Chương 1355: Khôn quá hóa dại (1)
Thậm chí Lâm Mặc Ngữ còn nảy sinh một ý nghĩ, kỹ năng của mình vốn nên yếu như vậy, còn có thể mạnh hơn.
Giống như có quy tắc nào đó đang hạn chế kỹ năng của mình.
Nếu bỏ qua thiên phú, đúng là Khô Lâu của hắn không mạnh.
“Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo“ cấp 75, tổng thuộc tính chỉ khoảng 55 nghìn.
Tính cả gia trì của Vu Yêu Tướng Quân, thuộc tính cũng chỉ chưa đến 100 nghìn.
Cho dù là chức nghiệp bình thường nhất của Nhân tộc, ở cấp 75, tổng thuộc tính cũng vượt quá 500 nghìn.
Nếu không có thiên phú kỹ năng, ưu thế duy nhất của mình chính là số lượng triệu hồi khổng lồ và các loại kỹ năng.
Nếu không có thiên phú kỹ năng, đối mặt với chức nghiệp giả cùng cấp, mình vẫn nắm chắc phần thắng.
Chưa nói đến đánh đơn, cho dù là 1 đánh 10 cũng không thành vấn đề.
Nhưng muốn làm được như bây giờ, tuyệt đối không thể nào.
Chức nghiệp của hắn có tính độc nhất, hơn nữa còn trải qua hai lần thăng hoa chức nghiệp, không nên yếu như vậy mới đúng.
Cho dù không có thiên phú, cũng không nên yếu như vậy.
Theo sự tăng lên của cấp bậc, cảm giác bị áp chế này càng lúc càng rõ ràng và mãnh liệt hơn.
Cũng luôn là một bí ẩn khiến Lâm Mặc Ngữ băn khoăn.
Cảm giác bị đè nén rất khó chịu.
Lâm Mặc Ngữ đã nhận ra có điều gì đó không ổn nhưng lại không thể tìm ra nguyên do hay giải quyết nó.
Đành đợi đến khi thực lực của bản thân đủ mạnh, có lẽ hắn sẽ phát hiện ra manh mối.
Vài giờ sau, Lâm Mặc Ngữ đã bổ sung toàn bộ quân đoàn Vong Linh.
Thánh Âm Phong Linh vẫn không có phản ứng, Lâm Mặc Vũ chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm.
Lâm Mặc Ngữ càng đi sâu xuống đáy biển Thanh Long, cấp độ quái vật càng cao hơn.
Rất khó để có thể bắt gặp quái vật dưới cấp 80.
Động tĩnh do quân đoàn Vong Linh gây ra ngày càng lớn, cuối cùng đã đánh động đến những con BOSS dưới đáy biển.
Chẳng mấy chốc, một số con BOSS cấp thế giới đã tìm đến nơi.
Mạnh nhất đã đạt cấp 87, những con khác cũng ở cấp 84, 85.
Nếu là trước đây, Lâm Mặc Ngữ nhất định sẽ quay người rời đi mà không nói một lời.
Đấu với BOSS hệ nước dưới đáy biển chưa bao giờ là chuyện vui vẻ.
Dù có phải chiến đấu thì cũng sẽ rất khó khăn.
Nhưng với sự xuất hiện của Khô Lâu Vương cấp Thần, mọi thứ đã trở nên vô cùng đơn giản.
Ánh kiếm trông thật chói mắt dưới đáy biển tối tăm.
Khô Lâu Vương sử dụng Cường Thế Tuyệt Đối và diệt gọn lũ BOSS chỉ bằng vài nhát kiếm.
Mang đến cho bản thân rất nhiều kinh nghiệm và một số trang bị gần cấp Huyền Thoại khá tốt.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy các BOSS đều là người tốt, không ngại đường xa tới đây vừa tặng trang bị vừa tặng kinh nghiệm.
Năm ngày sau, cơ thể Lâm Mặc Ngữ một lần nữa tỏa ra ánh sáng thăng cấp.
Sau cấp 75, yêu cầu kinh nghiệm lại tăng lên và tốc độ nâng cấp cũng chậm lại.
Đặc biệt là sau khi mấy con BOSS cấp Thế Giới bị tiêu diệt, lũ quái vật dưới đáy biển Thanh Long như nhận được tín hiệu nào đó, không còn đến gây rắc rối cho Lâm Mặc Ngữ.
Thậm chí sau đó còn bỏ chạy khi ngửi thấy hơi thở của quân đoàn Vong Linh.
Bọn chúng di chuyển rất nhanh trong nước, ngoại trừ Kỵ Sĩ Không Đầu phát động kỹ năng Xung Phong Liều Chết có thể đuổi tới thì những lúc còn lại đều không thể đuổi kịp.
Kết quả là tốc độ thăng cấp của Lâm Mặc Ngữ bị chậm đi rất nhiều.
Phải mất năm ngày mới lên được một cấp.
Lâm Mặc Ngữ đứng trong nước, việc thăng cấp không hề mang lại nhiều niềm vui.
Không chỉ cảm giác bị đè nén xuất hiện trở lại mà còn không thể tìm thấy thần cách của thần Thánh Âm.
“Tình huống xấu nhất đã xảy ra, có vẻ thần cách đã không còn ở đáy biển Thanh Long nữa.”
“Vậy thì khả năng cao là nó đã trôi vào vòng xoáy.”
Vẻ mặt của Lâm Mặc Ngữ có chút nghiêm trọng, hiện tại hắn thật sự không muốn xảy ra xung đột với vị thần linh kia trong vòng xoáy.
Không phải hắn sợ, mà là Lâm Mặc Ngữ không muốn hành động bồng bột khi chưa biết rõ về đối phương.
Dù sao đối phương cũng có năng lực công kích linh hồn, đây mới là điều rắc rối nhất.
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ một lúc lâu rồi quyết định tìm kiếm lại.
Biết đâu bản thân đã bỏ sót điều gì đó.
Hắn bay khỏi biển Thanh Long và đến bầu trời trên vùng đất Cuồng Dã. Hắn xác định vị trí lại trên không trung, sau đó trở vào biển Thanh Long và bắt đầu tìm kiếm.
Lại mất thêm năm ngày nhưng vẫn không tìm thấy gì.
“Thật sự phải tới vòng xoáy?”
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ hồi lâu rồi lấy ra vảy rồng của Antares.
Linh hồn lực khẽ động, kích hoạt vảy rồng, hắn gọi: “Antares!”
Không có bất kỳ phản ứng gì, Lâm Mặc Vũ biết tên này nhất định lại ngủ rồi, gọi lại.
Liên tục gọi hơn mười lần, cuối cùng bên phía Antares cũng có động tĩnh.
“Lão tử đang nằm mơ, có gì thì mau nói! Nếu không có chuyện gì, lão tử sẽ nuốt chửng ngươi!” Giọng Antares đầy cáu kỉnh, vô cùng khó chịu khi bị đánh thức.