Chương 1462: Ngươi sợ nói ra ta sẽ tuyệt vọng?
Tiếng hét kinh hãi của Antares vang vọng trong thế giới linh hồn của Lâm Mặc Ngữ.
m thanh mang theo sự sợ hãi, như nhìn thấy điều gì kinh khủng vậy.
Lúc này, toàn bộ tâm thần Lâm Mặc Ngữ đều đắm chìm trong không gian kỹ năng, không nghe thấy.
Linh hồn phân thân của Antares như đang run rẩy, chính xác là run lẩy bẩy.
Nó giống như đang sợ hãi.
Không chỉ là linh hồn phân thân, ngay cả bản thể cũng đang sợ.
“Lời thề đại thế giới, sao lại là lời thề đại thế giới!”
“Thằng nhóc, ngươi rốt cuộc có lai lịch gì, sao lại bị đại thế giới gieo lời nguyền.”
Trong đầu nó không ngừng hiện lên hình ảnh, đó là một phù văn, đơn giản đến cực điểm nhưng cũng cực kỳ phức tạp.
Sinh vật có thể nhận ra sự tồn tại của phù văn này không nhiều nhưng Antares là một trong số đó.
Antares liếc mắt đã nhận ra, đó là phù văn đại thế giới, đại diện cho sức mạnh cao thâm nhất, nguyên thủy nhất của đại thế giới.
Phù văn đại thế giới còn có một ý nghĩa khác, đó là sức mạnh cơ bản nhất, là pháp tắc nguyên thủy nhất của đại thế giới, là đầu nguồn, là thủy tổ của tất cả.
Đại thế giới không phải là tiểu thế giới mà Lâm Mặc Ngữ đang ở, cả hai khác biệt như biển cả với đại dương.
Trong đại thế giới có truyền thuyết, ai có thể khống chế phù văn đại thế giới sẽ trở thành chủ nhân đại thế giới, là tồn tại chí cao vô thượng.
Không biết bao nhiêu cường giả vô địch đã cố gắng nắm giữ phù văn đại thế giới nhưng đều thất bại.
Tuy nhiên, suốt bao năm qua, vẫn có những cường giả vô địch kế tục muốn thử sức tránh đoạt.
Khống chế phù văn đại thế giới là đích đến của cường giả.
Đừng nói đến khống chế, ngay cả nhìn thấy phù văn đại thế giới cũng rất khó.
Có thể nói, trong tất cả các cường giả vô địch của đại thế giới, hơn 90% chưa từng thấy phù văn này.
Antares dưới cơ duyên xảo hợp đã từng thấy một lần.
Đó là tại nghi thức tế bái Tổ Long, Tổ Long hiện hình, trên người nó có một cái lạc ấn phù văn đại thế giới.
Không phải là phù văn chân chính, chỉ là một dấu ấn.
Lúc ấy, Antares còn nhỏ, không mạnh mẽ như bây giờ.
Nhưng cảnh tượng này lại vĩnh viễn lưu trong trí nhớ, dù qua bao năm tháng cũng khó mà quên.
Về sau, hắn biết đây là phù văn của đại thế giới, hơn nữa không phải ai cũng có tư cách nhìn thấy phù văn đại thế giới.
Nhưng trong linh hồn của Lâm Mặc Ngữ bây giờ có một phù văn đại thế giới, chỉ có điều phù văn này không mang lại lợi ích gì cho Lâm Mặc Ngữ, chỉ mang tới lời nguyền.
Sức mạnh kinh khủng của Lời Nguyền đã phá hủy thần long tuệ nhãn trong nháy mắt.
Antares rốt cuộc biết, cảm giác của Lâm Mặc Ngữ không sai, hắn thực sự đã trúng lời nguyền.
Nhưng tại sao phù văn của đại thế giới lại nguyền rủa Lâm Mặc Ngữ, Lâm Mặc Ngữ vốn là một sự tồn tại không đáng chú ý.
Dù thế giới của Lâm Mặc Ngữ đối với đại thế giới chỉ như một giọt nước, Lâm Mặc Ngữ lại chỉ là một giọt nước không đáng kể trong đó.
Tại sao phù văn đại thế giới lại nguyền rủa hắn... áp chế hắn...
Lâm Mặc Ngữ rốt cuộc có lai lịch gì?
Antares vô cùng hiếu kỳ nhưng nó biết, dù nó có nghĩ nát óc cũng không thể rõ ràng.
Đáp án này, ngay cả Lâm Mặc Ngữ cũng không biết.
Antares nhìn linh hồn của Lâm Mặc Ngữ, không ngừng suy tư cách đối phó.
Đối mặt với lời nguyền của phù văn đại thế giới, nó nên làm gì? Từ bỏ Lâm Mặc Ngữ ngay bây giờ hay làm gì khác?
Lâm Mặc Ngữ đã bị phù văn đại thế giới nguyền rủa, tương lai của hắn đã định trước sẽ u ám.
Bất kể thân phận của Lâm Mặc Ngữ là gì, có lẽ đã không còn quan trọng, tiền đồ không có ánh sáng.
Nếu nó giúp Lâm Mặc Ngữ, có thể nó cũng bị liên lụy.
Đây chính là phù văn đại thế giới, năm xưa thậm chí Tổ Long...
Antares biết một chút nội tình, cảm nhận được nỗi sợ hãi sâu sắc.
Làm sao bây giờ, nó nên làm gì?
Antares rất xoắn xuýt.
Lâm Mặc Ngữ vẫn đang trong không gian kỹ năng, không ngừng tìm kiếm tinh hạch Kỹ Năng của mình.
Nhưng Antares biết, Lâm Mặc Ngữ nhất định sẽ rút lui mà không có kết quả, không thể thành công, trừ phi...
Antares biết tính cách của Lâm Mặc Ngữ, tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
Một lần không thành công sẽ còn lần thứ hai.
Nếu nó nói sự thật cho Lâm Mặc Ngữ, có lẽ hắn sẽ sụp đổ nhưng cũng có thể sẽ kiên quyết đối kháng.
Nhưng đối kháng với phù văn đại thế giới...
Điều đó có nghĩa là đối kháng với toàn bộ đại thế giới...
Liệu có hi vọng không?
Antares hồi tưởng không ngừng, ánh mắt lấp lóe.
Những ký ức ùa về.
"Chúng ta là bạn bè..."
"Ta sẽ cùng ngươi giết trở về."
"Dù đúng hay sai, ngươi muốn giết ai, ta sẽ giúp ngươi giết người đó."
"Bởi vì chúng ta là bạn bè!"
"Ta tin tưởng ngươi, cái gì cũng tin!"
Những lời của Lâm Mặc Ngữ vang lên không ngừng như sóng biển.