Chương 1401: Mục tiêu thực sự chính là ta (1)
Phong Tu nhìn chiến cuộc vừa mở ra, trên mặt không hề vui mừng chút nào.
Hắn ta đang lo lắng cho Mạnh An Văn và những người khác, rõ ràng họ đã bị lừa vào Vực Thẳm.
Trong tình huống không có bán siêu thần xuất thủ, Mạnh An Văn và hai người kia là những người mạnh nhất trong Nhân tộc.
Nếu họ xảy ra chuyện sẽ là một đả kích rất lớn đối với Nhân tộc.
Hiện tại, hắn ta còn thiếu một chút để đạt cấp 96, cần thêm thời gian.
Mạc Tinh Hải và những người khác cũng vậy.
Bây giờ chỉ có thể hy vọng ba người họ bình an vô sự.
…
Antares bỗng nhiên động mắt, nhìn về một phương hướng nào đó.
Ánh mắt của nó xuyên qua hư không, thấy được tất cả những gì xảy ra tại chiến trường Nguyên.
“Đánh nhau rồi!”
“Ác ma lại liên thủ với Long tộc, thật thú vị.”
Antares tự lẩm bẩm, tiếp tục nhìn về một phương hướng khác, lần này lại thấy được thế giới Long tộc và thế giới Vực Thẳm.
“A, sao ba tên nhóc này lại tiến vào Vực Thẳm.”
“Lần này thật thú vị, sợ là sẽ gặp nguy hiểm.”
Dường như Antares thấy được điều thú vị, qua nhiều năm như vậy, không biết đã xem bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ nhưng hiếm có trận nào khiến nó thấy hứng thú như thế này.
Nếu trước đây, dù đánh nhau chết sống gì cũng không liên quan đến nó, chỉ cần không chạm tới ranh giới cuối cùng, nó sẽ không can thiệp.
Nhưng hiện tại có hơi khác biệt.
Antares chú ý đến Lâm Mặc Ngữ: “Có nên nói cho tiểu tử thối này biết không?”
“Nếu không nói, sợ rằng tiểu tử này sẽ trách ta.”
Antares suy nghĩ một lúc, quyết định nói cho Lâm Mặc Ngữ.
Nó liên thông linh hồn của Lâm Mặc Ngữ, gặp được linh hồn của Lâm Mặc Ngữ.
Lúc này, linh hồn của Lâm Mặc Ngữ đang làm hai việc cùng lúc, một bên tập trung quan sát Tuyết Thảo Vương Côn Lôn biến hóa, một bên thì đang học Phân Hồn pháp.
Dù thời gian không dài nhưng đã có một chút hiệu quả.
Linh hồn nhạy cảm hơn mắt thường, hiệu suất cao hơn nhiều.
Dưới sự quan sát của linh hồn, tất cả biến hóa của Tuyết Thảo Vương Côn Lôn đều được thu vào mắt.
Cảm giác ngày ấy lại trở về, Lâm Mặc Ngữ lại cảm nhận được sinh mệnh rung động, đó là một cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Lâm Mặc Ngữ cố gắng bắt lấy cảm giác ấy, không ngừng làm sâu thêm sự lĩnh hội.
“Tất cả các nguyên tố đều có thể xác lập sinh mệnh, sinh mệnh có thể kế thừa, kéo dài, tái sinh, hủy diệt và...”
Những cảm ngộ liên tục ùa về, sinh sôi không ngừng trong lòng hắn.
Dần dần, một sợi khí tức kỳ lạ tràn ngập trong linh hồn, đó chính là pháp tắc sinh mệnh.
Làm hai việc cùng lúc, một nửa ý thức lãnh đạo Phân Hồn pháp, cũng có một chút hiệu quả.
Đã có một sợi linh hồn tách ra từ bản thể linh hồn.
Sợi linh hồn này rất yếu ớt, như có như không nhưng có thể khẳng định là linh hồn của Lâm Mặc Ngữ, mang ấn ký riêng của hắn.
Phân Hồn pháp khác với ấn ký linh hồn mà Lâm Mặc Ngữ từng gieo trước kia, đây chỉ là một đạo tiêu, có thể dẫn đường linh hồn trở về.
Phần Hồn pháp tách ra là thuộc về linh hồn của phân thân Lâm Mặc Ngữ.
Nó có thể chịu đựng phản phệ từ pháp tắc, vì chỉ có một sợi nên ảnh hưởng đến Lâm Mặc Ngữ rất nhỏ.
Chỉ cần Lâm Mặc Ngữ không lạm dụng pháp tắc, không ngừng phân liệt linh hồn thì sẽ không có vấn đề gì.
Lần thứ hai Antares đi vào thế giới linh hồn của Lâm Mặc Ngữ, không khỏi bị hình tượng trước mắt làm chấn động.
“Tiểu tử này... Thật đúng là một thiên tài!”.
Antares có mắt nhìn cực cao, những kẻ được xưng là thiên tài, đứa con của trời ở thế giới Nhân tộc kia đều chẳng là cái thá gì trong mắt nó cả.
Đây là lần đầu tiên sau hàng nghìn năm nó thốt ra từ thiên tài này.
Ngay cả nó cũng không thể không khâm phục năng lực lĩnh hội của Lâm Mặc Ngữ.
Trong một khoảng thời gian ngắn, chỉ khoảng một ngày, hắn không chỉ lĩnh hội được cách sử dụng cơ bản của Phân Hồn pháp, mà còn có được cảm ngộ riêng về pháp tắc.
Antares sẽ không nhìn lầm, bên ngoài linh hồn của Lâm Mặc Ngữ đang tỏa ra hơi thở thuộc về pháp tắc.
Pháp tắc Sinh Mệnh...
Antares có thể cảm nhận được mặc dù nó rất yếu ớt nhưng thật sự là pháp tắc.
Cuối cùng thì Lâm Mặc Ngữ cũng lĩnh hội được pháp tắc khi ở trạng thái cấp 76, linh hồn cấp 92.
Trên thế giới này, chưa từng có ai làm được điều đó.
“Tỉnh dậy!”
Antares phát ra một tiếng Long ngâm, kéo ý thức linh hồn của Lâm Mặc Ngữ trở lại.
Đồng thời, Antares cũng rút khỏi thế giới linh hồn của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ mở mắt, nhìn thấy Antares đang dùng cặp mắt rồng khổng lồ của nó nhìn chằm chằm vào hắn.
Lâm Mặc Ngữ không hề tức giận khi quá trình lĩnh hội bị gián đoạn, hắn biết Antares chắc chắn có chuyện gì đó, hắn hỏi: “Có chuyện gì xảy ra sao?”