Chương 1266: Ta ở đây ấp trứng, ngươi có tin không? (1)
Cứ như vậy suốt ba ngày, hình dạng của Long Hồn Tinh đã có sự thay đổi kỳ diệu hơn so với trước đó.
Dường như đã trở nên linh động hơn một chút.
Dịch Long Hồn bên trong tỏa sáng lấp lánh, đã xuất hiện màu sắc thứ chín.
Lâm Mặc Ngữ nhìn chằm chằm vào dịch Long Hồn, sau khi phân biệt kỹ lưỡng, màu sắc thứ chín chính là màu trắng.
“Antares sắp thành công rồi!” Lâm Mặc Ngữ nắm chặt tay, hắn nhận ra Antares sắp thành công.
Bây giờ chỉ còn một bước cuối cùng là thành công.
Lại qua vài tiếng, trên cầu vồng đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh lam, chàm, tím, đen, lại xuất hiện thêm một vòng cung.
Vòng cung trắng tinh.
Cửu Thải Long Hồn Tinh, Long Hồn Tinh đỉnh cấp trong Long tộc.
Năng lượng sôi trào mấy ngày qua hoàn toàn tắt ngấm, Antares như vừa làm một chuyện nhỏ nhặt: “Cửu thải, miễn cưỡng cũng tạm được.”
Con rồng này đang khoe khoang!
Lâm Mặc Ngữ nhìn thấu nhưng không nói toạc ra, nhận lấy Cửu Thải Long Hồn Tinh rồi cười nói: “Antares thật lợi hại.”
Antares hừ một tiếng đầy kiêu ngạo: “Bình thường thôi, đã nhiều năm không làm Long Hồn Tinh nên có hơi vụng về một chút.”
Khoe khoang, ngươi cứ tiếp tục khoe khoang đi!
Lâm Mặc Ngữ không vạch trần nó, dù sao hắn có được Cửu Thải Long Hồn Tinh là được rồi.
Dịch Long Hồn được tạo thành từ chín màu sắc, đan xen vào nhau, nhìn có vẻ quấn quýt nhưng lại rạch ròi, lóa mắt và mê hoặc.
Khiến người ta vô thức chìm đắm vào đó.
Lâm Mặc Ngữ lẩm bẩm: “Cửu Thải Long Hồn Tinh không tặng ra ngoài, xem ra ta là người duy nhất có được nó.”
“Không, ngươi là người thứ hai.” Antares phủ nhận lời nói của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ hơi sững sờ: “Ngươi không phải nói Cửu Thải Long Hồn Tinh không tặng ra ngoài sao?”
Antares nói: “Rất lâu rất lâu về trước, đã tặng một lần. Quá lâu rồi, nói chuyện này cũng vô nghĩa.”
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Thứ này sử dụng như thế nào?”
“Cách sử dụng rất đơn giản, ngươi dùng linh hồn để lưu lại ấn ký của mình trên đó, sau đó cất nó vào linh hồn, khi rảnh rỗi thì vào tâm sự với nó, giao tiếp nhiều hơn.”
Lâm Mặc Ngữ nửa tin nửa không, Antares bây giờ học hư rồi, nói chuyện cũng thật giả lẫn lộn, thường xuyên xen lẫn nửa câu đùa giỡn trong mười câu nói thật.
Theo cách của Antares, Lâm Mặc Ngữ dùng sức mạnh linh hồn để tiếp xúc với Cửu Thải Long Hồn Tinh.
Linh hồn đột nhiên truyền đến một cơn đau nhói như bị ai đó dùng dao nhỏ đâm mạnh vào linh hồn, đau thấu xương!
Lâm Mặc Ngữ không nhịn được run rẩy, nhăn nhó.
“Ha ha ha!”
Tiếng cười của Antares vang lên bên tai, Lâm Mặc Ngữ biết mình đã bị lừa, con rồng này đang trêu chọc hắn.
Thường xuyên đi bên bờ sông, nào có thể không ướt giày.
Hắn thường xuyên dùng công kích linh hồn để đánh người khác, bây giờ đến lượt linh hồn của hắn bị đâm.
Thật sự rất đau!
Thấy Lâm Mặc Ngữ bị lừa, Antares cười rất vui vẻ: “Thú vị quá, tên nhóc nhà ngươi cũng có lúc bị lừa.”
Lâm Mặc Ngữ cố gắng xoa dịu cơn đau trong linh hồn: “Con rồng chết tiệt, ngươi học hư rồi!”
Antares cười hì hì: “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.”
Lâm Mặc Ngữ bất lực, dừng chủ đề này: “Nói thật đi, rốt cuộc phải làm thế nào?”
Antares tỏ vẻ đương nhiên: “Cứ làm như vậy, bản tôn không lừa ngươi. Còn cơn đau trong linh hồn, đây cũng coi như là một thử thách nhỏ!”
“Lại là thử thách? Long tộc các ngươi sao lại thích thử thách như vậy, cái gì cũng thử thách.”
“Không phải do ta, vấn đề này phải hỏi ngược về Tổ Long, là truyền thống do nó truyền lại. Sau này nếu ngươi có cơ hội gặp nó thì có thể hỏi.”
“Tổ Long? Nó còn sống sao?”
“Nói nhảm, Tổ Long bất tử bất diệt, đương nhiên là còn sống rồi. Chỉ là sống ở đâu thì không biết, dù sao cũng đã biến mất vô số năm.”
Khi nhắc đến Tổ Long, Antares vẫn mang theo chút tôn kính.
Tổ Long dù sao cũng là tổ tiên của tất cả Long tộc, sự tôn kính này xuất phát từ sâu thẳm bên trong huyết mạch, là bản năng của linh hồn.
Lâm Mặc Ngữ lại bắt đầu thử dùng linh hồn để tiếp xúc với Long Hồn Tinh.
Ngay khi vừa tiếp xúc, linh hồn lại truyền đến cơn đau dữ dội.
Lần này, Lâm Mặc Ngữ cố gắng chịu đựng, chỉ khẽ rên một tiếng rồi tiếp tục để cho linh hồn tiếp xúc.
May mắn là đã trải qua Mị Lam Chi Hỏa, khả năng chịu đựng cơn đau linh hồn của Lâm Mặc Ngữ đã tăng lên rất nhiều.
Cố gắng chịu đựng cơn đau, linh hồn bắt đầu tiếp xúc chính thức với Long Hồn Tinh.
Long Hồn Tinh không có phản ứng gì, phản ứng đầu tiên của Lâm Mặc Ngữ là Antares lại lừa hắn.
Nhưng nghĩ lại, hẳn là không đến mức đó, Antares vẫn có chừng mực, sẽ không làm bừa.
“Chẳng lẽ là cách của ta sai?”
Lâm Mặc Ngữ đau đến nhăn nhó, liên tục hít thở rồi nhìn về phía Antares, Antares tuy giả vờ không có phản ứng gì nhưng ánh mắt của nó đã bán đứng nó.
Con rồng này đang xem kịch hay của hắn.
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ quyết tâm: “Để ngươi xem cho đã!”