Chương 1303: Chết tiệt, dùng kỹ năng của ta để đối phó ta (1)
Mà đối phương chỉ dẫn phát một chút sóng năng lượng lan tràn, cũng đủ để giết chết hắn.
May mắn thay có một tầng vô hình ở giữa ngăn cách hắn với thứ đó, chặn được công kích của đối phương.
Lâm Mặc Ngữ từ trong nỗi khiếp sợ lấy lại tinh thần, nhìn bốn bề xung quanh.
Hắn biết bên trong [Bí cảnh Nguyên Thủy] không có nguy hiểm, bên trong này hắn được gia nhập trận chiến đấu như thật như ảo, khẳng định chính là một trận khảo nghiệm.
Hai mắt nhìn quanh, quả nhiên thấy được có kẻ địch vọt tới về hướng phía mình.
Hơi thở cũng không mạnh mẽ, so với hắn chỉ mạnh hơn một chút.
Kẻ địch đến từ bốn phương tám hướng, rất nhiều, đếm mãi không hết.
Mà hắn, chỉ có một người.
Lâm Mặc Ngữ cũng không bối rối, sự tình này hắn cũng va chạm nhiều, lấy ít đánh nhiều, tập mãi thành thói quen.
Hắn trong tiềm thức muốn triệu hồi quân đoàn Vong Linh nhưng phát hiện quân đoàn Vong Linh không hề có động tĩnh gì.
Không Gian Triệu Hồi vẫn tồn tại như cũ, kỹ năng vẫn tồn tại như cũ nhưng chính là không cách nào sử dụng.
Tựa hồ bị một loại sức mạnh thần bí mà mạnh mẽ nào đó phong ấn kỹ năng lại.
Lâm Mặc Ngữ thấy rõ, bên trong linh hồn của hắn mang theo điểm ánh sáng, chính bọn chúng đã phong ấn kỹ năng của hắn.
Không có quân đoàn Vong Linh mà kỹ năng cũng đều bị phong ấn, hắn nên ứng đối như thế nào.
"Thế cục chết?" Lâm Mặc Ngữ chớp mắt khẩn trương một cái.
Cũng chỉ là một cái chớp mắt, lập tức trấn định lại.
Khảo nghiệm [Bí cảnh Nguyên Thủy] không tồn tại thế cục chết khó giải.
"Kỹ năng của mình đã không thể dùng, như vậy lập tức chỉ còn lại hai người các ngươi."
Ánh mắt rơi vào trên lưng tay trái tay phải, ký tự “Binh” [Cường Binh], ký tự “Giả” [Tụ Lực], quả nhiên có thể sử dụng.
Phương pháp giải quyết vấn đề ngay ở phía trên này.
Đối mặt với các kẻ địch đang lao tới từ bốn phương tám hướng, Lâm Mặc Ngữ quyết đoán kích hoạt kỹ năng [Tụ Lực] của Bùa chữ ‘Giả’.
[Tụ Lực: Tập hợp sức mạnh của vật triệu hồi được chỉ định, thừa kế tất cả kỹ năng của vật triệu hồi, dung hợp bộ phận thuộc tính của vật triệu hồi. Thời gian duy trì là 5 phút, thời gian hồi chiêu là 60 phút.]
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ lóe lên lời hướng dẫn của kỹ năng Tụ Lực.
“5 phút, không đủ dùng!”
Số lượng của kẻ địch quá nhiều, 5 phút là hoàn toàn không đủ giết.
Hắn theo bản năng kiểm tra lại thuộc tính của mình, sau đó hắn không khỏi cau mày lại.
[Lâm Mặc Ngữ]
[Cấp độ: 74]
[Sức mạnh: ~1000000]
[Nhanh nhẹn: 1000000]
[Tinh thần: 1000000]
[Thể chất: 1000000]
[Kỹ năng: Bắn Phá Cuồng Bạo, Nguyên Tố Bạo Loạn, Bắn Giết Linh Hồn, Cường Hóa quân đoàn, Hồi Phục Quân Đoàn, Tiêu Trừ, Xung Phong Liều Chết, Phòng Ngự Đoàn Thể, Miễn Trừ]
Thuộc tính bốn chiều, mỗi thuộc tính chỉ có 100 vạn, đúng là ít đến đáng thương.
Trong trạng thái mình không sử dụng kỹ năng [Tụ Lực] thì thuộc tính sức mạnh của bản thân chỉ có 43 vạn, cộng thêm 50 vạn gia tăng của quyền trượng quân chủ.
Bản thân hai thuộc tính sức mạnh và nhanh nhẹn đã đạt tới 93 vạn.
Thuộc tính thể chất thậm chí đạt tới 103 vạn.
Thuộc tính tinh thần cao nhất thì càng không cần phải nói rồi, cộng thêm quyền trượng quân chủ cũng đã vượt qua 200 vạn.
Bây giờ hắn sử dụng kỹ năng Tụ Lực, thuộc tính bốn chiều đều ở mức trung bình, mỗi thuộc tính chỉ có 100 vạn.
Thậm chí còn yếu hơn trạng thái không sử dụng [Tụ Lực].
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy dùng kỹ năng này, dùng như không dùng vậy.
Nhưng may thay, hắn đã thừa kế các kỹ năng từ Khô Lâu, Kỵ Sĩ Không Đầu và Vu Yêu Tướng Quân.
Có một sự chênh lệch rất lớn giữa việc có kỹ năng và không có kỹ năng.
Trước tiên, Lâm Mặc Ngữ sử dụng kỹ năng Cường Hóa Quân Đoàn của Vu Yêu Tướng Quân.
[Cường Hóa Quân Đoàn 0%.]
Tất cả thuộc tính đều được tăng lên 70%, đạt tới 170 vạn.
Nhất là tốc độ tấn công đã được tăng lên 70%, hiệu quả càng rõ rệt hơn.
Lâm Mặc Ngữ cảm giác cả người tràn đầy sức mạnh và trở nên nhẹ nhàng.
Lúc này, kẻ địch đã đến nơi cách đó không xa: “Bắt đầu rồi!”
Với sự phấn khích, Lâm Mặc Ngữ khẽ quát lên, kích hoạt kỹ năng và lao về phía kẻ địch.
Kỹ năng: Xung Phong Liều Chết!
Với kỹ năng Xung Phong Liều Chết, tốc độ nhanh như tia chớp, mỗi giây 3000 mét, đây là tốc độ mà Lâm Mặc Ngữ chưa từng trải nghiệm trước đây.
Không Gian Lưu Trữ cũng bị phong ấn, hắn không thể nào lấy vũ khí ra được.
Trên tay không có vũ khí, vậy thì đánh bằng nắm đấm.
Nhưng không sao, Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy trên tay của kẻ địch có vũ khí, đao, thương, kiếm, khiên và cung, có đủ mọi thứ để hắn lựa chọn thỏa thích.
Hình dáng của kẻ địch là một cái bóng đen như làn khói dày đặc, không thể nhìn ra được hình dáng cụ thể.
Trông hơi giống với hình dạng con người nhưng nó lại thay đổi liên tục.