Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1333 - Chương 1333: Khúc Cao Cấp Cũng Không Thích Hợp Để Luyện Cấp (2)

Chương 1333: Khúc cao cấp cũng không thích hợp để luyện cấp (2)
[Thu được: Kiếm Hoả Diễm.]

[Kiếm Hoả Diễm: vũ khí gần cấp Huyền Thoại, tổng thuộc tính +60000, tăng 120% uy lực tất cả kỹ năng hệ hỏa, kỹ năng kèm theo: Thiêu Đốt!]

[Thiêu Đốt: tiếp tục gây tổn thương cho mục tiêu, thời gian kéo dài 1 phút.]

Theo một con thủ lĩnh nguyên tố hệ hỏa bị đánh chết, Lâm Mặc Ngữ thu được một thanh vũ khí gần cấp Huyền Thoại.

Mặc dù không tính là tốt lắm nhưng cũng không thể coi là quá kém.

Ít nhất thuộc tính của nó mạnh hơn vũ khí cấp bạch kim nhiều lắm.

Cho dù vũ khí gần cấp Huyền Thoại có kém đi nữa thì thuộc tính tăng lên trên vũ khí cũng lấy vạn làm đơn vị.

Tùy tiện một chút là tăng lên thêm khoảng mấy vạn.

Với các chức nghiệp giả mà nói thì vũ khí gần cấp Huyền Thoại chính một lần nhảy vọt.

Nếu như có thể phối hợp với kỹ năng cấp cao thì món vũ khí này sẽ rất mạnh.

Từng con thủ lĩnh bị giết chết, từng kiện trang bị gần cấp Huyền Thoại tiến vào Không Gian Lưu Trữ.

Cuối cùng Lâm Mặc Ngữ đã hiểu, phó bản khúc cao cấp đúng là không thích hợp dùng để luyện cấp.

Nơi này là để cho người ta tới đánh lấy trang bị.

Dựa theo tỷ lệ rơi xuống một phần mười mà tính, dù cho chỉ mở ra một cái lối đi thì cũng tiêu biểu cho 10 món trang bị gần cấp Huyền Thoại.

Thử hỏi, có cái phó bản nào có thể một lần duy nhất xuất ra 10 món trang bị gần cấp Huyền Thoại không.

Hơn nữa Lâm Mặc Ngữ đã mở hết tất cả lối đi, một lần ít nhất có thể ra 30 đến 40 kiện trang bị gần cấp Huyền Thoại, thu hoạch rất đáng giật mình.

Cấp thấp và cấp trung là dùng để luyện cấp, khúc cao cấp là dùng để đánh lấy trang bị.

Cứ như thế, có cấp bậc, cũng có cả trang bị luôn.

“Thần cung Côn Lôn đúng là không phụ tiếng tăm của nó.”

“Mặc dù độ khó đúng là hơi cao một chút nhưng lại mang đến lượng lớn tài nguyên cho Nhân tộc.”

Lâm Mặc Ngữ âm thầm kích động, đúng là rất tốt.

Thợ thủ công cấp Cao trong Nhân tộc cũng không nhiều.

Cho dù bọn họ dốc hết sức lực ứng phó thì cũng không tạo ra bao nhiêu trang bị gần cấp Huyền Thoại.

Về phần trang bị cấp Huyền Thoại thật sự thì nghĩ cũng đừng nghĩ.

Hầu hết trang bị gần cấp Huyền Thoại trong Nhân tộc đều đến từ phó bản cao cấp.

Phó bản cao cấp giống như thần cung Côn Lôn này có thể sản sinh ra lượng lớn trang bị gần cấp Huyền Thoại, tầm quan trọng không cần phải nói cũng biết.

Có trang bị thì chiến lực của chức nghiệp giả Nhân tộc có thể tăng lên biên độ lớn.

Một kiện trang bị cực phẩm thậm chí có thể thay đổi cả một chức nghiệp, cũng không phải là nói cho vui.

Đáng tiếc, những trang bị này với Lâm Mặc Ngữ mà nói, tất cả đều vô dụng.

Lâm Mặc Ngữ đã thử qua các loại trang bị, chỉ có quyền trượng Quân Chủ là có ích với mình.

Quân đoàn Vong Linh xông vào lối đi, một mạch giết loạn.

Mặc kệ ngươi là quái thủ lĩnh đã thức dậy hay chưa thức dậy, đi lên cứ thế chém mạnh.

Quân đoàn Vong Linh không thèm nói đạo lý, giờ phút này chúng đã phát huy ra hết khả năng của mình.

Lâm Mặc Ngữ không cần phải làm gì cả, chỉ cần men theo đường đi, liên tục leo lên đỉnh núi là được.

Trên đường đi, tiếng chiến đấu vang lên không ngớt bên tai.

Thông tin không ngừng hiện lên.

Lâm Mặc Ngữ cách đỉnh núi càng ngày càng gần, mãi cho đến khi một trận pháp xuất hiện chặn lại đường đi của hắn.

Lúc này hắn đang ở cách đỉnh núi thần cung chỉ khoảng ngàn mét, đã có thể thấy rõ thần cung.

Thần cung hết sức tinh xảo lộng lẫy, đứng ở trên đỉnh núi.

Chỗ nối tiếp đỉnh núi và thần cung chỉ là một cái điểm nhỏ.

Nhưng cho dù là như vậy thì thần cung vẫn hết sức ổn định như cũ, cũng không hề bất ổn giữa gió lớn.

Bốn góc thần cung treo chuông gió, chuông bị gió thổi liên tục va chạm phát ra tiếng động. Tiếng chuông gió loáng thoáng truyền tới, tựa như là một bản nhạc.

Ở trong tài liệu phó bản không có ghi chép có liên quan đến thần cung.

Có đội ngũ đã từng mở ra lối đi, đánh tới cuối của lối đi.

Bọn họ gặp được BOSS cuối cùng của phó bản ở cuối lối đi.

Đánh BOSS xong thì rời khỏi phó bản nên cũng không có sau đó nữa.

Nhưng bọn họ đều chỉ dùng có một chiếc chìa khóa, Lâm Mặc Ngữ thì lại dùng đến bốn chiếc chìa khóa.

Độ khó đâu chỉ gấp bốn lần, kết quả nhìn thấy cũng hơi khác biệt.

Ít nhất trận pháp trước mắt là không có ở trong tài liệu.

Tiếng chuông gió từ thần cung truyền đến cũng không có, nếu như có thì ắt sẽ có ghi chép.

Tiếng chuông gió rất êm tai, kèm theo ưu thương nhè nhẹ.

Tiếng chuông gió là bản nhạc, cũng là chuyện xưa.

Lâm Mặc Ngữ nghe ra ý vị trong đó, có hơi say mê.

Dường như hắn thấy được một vài hình ảnh từ trong âm thanh đó, thấy được chuyện xưa xảy ra năm đó.
Bình Luận (0)
Comment