Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1448 - Chương 1448: Ma Hoàng: Đã Đến Thì Cứ An Tâm Ở Lại

Chương 1448: Ma Hoàng: Đã đến thì cứ an tâm ở lại
Antares không có ý kiến gì, dù sao cũng chỉ có thể chọn con đường này.

Bất kể có luyện thành hay không, ít nhất cũng không có gì tai hại.

Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ một chút: "Ngươi vào không gian linh hồn của ta, đến xem giúp ta một chút, hình như không gian linh hồn của ta có chút thay đổi."

Antares “ồ” một tiếng, vui vẻ đồng ý.

Lâm Mặc Ngữ có thể hào phóng mời mình vào không gian linh hồn của hắn, điều đó chứng tỏ hắn rất tin tưởng mình.

Antares rất khoái cảm giác này.

Antares tiến vào không gian linh hồn của Lâm Mặc Ngữ lần nữa, lập tức nhìn thấy tinh hạch Kỹ Năng giống như một Hằng Tinh.

Nó là tinh hạch Kỹ Năng rực rỡ nhất, như một ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội.

Đồng thời cũng có kích thước lớn nhất, tỏa ra hơi ấm, chiếu sáng gần nửa không gian linh hồn.

Những tinh hạch Kỹ Năng khác thì giống như các hành tinh không ngừng xoay quanh nó.

Antares liếc nhìn: "Quả nhiên là độ dung hợp 100%, gần như hoàn hảo, chỉ còn một bước nữa là thăng hoa."

Lâm Mặc Ngữ hỏi: "Còn có thể thăng hoa sao?"

"Có thể nhưng ngươi còn kém xa, đừng hỏi những chuyện viển vông nữa." Một câu của Antares chặn cứng họng Lâm Mặc Ngữ, không cho hắn nói tiếp.

Lâm Mặc Ngữ cũng không vội, đúng là còn rất sớm.

Antares nhìn quanh bốn phía: "Không gian linh hồn của ngươi đã lớn hơn, xét về độ rộng của đơn vị không gian thì đã gần đạt đến trình độ bán siêu thần rồi."

"Cũng khá lắm, tiếp tục cố gắng."

Antares giống như một bậc tiền bối, khen ngợi một hồi rồi lui khỏi không gian linh hồn.

Lâm Mặc Ngữ biết Antares không nói có vấn đề gì, vậy thì tức là không có vấn đề gì.

Tiếp đó hắn cũng không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu luyện cấp kiểm soát Vong Linh Chi Dực.

Mỗi lần chỉ sử dụng một chút sức mạnh linh hồn, tiến hành kiểm soát chính xác phạm vi di chuyển.

Lúc đầu, mỗi lần đều có thể bay ra xa hàng vạn mét, theo quá trình luyện cấp không ngừng, độ chính xác đang nhanh chóng được nâng cao.

Lâm Mặc Ngữ luyện càng lúc càng phấn khích, tốc độ cũng ngày càng nhanh.

Có sự gia trì của sức mạnh thần tính, tốc độ hồi phục sức mạnh linh hồn 7900% khiến Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn không có gì phải lo lắng, có thể không ngừng tu luyện kỹ năng.

Antares nhìn Lâm Mặc Ngữ đột nhiên lóe sang phía đông, đột nhiên lóe sang phía tây, sự kiểm soát ngày càng thuần thục.

"Tên nhóc này đúng là thiên tài."

"Mới cấp 79, tầng thứ linh hồn đã đạt đến cấp 93 mà không gian linh hồn có thể sánh ngang với bán siêu thần."

"Tương lai tiền đồ vô lượng, biết đâu thật sự có thể trở thành bá chủ thế giới."

"Chỉ là đến lúc đó..."

"Không biết trở thành bá chủ thế giới là phúc hay họa nhưng nếu muốn thoát ra thì bước này nhất định phải đi."

"Tiểu tử, chúc ngươi may mắn."

Ánh mắt Antares vô cùng phức tạp, nó đặt rất nhiều kỳ vọng vào Lâm Mặc Ngữ.

Nhưng đồng thời cũng có lo lắng.

Nhưng như nó đã nói, nếu muốn thoát ra thì có một số việc nhất định phải làm.

Thành cổ Thần Hạ, một nữ tử với dáng người thon thả chậm rãi bước vào thành.

Nàng ta mặc trang phục pháp sư bó sát, để lộ vòng eo cùng làn da trắng như tuyết.

Nhan sắc của nàng ta càng tuyệt đẹp, khiến người ta phải kinh ngạc.

Sự xuất hiện của nàng ta lập tức thu hút ánh mắt của rất nhiều nam chức nghiệp giả, nhiều người vốn đang trò chuyện, khi nhìn thấy nàng ta tức khắc đã trở nên đờ đẫn.

Ánh mắt bị nàng ta hấp dẫn mãi không rời.

Nàng ta khiến người khác kinh diễm, mọi lúc mọi nơi đều tỏa ra sức hấp dẫn khó có thể tưởng tượng.

Không chỉ nam chức nghiệp giả, nhiều nữ chức nghiệp giả cũng bị nàng ta hấp dẫn, lộ ra vẻ hâm mộ.

Nàng ta giống như một ngọn lửa trong đêm đông, vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Trên mặt nàng ta không có nhiều biểu cảm, khóe miệng hình như hơi mỉm cười.

Nhưng ở nơi đáy mắt, lại có ý ghét bỏ.

Nàng ta không thích bị người ta nhìn chằm chằm như vậy.

May mắn là chỉ nhìn chằm chằm chứ không có ai đến quấy rầy.

Chức nghiệp giả vẫn có nguyên tắc của bản thân, đặc biệt là những chức nghiệp giả cấp cao có thể đạt đến cấp 70, hoàn thành chuyển chức lần thứ ba, mỗi người đều có chuẩn mực của riêng mình.

Nhiều người chỉ ngắm nhìn, đối với những thứ tốt đẹp thì ai cũng thích.

Nàng ta đi đến trung tâm quảng trường, đây là nơi tọa lạc của tháp Cổ Lôi.

Có điều hiện tại tháp Cổ Lôi chưa được kích hoạt, vẫn chìm sâu dưới lòng đất.

Ở đây được vạch ra một vòng tròn, bên ngoài có lính canh giữ, không cho bất kỳ ai đến gần.

Nữ tử cũng không đến gần mà chỉ đứng nhìn từ xa.

"Tháp Cổ Lôi."

Nữ nhân chậm rãi thốt ra ba chữ, trong ánh mắt mang theo chút tò mò.

"Cô nương, ngươi muốn đến xem tháp Cổ Lôi sao?" Một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai, có người tiến đến gần.

Người tiến đến là một nam nhân trung niên hơn 30 tuổi, có thể trở thành chức nghiệp giả cấp cao khi hơn 30 tuổi, hẳn là một thiên tài.

Nhưng so với nữ tử thì kém xa.

Nữ tử trông chỉ mới 20 tuổi, rất trẻ.

Tất nhiên, không ai tin nàng ta thực sự chỉ mới 20 tuổi.

Nữ tử không quay đầu lại, hé miệng nhỏ, thốt ra hai chữ: "Đúng vậy."

Giọng nói hơi lạnh lùng, còn có chút kiêu ngạo.

Nói xong, nàng ta nhấc chân rời đi.

Nam nhân định đuổi theo thì đột nhiên cảm thấy mắt hoa lên, đã mất dấu bóng của đối phương.

Hắn ta nhanh chóng tìm kiếm, phát hiện nữ tử đã đến nơi cách đó hơn 10 mét.

Tiếp đó trước mắt lại hoa lên, nữ tử lại biến mất, lại cách xa hơn 10 mét.

"Nhanh thật!"

Hắn ta thầm kinh ngạc, rõ ràng nàng ta chỉ bước đi bình thường nhưng mỗi bước đều hơn 10 mét.

Sau vài bước đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt.

Ngoài sự kinh ngạc, hắn ta không đuổi theo.

Hắn ta biết đối phương không hề muốn tiếp xúc với mình.

Là một chức nghiệp giả cấp cao, hắn cũng không tự chuốc lấy phiền.

...

Rời khỏi thành cổ Thần Hạ, không còn nhiều ánh mắt vây quanh, nữ tử thở phào nhẹ nhõm.
Bình Luận (0)
Comment