Chương 1248: Lâm Mặc Ngữ, bậc thầy lừa gạt (2)
Lâm Mặc Ngữ thật sự không hiểu, hắn không hiểu tại sao những chuyện này lại không thể nói.
Chẳng qua là bên ngoài thế giới, có thể vẫn còn tồn tại thế giới Nhân tộc khác.
Chuyện chỉ có vậy thì có gì mà không thể nói.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Lailin, có vẻ như vẫn còn ẩn chứa bí mật rất lớn.
Lailin trầm giọng nói: “Đừng lãng phí thời gian nữa, chỉ có hai lựa chọn, ngươi chọn đi.”
Đã như vậy, thái độ của Lâm Mặc Ngữ cũng trở nên cứng rắn hơn: “Ta không chọn cái nào cả, hơn nữa ngươi cũng chưa chắc đã giết được ta.”
Không giết được ngươi à?
Đối với Lailin thì câu nói này chẳng khác gì trò cười.
Nó vốn dĩ là một con Lôi Đình Cự Long cấp Thần, giết một chức nghiệp giả Nhân tộc cấp 70, chẳng phải là chuyện dễ như bóp chết con kiến sao.
Đương nhiên nó sẽ không tin tưởng Lâm Mặc Ngữ, đang định ra tay thì đột nhiên toàn thân run rẩy, đứng sững tại chỗ.
Trong tay Lâm Mặc Ngữ đang cầm một mảnh vảy, trên mảnh vảy có những đường vân phức tạp.
Đây là vảy rồng mà Antares đã đưa cho Lâm Mặc Ngữ.
Khi gặp nguy hiểm, Lâm Mặc Ngữ có thể kích hoạt nó để trở về bên cạnh Antares.
Lailin vừa nhìn thấy vảy rồng, cả người đã không ngừng run rẩy: “Sao ngươi lại có thứ này?”
Lúc này, nó giống như con gà bị bóp cổ, không thể động đậy.
Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Bây giờ ngươi còn cho rằng có thể giết được ta không?”
Lailin im lặng, sát khí cũng dần tan biến.
Câu trả lời đã quá rõ ràng.
Lâm Mặc Ngữ nắm vảy rồng trong tay như nắm tấm kim bài miễn tử: “Thế giới này có rất nhiều bí mật, ta đã từng gặp qua khí linh do chức nghiệp giả thời đại trước để lại. Từng gặp qua bán siêu thần liều chết để vượt ải, biết quân đoàn do siêu thần làm soái, bán siêu thần làm tướng, đã từng gặp qua một sự tồn tại mãi mãi dùng để trấn giữ thế giới này, ta đã từng trò chuyện với nó qua ngày và đã nghe rất nhiều câu chuyện...”
Mỗi một câu Lâm Mặc Ngữ nói ra, Lailin lại không ngừng run rẩy, điện xà trên người nó cũng phát ra tiếng “xèo xèo”.
Những gì Lâm Mặc Ngữ nói đều là bí mật.
Nhưng nó cũng không biết, những gì Lâm Mặc Ngữ nói là thật hay giả.
Có một số là thông tin hắn tự phân tích dựa trên lời nói của Antares.
Thật giả lẫn lộn, tạo thành một ảo giác rằng hắn biết rất nhiều.
Nghề cũ của Bạch Ý Viễn là lừa đảo, còn chuyên môn của Lâm Mặc Ngữ là lừa gạt.
Bình thường rất ít nói nhưng khi lừa gạt thì lại nói rất nhiều.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Ngươi xem, ta biết nhiều bí mật như vậy, những gì ngươi nói chẳng là gì cả.”
“Không phải chỉ là chuyện về thế giới đa chiều thôi sao? Thực sự không có gì đâu.”
“Ta cũng sẽ không nói ra ngoài, nói ra cũng chẳng có lợi ích gì hơn nữa cũng chẳng ai tin.”
Lâm Mặc Ngữ nói rất chân thành, thật giả lẫn lộn khiến cho Lailin khó có thể phân biệt được.
Có vẻ như Lailin đã bị thuyết phục, do dự nói: “Thật sao? Ngươi đảm bảo sẽ không nói ra ngoài sao?”
Tuy cự long mạnh mẽ nhưng có vẻ đầu óc không được thông minh cho lắm.
Lâm Mặc Ngữ thừa thắng xông lên: “Ừ, không lừa ngươi.”
“Hơn nữa, để trao đổi, ta cũng có thể nói cho ngươi một bí mật về ta.”
Lailin hỏi: “Bí mật gì?”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Thực ra ta có khả năng miễn dịch với nguyên tố lôi điện, vì vậy ngươi không thể giết được ta.”
Ánh mắt Lailin lộ ra vẻ không tin: “Miễn dịch nguyên tố, có rất ít người trong Nhân tộc có khả năng này, vậy mà ngươi lại có?”
“Không tin ngươi có thể thử một chút!”
Lailin thấy vậy, tùy ý vung một tia chớp vào người Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ mặc cho tia chớp chạy qua người, không hề cảm thấy gì.
“Thật sự miễn dịch à?”
Lailin lại tung ra vài tia chớp để tấn công, uy lực lần sau mạnh hơn lần trước.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ vẫn không cảm thấy gì.
Hắn cứ đứng bất động như vậy, mặc cho nó tấn công.
Sau một hồi thử nghiệm, cuối cùng Lailin cũng tin.
Với khả năng miễn dịch nguyên tố điện, nó muốn giết Lâm Mặc Ngữ đúng là không dễ dàng.
Trong lúc vô tình, Lailin lại bị Lâm Mặc Ngữ lừa gạt thêm một lần nữa.
Nó chỉ nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ miễn dịch với nguyên tố điện mà quên mất cấp độ của Lâm Mặc Ngữ.
Nếu Lailin dùng toàn lực, chỉ cần tấn công vật lý cũng có thể đập chết đối phương.
Đương nhiên, điều này chỉ đúng với chức nghiệp giả bình thường.
Còn lâu mới có thể đập chết Lâm Mặc Ngữ.
Vì vậy, Lâm Mặc Ngữ vẫn thật giả lẫn lộn, nửa dẫn dắt, nửa trò chuyện với Lailin.
Lailin đã hoàn toàn sập bẫy, sát ý của nó đã hoàn toàn biến mất.
Từ bản năng trong lòng, nó cảm thấy mình thật sự không thể giết chết Lâm Mặc Ngữ.
Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy có gì đó không đúng, hình như đã bỏ sót điều gì đó.
Lâm Mặc Ngữ thu lại vảy rồng: “Được rồi, chuyện này coi như chưa từng xảy ra. Ngươi không nói gì, ta cũng không nghe thấy gì.”
“Chúng ta cứ tiến hành khảo hạch theo quy tắc đi.”