đáng kinh ngạc, ngay cả hầu hết các thuộc tính sức mạnh cấp Thần đều chưa chắc đã so được với Khô Lâu Vương.

Chỉ có điều sau khi đột phá cấp Thần thì rõ ràng hiệu quả của kỹ năng [Cường Binh] đã bắt đầu suy yếu.

Không còn ở mức 200% mức tăng bình thường nữa, mà phải chịu giới hạn.

Tương tự, sức mạnh thật sự của kỹ năng cũng không thể đo lường được bằng các thuộc tính theo nghĩa đen của nó, nếu không thì sức mạnh của vạn.

Cho dù là Ma Hoàng thì cũng không thể có sức mạnh cao như vậy.

Sau khi đạt cấp Thần, độ mạnh yếu, uy lực của kỹ năng còn phải dựa vào nhiều mức độ như khống chế và dung hợp các kỹ năng.

Có lúc thuộc tính chỉ tăng lên một phần mười nhưng công kích lực lại có thể tăng lên gấp bội.

Nhưng ngay cả khi như vậy, Lâm Mặc Ngữ vẫn đặt toàn bộ hy vọng lên kỹ năng Trảm Thần, kết hợp với 500% sát thương ngoài định mức của kỹ năng [Cường Binh].

Đây đã là giới hạn mà Khô Lâu Vương lúc này có thể đạt được.

Trảm Thần cũng vậy mà Nguyên Tố Bạo Loạn cũng thế.

Một đạo kiếm quang chém ra, kiếm quang khủng bố vượt quá ngàn mét, xé nát không gian.

Một tiếng va chạm lớn vang lên, bầu trời bị xé rách thành một mảnh hư không lớn màu đen.

Phong Trường An sửng sốt.

Cho dù là ông thì cũng không thể chém ra được một nhát kiếm này.

Một nhát này của Khô Lâu đã vượt quá giới hạn của nó.

Sức mạnh của Lâm Mặc Ngữ cũng vượt quá sức tưởng tượng.

Kiếm quang rơi vào bàn tay của Ma Hoàng.

Đây là lần chạm trán thứ hai của Ma Hoàng và hắn, lần đầu tiên là ở thành cổ Thần Hạ, với sự trợ giúp của tháp cổ Thần Hạ, hắn miễn cưỡng đánh lui được Ma Hoàng.

Nhưng lần này Ma Hoàng đã có chuẩn bị khi tới đây, trong lòng hắn không chắc chắn lắm.

Pháp Tắc Thần Tinh đã ở trong tay hắn, nếu như một đòn này không thành công thì hắn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần liều mạng rồi.

Ánh kiếm gầm lên, bầu trời sáng hẳn.

Sau đó, các nguyên tố trở nên vô cùng hỗn loạn, nổ tung trong lòng bàn tay Ma Hoàng.

Hai kỹ năng, một vật lý, một nguyên tố, phối hợp với nhau, phát huy sức mạnh cường đại.

Lòng bàn tay khổng lồ của Ma Hoàng run rẩy dữ dội nhiều lần, có thể nhìn rõ được những vết nứt trên đó.

Ngay khi Lâm Mặc Ngữ cảm giác có gì đó sắp xảy ra thì bàn tay khổng lồ của Ma Hoàng nắm chặt, phát ra một tiếng nổ lớn, nghiền nát mọi đòn tất công thành từng mảnh.

Bàn tay khổng lồ của Ma Hoàng dừng lại chỉ một giây, sau đó lại vươn đến chỗ Ma Hồn Bàn.

Mặc dù có hơi thất vọng nhưng cũng trong dự đoán của hắn.

Khô Lâu Vương lao đến với thanh kiếm khổng lồ của nó, áo choàng của nó đung đưa, biến thành ánh sáng trắng đánh vào lòng bàn tay khổng lồ của Ma Hoàng.

Cùng lúc đó, toàn thân nó bạo phát ra màu bạc rực rỡ, trong ánh bạc kèm theo ánh vàng, sáng ngời và lộng lẫy.

[Phòng Ngự Tuyệt Đối: 99% miễn dịch với mọi sát thương, miễn dịch mọi trạng thái, thời gian duy trì 1 phút, thời gian Hồi Chiêu 10 phút.]

Khô Lâu Vương sự dụng kỹ năng cuối cùng của nó, Phòng Ngự Tuyệt Đối.

Kỹ năng này còn mạnh hơn Phòng Thủ Tối Đa của kỵ sĩ, trong vòng 1 phút, hắn cảm thấy Khô Lâu Vương bất khả chiến bại.

Khô Lâu Vương cao khoảng 20 mét nhưng trông nó có vẻ nhỏ hơn khi so sánh với bàn tay khổng lồ của Ma Hoàng.

Bàn tay khổng lồ của Ma Hoàng bắt lấy nó, sau đó dùng lực niết mạnh.

Ầm!

Khô Lâu Vương nổ tung, Lâm Mặc Ngữ bị sốc, ngay cả năng lượng linh hồn được truyền đi trong tay hắn cũng tạm dừng.

“Sao có thể!”

Hắn khó mà tin được.

“Bị dọa đơ rồi đúng không, bị dọa đến ngốc rồi đúng không! Ha ha ha!”

Trong đầu hắn bỗng vang lên âm thanh của Antares.

Sao Antares lại đến đây?

Lâm Mặc Ngữ đã có chút choáng váng.

“Đừng đơ ra nữa, đây chỉ là một tia ý chí bám trên cô bé này mà thôi.”

Theo tiếng nói của Antares, hắn nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp.
Bình Luận (0)
Comment