Chương 1514: Người biến thái xứng với thuật pháp biến thái
Lâm Mặc Ngữ làm người khởi xướng nhìn cũng phải ngạc nhiên.
Lẩm bẩm: “Sao lại lớn vậy?”
Con mắt mười vạn mét, bao trùm khu vực lớn hàng trăm cây số.
Chưa rõ uy lực thế nào nhưng phạm vi đã lớn hơn trước rất rất nhiều.
Thấy dáng vẻ kinh ngạc của Lâm Mặc Ngữ, Antares bật cười ha hả: “Xem dáng vẻ chưa trải sự đời của ngươi kìa, có gì đáng ngạc nhiên chứ.”
“Cường giả trong đại thế giới, một thuật pháp mạnh mẽ là có thể ảnh hưởng đến ngàn vạn cây số. Cho dù bao trùm vài thế giới cũng là chuyện bình thường chẳng đáng gì.”
Lời của Antares kéo Lâm Mặc Ngữ về từ nỗi kinh ngạc.
Lâm Mặc Ngữ nhỏ giọng nói: “Đó là đại thế giới, tiểu thế giới của bọn ta. Ngay cả thuật pháp cấp Siêu Thần cũng không có quy mô lớn đến vậy.”
Antares ừ một tiếng: “Đúng vậy. Điểm này không thể không thừa nhận, quả thực thuật pháp này của ngươi rất kinh người, chỉ là không biết uy lực sẽ ra sao.”
Con mắt hơn mười vạn mét mở ra, hai bên là viền mắt hẹp dài, đồng tử ở giữa cũng có đường kính hơn ba vạn mét.
Lâm Mặc Ngữ có thể nhìn thấy ngọn lửa cháy hừng hực ở trung tâm đồng tử, là ngọn lửa Bất Tử màu trắng bạc.
Trong ngọn lửa lộ ra một vệt hơi thở màu xám, đó là khí tức của pháp tắc Bất Tử.
Toàn bộ con mắt trông không hề có dấu hiệu sống, giống như sự tĩnh mịch u ám nhất, tràn ngập hơi thở tử vong.
Nhưng ở nơi sâu nhất của hơi thở tử vong, dường như lại có sự hiện diện của sinh mệnh.
Sinh vật bất tử thuộc về tử vong, lại vượt ra khỏi tử vong.
Loại cảm giác này vô cùng kỳ lạ, nếu không tự mình tiếp xúc sẽ không thể nào giải thích được.
Mắt Vong Linh tuân theo ý chí của Lâm Mặc Ngữ, hướng về phía Antares.
Antares bỗng rùng mình, như thể bản thân đang bị một tồn tại đáng sợ nào đó theo dõi.
Cảm giác này đến từ linh hồn khiến Antares có chút khó chịu.
Mạnh như nó, vậy mà lại cảm nhận được sự đe dọa từ mắt Vong Linh.
Phải biết bây giờ Lâm Mặc Ngữ mới có cấp bao nhiêu chứ...
Điều đó chứng tỏ tiềm năng của thuật pháp này mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng được.
Ngay sau đó, Antares cảm thấy linh hồn mình như bị kim châm.
Không quá đau đớn nhưng có chút cảm giác.
Lúc này, ngay cả Antares cũng sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Lâm Mặc Ngữ.
Đầu tiên làm linh hồn nó cảm nhận được sự đe dọa, giờ lại khiến linh hồn có cảm giác bị tấn công, uy lực của thuật pháp hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng.
“Thế nào?” Từ trong mắt Antares, Lâm Mặc Ngữ có thể thấy uy lực của thuật pháp ắt hẳn không tồi.
Antares nói: “Trước mắt, nó đủ sức giết chết tồn tại dưới cấp 96 trong nháy mắt, cũng có thể gây một vài sát thương cho cấp 96.”
Uy lực của thuật pháp phụ thuộc vào sức chống chịu linh hồn của Lâm Mặc Ngữ nhưng rõ ràng nó đã vượt qua sức chống chịu linh hồn của bản thân Lâm Mặc Ngữ.
Cấp độ linh hồn cấp 94 thi triển [Mắt Vong Linh] lại có thể giết gọn cấp 95, đánh bị thương cấp 96.
Đây thực sự là một thuật pháp vô cùng mạnh mẽ.
Quan trọng nhất chính là Lâm Mặc Ngữ cảm nhận được pháp tắc Bất Tử trong đó.
Pháp tắc Bất Tử thật sự được hiện thực hóa, mang đến cho Lâm Mặc Ngữ một vật tham khảo để học tập.
Mỗi một kỹ năng đều rất mạnh, trước đây là vậy, sau khi chuyển hóa thành thuật pháp cấp Hằng Tinh cũng như vậy.
Phù văn đại thế giới ngăn cản bản thân không cho thuật pháp của mình mang pháp tắc.
Nhưng thuật pháp lại tự mình sinh ra pháp tắc, theo một góc độ nào đó, nó lại một lần nữa vượt qua áp chế của phù văn đại thế giới.
Lúc này, Lâm Mặc Ngữ tràn đầy tự tin, mỉm cười nói: “Ta đi lấy thêm một viên.”
Mây mù do lời nguyền phù văn đại thế giới mang lại đã bị quét sạch vào lúc này, Lâm Mặc Ngữ tràn trề mong đợi với kỹ năng của bản thân.
Không chỉ có hắn mà cả Antares cũng thế.
Lúc này, Mắt Vong Linh trên bầu trời vẫn chưa biến mất, không có mệnh lệnh của Lâm Mặc Ngữ, nó không phát động tấn công nữa.
Antares nhìn vào con mắt khổng lồ, nó đang cảm nhận pháp tắc Bất Tử trong đó.
“Pháp tắc này...”
“Có vẻ khá mạnh đấy, tử vong, sinh mệnh, đều nằm trong đó.”
“Nhưng một pháp tắc mạnh như vậy, sao ta chưa từng nghe nói đến, không thể nào!”
“Đại thế giới có vô số pháp tắc, dù chưa từng thấy cũng phải nghe nói đến rồi chứ, thật là kỳ lạ.”
Antares không hiểu, đầu rồng nghĩ mà đau, dứt khoát không nghĩ nữa.
Nó cũng cố gắng hiểu pháp tắc Bất Tử, không phải muốn khống chế nó, mà là muốn lấy một chút da lông ra chơi.
Giống như pháp tắc Sinh Mệnh, pháp tắc Nguyên Tố vậy.
Nhưng đáng tiếc, Antares cảm thấy mình và pháp tắc Bất Tử có vẻ không hợp bát tự.
Cho dù muốn lấy một chút da lông cũng không được.
Quy luật “một biện pháp giải quyết mọi vấn đề” giờ phút đã không còn tác dụng.
“Thằng nhãi ranh, người kỳ lạ, chức nghiệp kỳ lạ, kỹ năng kỳ lạ, bây giờ đến cả pháp tắc cũng kỳ lạ như vậy.”
“Thật đúng là một kẻ quái thai.”
Antares càu nhàu, lại lần nữa tiến vào thế giới linh hồn của Lâm Mặc Ngữ, chờ đợi Lâm Mặc Ngữ lấy tinh hạch Kỹ Năng đến.
...