Chương 1474: Coi chừng bị bắt làm nô lệ (1)
Nhất là lần dùng cự long Hài Cốt và Khô Lâu pháp sư để tổ hợp, kết quả ra một Khô Lâu pháp sư đầu rồng.
Thuộc tính cũng thấp đến đáng thương, thậm chí còn không bằng Khô Lâu pháp sư cấp 70.
Dung Hợp Vô Hạn, có tốt cũng có xấu nên thật sự không nói chính xác được.
Trong biểu thị kỹ năng đã nói cho Lâm Mặc Ngữ biết một vài phương thức tổ hợp tốt nhất và những cái khác thì cần Lâm Mặc Ngữ tự khám phá ra.
Khô Lâu Thần Tướng, kỵ sĩ rồng đều dùng rất tốt.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ thích nhất vẫn là kỹ năng có thể hủy diệt Hằng Tinh.
Ánh sáng đỏ rực vô cùng kinh diễm.
"Ánh sáng đỏ hẳn là Lời Nguyền Suy Lão!"
"Nhưng bên trong thì dung hợp thêm kỹ năng gì đây?"
Không có đáp án nên chỉ có thể không ngừng thử nghiệm.
Theo suy nghĩ của hắn thì nên lấy Lời Nguyền Suy Lão làm chủ, đầu tiên là dung hợp Kịch Độc Tinh Bạo vào.
Lâm Mặc Ngữ chỉ lên bầu trời, ầm một tiếng, triển khai kỹ năng.
Trong ánh sáng đỏ lộ ra một vệt màu xanh biếc.
Nhưng kỹ năng phát ra rất yếu ớt, lực sát thương rõ ràng không đủ.
Antares lắc đầu: “Thứ đồ chơi gì đây, thật rác rưởi."
Lâm Mặc Ngữ không từ bỏ, hắn dung hợp Giáo Thương Hài Cốt vào tiếp.
Lần này ngay cả kỹ năng cũng không tung ra được.
Lâm Mặc Ngữ phóng một đốm lửa từ đầu ngón tay, phun ra xa chỉ được nửa mét, sau đó không còn cái gì nữa.
Antares nhịn không được cười to ra tiếng, ngã đầu trên đất cười đến thở không ra hơi: “Này, ngươi đừng làm trò nữa được không."
Lâm Mặc Ngữ cũng thấy bất ngờ không ngờ sẽ có kết quả như thế.
Lấy Lời Nguyền Suy Lão làm chủ thể hẳn là không sai, Lâm Mặc Ngữ dung hợp tiếp Linh Hồn Hỏa Diễm vào trong.
Trong tiếng cười của Antares, Lâm Mặc Ngữ điểm một chỉ về phía nó.
Ầm một tiếng, ánh sáng đỏ tràn ngập, tiếng cười của Antares im bặt.
Linh hồn của nó bị tấn công một ít, mặc dù không đau không ngứa nhưng cũng đủ khiến nó khiếp sợ.
Antares buồn bực nói: “Cái này cũng có chút thú vị, gần như có thể tiêu diệt toàn bộ chức nghiệp giả cấp 83 trở xuống."
Tiêu diệt những chức nghiệp giả dưới cấp 80 không phải là kết quả mà Lâm Mặc Ngữ muốn.
Dã tâm của Lâm Mặc Ngữ rất lớn, như vậy thôi vẫn chưa đủ.
Thí nghiệm bắt đầu lần nữa, Lâm Mặc Ngữ dung hợp hết các kỹ năng của hắn và Lời Nguyền Suy Lão để thử nghiệm một phen, kết quả không được lý tưởng cho lắm.
"Xem ra không phải tổ hợp hai kỹ năng mà cần nhiều kỹ năng tổ hợp lẫn nhau."
Lâm Mặc Ngữ nghĩ đến một khả năng.
Nhưng nhiều kỹ năng tổ hợp với nhau thì dù chỉ tăng lên một kỹ năng thôi, cũng phải thí nghiệm hết lần này đến lần khác.
Nhưng ngoài ra cũng không có cách nào khác, chỉ có thể thử lần lượt từng kỹ năng một.
Lâm Mặc Ngữ bắt đầu thí nghiệm không ngừng, dần dần rơi vào trạng thái điên cuồng.
Lâm Mặc Ngữ biết rất rõ bản thân hắn tàn nhẫn với chính mình như thế nào.
Antares chán nản nhìn Lâm Mặc Ngữ, nhìn hắn liên tục thí nghiệm, liên tục thất bại.
"Đúng là một tên điên!"
Cuối cùng Antares đưa ra kết luận như vậy.
Tiếp theo lại bật cười: “Ta cũng là kẻ điên."
Cũng chỉ có hai người điên mới đi đối kháng với phù văn đại thế giới.
Đó là sức mạnh bản nguyên nhất trong đại thế giới, trước mặt phù văn đại thế giới, nó và Lâm Mặc Ngữ chỉ là hai con kiến hôi mà thôi.
Nhưng hai con kiến hôi này không chỉ đi đối kháng mà còn may mắn thắng được.
Antares cảm thấy, chuyện này cũng đủ để mình khoác lác một vạn năm.
Nếu như ngày nào đó có thể hiên ngang dẫm nát phù văn đại thế giới dưới chân...
Antares bắt đầu mơ một giấc mộng đẹp, đầy những ý nghĩ hão huyền.
Rầm!
Một đạo ánh sáng đỏ sáng lên.
Antares đang ngủ say bừng tỉnh, nó đột nhiên kinh hô: “Sao có thể có pháp tắc Thời Gian ở đây!"
Ánh sáng trên không trung vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Lâm Mặc Ngữ cảm nhận được hơi thở pháp tắc nhưng không giống Antares, hắn không thể phân biệt được là loại pháp tắc nào.
Antares bị đánh thức, trong mắt nó đầy hoảng sợ, nhìn lên bầu trời.
"Pháp tắc Thời Gian!"
Bốn chữ này thể hiện thứ đó có vẻ rất quan trọng.
Antares cảm nhận được pháp tắc Thời Gian đang phát ra từ ánh sáng đỏ rực đó.
Lâm Mặc Ngữ nhìn về phía Antares: “Có vấn đề gì sao?"
Antares không trả lời hắn: “Ngươi làm lại lần nữa đi."
Nó vẫn chưa chắc chắn lắm, sao ở đây có thể xuất hiện pháp tắc Thời Gian chứ.
Lâm Mặc Ngữ giơ tay chỉ về phía không trung, ánh sáng đỏ sáng lên.
Lần này Antares khẳng định mình không nhìn lầm, đúng thực là pháp tắc Thời Gian.
"Đánh về phía ta, đến đây! Toàn lực!" Antares thấp giọng nói.
Lâm Mặc Ngữ không do dự, triển khai kỹ năng với Antares.
Hắn biết năng lực của mình không thể nào làm Antares bị thương nên không lo lắng.
Ánh sáng đỏ đánh lên người Antares, Antares lắc cái đầu to, đôi mắt đột nhiên co lại, để lộ ra ánh sáng nguy hiểm.
Tiếp theo nó phát ra một tiếng long ngâm chấn động thiên địa.