Chương 1454: Xem ra cuộc làm ăn này không lỗ (1)
Antares nhanh chóng đưa ra câu trả lời cho Lâm Mặc Ngữ khiến Lâm Mặc Ngữ có chút không dám tin.
Đường đường Ma Hoàng, thống lĩnh Ác Ma Vực Thẳm chống lại Nhân tộc ngàn năm, vậy mà lại chưa từng giết một Nhân tộc nào, hơn nữa bản thân còn có một nửa dòng máu Nhân tộc.
Đây đúng là một trò đùa lớn.
Bí mật này quá kinh người.
Lâm Mặc Ngữ cũng biết tại sao đối phương lại nói những điều này với mình, không sợ mình nói ra.
Nói ra thì ai tin chứ.
Hơn nữa với thực lực của Ma Hoàng, toàn bộ Ác Ma Vực Thẳm nào dám nghi ngờ, trừ khi không muốn sống nữa.
Với khả năng tiếp nhận siêu mạnh, Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng tiêu hóa hết mọi thông tin, mở miệng nói: "Câu chuyện của ngươi hẳn rất hấp dẫn."
Ma Hoàng thở dài: "Về nguồn gốc của Vực Thẳm và Long tộc bọn ta, đại nhân hẳn đã nói cho ngươi biết rồi."
"Những ác ma trong Vực Thẳm bọn ta thuộc về Ác Ma tộc nhưng bọn ta chỉ là ác ma cấp thấp, thuộc tầng lớp thấp nhất trong Ác Ma tộc."
"Còn thế giới Vực Thẳm, chỉ là một thế giới mảnh vỡ..."
Ma Hoàng vừa nói vừa chỉ ngón tay về phía trên điện hoàng cung.
Một lớp kết giới chiếu xuống tạo thành từng bức tranh.
Trong tranh là vũ trụ đầy sao và nhật nguyệt tinh tú, mang theo hơi thở mênh mông, ghi chép lại năm tháng.
Hai điểm sáng, một trước một sau bay tới từ trong vũ trụ đầy sao đen kịt.
Rơi xuống bên ngoài một thế giới, sau đó dính vào thế giới đó.
Mỗi điểm sáng chỉ bằng một phần năm thế giới, trông giống như thế giới mọc ra một cặp sừng.
Nơi cặp sừng này nối với thế giới, hình thành nên một khu vực đặc biệt.
Lâm Mặc Ngữ nhìn bức tranh, nghe Ma Hoàng giải thích, biết được hai điểm sáng này chính là thế giới Vực Thẳm và thế giới Long tộc.
Còn khu vực đặc biệt hình thành ở nơi nối liền chính là chiến trường Nguyên.
Thế giới Vực Thẳm và thế giới Long tộc chỉ là thế giới mảnh vỡ, không phải thế giới hoàn chỉnh, cộng lại cũng không bằng một nửa thế giới thực sự.
Giọng Ma Hoàng vang lên du dương: "Bọn ta theo thế giới mảnh vỡ đến đây, mang theo sứ mệnh."
"Sứ mệnh chính là hủy diệt sinh linh trong thế giới, bất kể là sinh linh gì cũng đều phải hủy diệt."
"Lúc đó ta cũng ở trong thế giới mảnh vỡ, khi đó ta chỉ là một tiểu ác ma, còn chưa đủ mạnh."
"Khi ta nhìn thấy sinh linh trong thế giới này là Nhân tộc, ta không thể ngăn cản những ác ma mạnh khác, chỉ có thể lựa chọn không ra tay."
"Sau này ta càng ngày càng mạnh, trở thành Ma Hoàng, nắm giữ thế giới mảnh vỡ này nhưng ta vẫn không thể ngăn cản."
"Thế giới mảnh vỡ Vực Thẳm này là một phần tách ra từ thế giới chính Vực Thẳm, có thể bị thu hồi bất cứ lúc nào. Còn thực lực của ta thì chẳng là gì trong trong thế giới chính Vực Thẳm cả.”
"Nếu ta làm ra chuyện gì trái với Vực Thẳm, kết cục chờ đợi ta chỉ có cái chết."
"Hơn nữa, hủy diệt sinh linh là ý chí khắc sâu trong huyết mạch của Ác Ma Vực Thẳm, đã trở thành bản năng nên không thể xóa bỏ."
Lâm Mặc Ngữ nghe Ma Hoàng kể, dường như đã hiểu ra một số chuyện.
Hắn đã hoàn toàn bình tĩnh lại, phân tích: "Ở thế giới bên ngoài, Nhân tộc và ác ma của thế giới chính Vực Thẳm cũng đang giao chiến sao?"
Ma Hoàng lắc đầu: "Không biết, ta từ khi sinh ra đã sống trong thế giới mảnh vỡ thì không rõ chuyện thế giới bên ngoài."
"Nhưng ta có ký ức trong huyết mạch, biết mình có một nửa dòng máu Nhân tộc. Vì vậy ta luôn ẩn giấu mình rất cẩn thận."
"May mà ta được sinh ra trong thế giới mảnh vỡ, loại ác ma bia đỡ đạn như bọn ta còn không bằng lính nên không được coi trọng. Nếu ở thế giới chính thì ta chắc chắn đã bị xử tử từ lâu rồi."
"Nếu một ngày nào đó, thế giới mảnh vỡ trở về thế giới chính thì chắc chắn ta sẽ chết."
Tiếng Ma Hoàng cùng với Vực Thẳm Chi Hỏa không ngừng nhảy múa, nghe có chút ai oán.
Trong mắt nàng ta mang theo một vẻ cười khổ như đang cười nhạo cuộc đời mình, cười nhạo sự ra đời của mình.
Nửa người nửa ma.
Trong Nhân tộc không được chào đón, trước mặt Ác Ma Vực Thẳm cũng vậy.
Bất kể là chủng tộc nào cũng sẽ không chấp nhận sự tồn tại như nàng ta.
Dù nàng ta có ngoại hình của Nhân tộc, có thể lừa được người thường nhưng không thể lừa được những kẻ mạnh.
Giống như những con rồng lai tạp trong thế giới Long tộc, trong miệng Antares thì chẳng là gì cả.
Ma Hoàng tiếp tục nói: "Ta biết, một khi thân phận của ta bại lộ, ngay cả khi không trở về thế giới chính Vực Thẳm, những ác ma ở đây cũng sẽ không tha cho ta."
"Ta tưởng rằng ta đã trốn thoát, ta liều mạng tu luyện, ta đã trở thành Ma Hoàng, như vậy sẽ không ai có thể giết ta."
Liên tiếp mấy chữ “ta” khiến giọng điệu của Ma Hoàng hơi gấp gáp.
Lâm Mặc Ngữ nghe ra được sự gian nan trong đó.
Ma Hoàng nói: "Ta đã xây dựng hoàng cung và sống trong đó để không bao giờ để lộ diện mạo thật."
"Ta đã trở thành chủ nhân của thế giới mảnh vỡ, ngươi có biết, chủ nhân này giả tạo đến mức nào không?"
Lâm Mặc Ngữ nói: "Ngươi không muốn chết."
"Đương nhiên!" Ma Hoàng khẽ quát: "Bổn hoàng đương nhiên không muốn chết!"
"Bổn hoàng muốn siêu thần, muốn trở thành chân thần, trở thành tồn tại mạnh mẽ hơn. Cho đến khi không ai giết được ta!"
Sinh tồn là bản năng của mọi sinh linh, ngay cả Ma Hoàng cũng không ngoại lệ.
Ý chí cầu sinh của nàng ta vô cùng mãnh liệt, cũng chính ý chí này mới khiến nàng ta đạt được thành tựu như hiện tại.
Lâm Mặc Ngữ đã hoàn toàn hiểu ra: "Ngươi không muốn chết, cũng không muốn Nhân tộc diệt vong, càng không muốn Long tộc xâm chiếm thế giới này. Bất kể là loại nào, ngươi đều sẽ trở về thế giới chính, thứ chờ đợi ngươi chính là cái chết."
Ma Hoàng tiếp tục nói: "Đúng vậy, vì vậy ta đến tìm ngươi hợp tác."
Lâm Mặc Ngữ nói: "Nếu ngươi không muốn chết, vậy chỉ có một cách là mãi mãi ở lại đây, đừng trở về."
"Vì vậy ngươi duy trì sự cân bằng của ba tộc, ngàn năm trước Long tộc cường thế, ngươi giúp Nhân tộc đuổi Long tộc đi."
Ma Hoàng nói: "Đúng vậy, khi đó ta vừa mới trở thành Ma Hoàng, đây là việc đầu tiên ta làm."