Chương 1412: Vậy mà không phải Ma Hoàng ra tay ư? (2)
Tuy rằng sát thương chỉ bằng 20% giá trị sinh mệnh nhưng do có thêm thiên phú phụ trợ nên hiệu quả của kỹ năng đã tăng lên gấp 80 lần.
Tác dụng của nó ít nhất tương đương với một đòn tấn công toàn lực của thần linh lúc còn sống, thậm chí còn có thể vượt qua.
Lôi thần từng là cấp Siêu Thần, khi tham gia đại chiến bị trúng phải đòn công kích và rơi khỏi thần đàn nên sức mạnh bị tổn hại rất nhiều.
Nhưng pháp tắc vẫn tồn tại trong cơ thể họ, về sau Lôi thần đã trở lại đỉnh cao cấp 95, hơn nữa còn ngưng tụ sức mạnh cả đời thành pháp tắc Thần Tinh trước khi chết.
Lâm Mặc Ngữ đã từng sử dụng Triệu Hồi Nguyên Tố Vu Yêu để kíp nổ một viên pháp tắc Thần Tinh, hiệu quả khá tốt.
Lần này hắn đã dung nhập linh hồn khi sử dụng, biến Thi Thể Bạo Liệt từ kỹ năng trở thành thuật pháp, trực tiếp kíp nổ pháp tắc Thần Tinh, uy lực đương nhiên sẽ mạnh hơn.
Chỉ là cụ thể sẽ mạnh đến mức nào thì hắn cũng không biết được.
Lúc Lâm Mặc Ngữ thi triển kỹ năng, sáu vị Ma Vương cũng đồng thời biến sắc.
Bọn chúng đều có dự cảm không lành trong lòng.
Nhưng đã không kịp nữa rồi.
Lôi Quang màu tím nổ tung trước mắt, sức mạnh pháp tắc của Lôi điện đánh xuống người chúng, sáu vị Ma Vương đồng thời kêu gào thảm thiết.
Thân thể của chúng bị nổ tung, dường như có một vị thần linh Lôi Điện vĩ đại xuất hiện trong không trung, giáng cơn thịnh nộ của sấm sét xuống người bọn chúng.
Sáu vị Ma Vương bị thổi bay sau khi kêu gào thảm thiết, thân thể chúng gần như đều bị nổ hơn nửa, chỉ còn sót lại nửa cái mạng.
Một đòn này mạnh đến kinh người, ngay cả bản thân Lâm Mặc Ngữ cũng hơi kinh ngạc.
Mặc dù còn kém xa so với công kích của thần Lôi Điện thời kỳ hoàng kim nhưng ít nhất cũng đã đạt đến đỉnh cao của thần linh cao cấp, khoảng cách với bán siêu thần cũng không còn xa.
Chỉ bằng một đòn tấn công khiến cho sáu vị Ma Vương đều bị thương.
Đám người Mạnh An Văn cũng xem đến ngơ ngác, làm thế nào họ cũng không tưởng tượng được rằng Lâm Mặc Ngữ đã mạnh mẽ đến mức độ này rồi.
“Kỹ năng của Tiểu Ngữ thật mạnh mẽ.” Bạch Ý Viễn thở dài nói.
“Thật ngoạn mục!” Nghiêm Cuồng Sinh cũng thì thào.
Lúc này, bọn họ vừa vui mừng, lại có chút thất vọng khó hiểu.
Bọn họ thật sự đã già rồi.
Mạnh An Văn tức giận nói: “Ngẩn ra đó làm gì, mau ra tay đi!”
“Được!”
Ba người đồng thời ra tay, nhân lúc sáu vị Ma Vương đang bị thương nghiêm trọng, thuận thế tiến lên.
Họ tung ra các đòn tấn công mang theo pháp tắc, đánh thẳng vào kết giới, kết giới chấn động kịch liệt, có vẻ sắp bị phá vỡ.
“Tiếp tục!”
Mạnh An Văn giận giữ gầm lên, tiếp tục công kích.
Kết giới mất đi sự hỗ trợ của 6 vị Ma Vương, nổ tung dưới đợt công kích của ba người Mạnh An Văn.
Lúc này, hơi thở pháp tắc trong tay Lâm Mặc Ngữ lại tiếp tục lóe lên.
Pháp tắc Thần Tinh thứ hai bị kíp nổ.
Ánh sáng màu tím tràn ngập bầu trời, tiếp tục bạo phát Lôi Hải động trời.
Sáu vị Ma Vương bị thương nặng biến sắc, đồng thời thi triển kỹ năng phòng ngự mạnh nhất.
Lôi Quang nổ tung trước mặt chúng, khiến chúng tiếp tục kêu gào thảm thiết, vết thương lại nặng hơn, chỉ còn hấp hối được thôi.
Lâm Mặc Ngữ lấy ra pháp tắc Thần Tinh thứ ba.
“Đủ rồi!”
Một giọng nói giận dữ gầm lên, một bàn tay khổng lồ xuất hiện trong không trung, thu hồi toàn bộ sáu vị Ma Vương.
Bàn tay khổng lồ ẩn chứa pháp tắc kinh người, xé toạc không khí, chặt đứt hơi thở của sáu vị Ma Vương.
Linh hồn của Lâm Mặc Ngữ không thể khóa chặt bọn chúng nữa.
Trong lòng hắn rùng mình, kẻ có thể làm đến được bước này, khỏi cần nói cũng biết chỉ có thể là Ma Hoàng.
Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng bay về phía đám người Mạnh An Văn.
“Lão sư, các ngài không sao chứ?”
“Không sao.” Mạnh An Văn đáp lại, lúc này vẻ mặt ba người đều có vẻ nghiêm trọng.
So với Ma Hoàng thì sáu vị Ma Vương chẳng là gì.
Cho dù Lâm Mặc Ngữ có thể khiến Ma Vương cao cấp bị thương nặng thì cũng chưa chắc có thể đánh lại được Ma Hoàng.
Sau khi thu hồi sáu vị Ma Vương xong thì Ma Hoàng Cự Chưởng lại không hề ra tay, giọng nói nàng ta vang vọng thiên địa: “Long Hoàng, bản hoàng làm hết những thứ nên làm rồi, còn lại thì giao cho ngươi đó.”
Trong hư không vang lên một tiếng Long ngâm: “Được!”
Ma Hoàng Cự Chưởng tóm lấy sáu vị Ma Vương, xé thời không rời đi, không hề dừng lại chút nào.
Lúc này, Lâm Mặc Ngữ mới biết, kẻ muốn ra tay với hắn vậy mà không phải Ma Hoàng, mà là Long Hoàng.
Thế mà Long Hoàng thực sự đã đến thế giới Vực Thẳm.
“Thật kỳ lạ!” Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng nói: “Lão sư, các ngài vào tháp Diệt Ma của ta trước đi.”