Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1516 - Chương 1516 - Thuật Pháp Bị Động Biến Thái Hơn (2)

Chương 1516 - Thuật pháp bị động biến thái hơn (2)
Toàn bộ miễn dịch trong thuộc tính đều biến mất, với thuật pháp bị động này tồn tại trên người, những miễn dịch nguyên tố ban đầu có thể về hưu.

Lâm Mặc Ngữ nghĩ đến những nỗ lực trước đây của mình để tăng năng lực miễn dịch nguyên tố, thực sự có hơi lãng phí sức lực.

Nhưng ai mà biết sau khi kỹ năng bị động này chuyển hóa thành thuật pháp cấp Hằng Tinh lại biến thái như thế.

“Đúng là bị tên ngốc này nói trúng rồi, người biến thái xứng với thuật pháp biến thái.”

Tiếng Antares đột nhiên vang lên: “Ngươi nói cái gì?”

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Không có gì, lần này ta chuyển đổi được một thuật pháp bị động.”

Antares cau mày, rầm rì hỏi: “Hiệu ứng gì, lão tử giờ đang không vui lắm đâu, ngươi đừng có chọc lão tử.”

“Ngươi sao thế?” Đang yên đang lành sao lại không vui.

Antares nói: “Vừa rồi lão tử nhìn chấm đen, đã sắp ngộ ra gì đó rồi nhưng nháy mắt lại mất tiêu.”

Lâm Mặc Ngữ nói lớn: “Ta còn tưởng chuyện gì, chuyện có to tát đâu, ta kể chuyện này cho ngươi vui lên nhé.”

“Sao vậy, kỹ năng lần này của ngươi không tốt à?”

“Có vẻ hơi bình thường!”

Lâm Mặc Ngữ giải thích lại hiệu ứng Kháng Cự Nguyên Tố của mình, Antares lập tức gầm lên một tiếng khủng khiếp, suýt nữa làm điếc tai Lâm Mặc Ngữ.

“Ngươi có thể nhỏ tiếng chút không, ta sắp điếc rồi!” Lâm Mặc Ngữ hét lớn.

Antares thở phì phò rống: “Cái này mà ngươi bảo là không tốt? Cái này mà ngươi bảo là không tốt ư? Ngươi có biết thuật pháp bị động này mạnh đến mức nào, biến thái đến mức nào không!”

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu tỏ vẻ không biết: “Rất mạnh sao? Ta thấy cũng bình thường mà.”

Antares tức giận nói: “Bình thường khỉ mốc, mạnh đến biến thái được không hả? Mặc dù nói đại thế giới có vô số pháp tắc nhưng hơn chín phần đều lĩnh ngộ ra pháp tắc Nguyên Tố.”

“Ngươi trực tiếp được giảm một nửa sát thương pháp tắc Nguyên Tố, ngươi thế này thì người khác cạnh tranh kiểu gì.”

Trên thực tế, Lâm Mặc Ngữ vẫn chưa nói hết, việc giảm một nửa sát thương pháp tắc còn chịu ảnh hưởng bởi thiên phú, trực tiếp được khuếch đại lên 90 lần.

Nói cách khác, hắn có thể giảm 90 lần sát thương pháp tắc.

Phản ứng của Antares quá lớn, Lâm Mặc Ngữ lựa chọn giữ im lặng, vẫn là không nói thì hơn.

Antares lắc đầu nguầy nguậy: “Hơn nữa... Hơn nữa...”

Nói mãi mấy chữ “hơn nữa”, kết quả lại không nói ra “hơn nữa” chuyện gì.

Nó nghiến răng nghiến lợi nói: “Dù sao sau này ngươi tới đại thế giới cũng cẩn thận một chút, ngươi quá biến thái, đừng để người khác biết, người khác sẽ đố kỵ với ngươi.”

“Nhân tộc các ngươi có rất nhiều kẻ lòng dạ hẹp hòi, nói không chừng sẽ gây rắc rối cho ngươi.”

Lòng đố kỵ luôn có ở bất cứ chủng tộc nào, đây cũng là một trong những cảm xúc bình thường.

Nhưng một số kẻ hẹp hòi, bị lòng đố kỵ thúc đẩy rồi làm những điều quá khích.

Lâm Mặc Ngữ đã sớm nhận ra sự tàn khốc của đại thế giới từ những lời nói của Antares.

Hiển nhiên sẽ cẩn thận hơn một chút.

“Cảm ơn, ta sẽ cẩn thận.”

Antares a một tiếng: “Biết thế là tốt, ngươi đã hứa sẽ đi giết người với ta, không thể nửa đường chết yểu được.”

“Yên tâm, trước khi đồ rồng chân mềm nhà ngươi chết, ta nhất định sẽ không sao.”

“Không được gọi ta là đồ rồng chân mềm!”

Antares gầm lên giận dữ, vung chân qua, đánh Lâm Mặc Ngữ ra xa vài vạn mét.

Nó có chừng mực, ra tay có vẻ nặng thực chất không hề làm Lâm Mặc Ngữ bị thương một chút nào.

Chỉ là lực đánh hơi lớn, trông đáng sợ chứ thực tế không sao cả.

Lâm Mặc Ngữ bay trở lại: “Ngươi xem ngươi kìa, rồng lớn như vậy mà không chịu nổi một câu đùa. Phải bao dung lên, câu này là ngươi nói với ta đấy.”

Antares hừ một tiếng: “Ngươi thì biết cái gì, nếu ngươi nói với những con Long tộc khác ở ngoài kia rằng chúng là đồ rồng chân mềm, chắc chắn sẽ là mối thù không đội trời chung.”

Vậy mà lại nghiêm trọng đến thế, Lâm Mặc Ngữ cũng không ngờ tới.

Nhưng điều này cũng chứng tỏ quan hệ giữa Antares và hắn rất tốt.

Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Ta biết rồi, sau này ta ít nói lại.”

“Không phải ít nói mà là không được nói.”

“Ta hứa với ngươi nhưng không chắc có thể làm được.”

...

Antares thật sự muốn phun một hơi long tức để thiêu chết thằng nhóc không biết xấu hổ này.

Đúng là hơi hối hận khi xem thằng nhóc này là bạn.

Trước đây, khi thằng nhóc này không nói gì thì trông khá ngầu, có vẻ cũng không tồi.

Sao bây giờ nói chuyện lại lắm lời thế không biết!

Antares giận đến nghiến răng: “Cút đi, cút đi.”

Lâm Mặc Ngữ vẫy tay: “Ta sẽ quay lại sớm thôi.”

Hắn muốn đến Vực Thẳm cày phó bản Ác Ma, tốc độ thăng cấp sẽ không quá chậm.

Theo ước tính của Lâm Mặc Ngữ, nhiều lắm chỉ mất ngày là có thể thăng cấp.

Nhanh thì có thể không cần đến hai ngày.

Antares cũng biết: “Muốn giết thì đi nhanh đi, tuy nhiên nói trước với ngươi một câu, sau cấp 86 đừng thăng cấp bằng cách này nữa.”

“Mặc dù ngươi có Cửu Thải Long Hồn Tinh, ảnh hưởng sẽ không quá lớn nhưng chung quy vẫn sẽ có chút ảnh hưởng.”

Trước lời khuyên của Antares, hiển nhiên Lâm Mặc Ngữ rất coi trọng: “Được, ta nhớ rồi.”

Đến Vực Thẳm khác với đến Long tộc, không cần Antares đưa đi.

Lấy ra đá truyền tống Vực Thẳm, kích hoạt.

...

Lâm Mặc Ngữ lần thứ ba tiến vào thế giới Vực Thẳm, lần này xuất hiện tại một miệng núi lửa.

Trong núi lửa có hỏa vực màu xanh lục đang sôi sục.

Hỏa vực có mặt ở khắp nơi trong thế giới Vực Thẳm vô cùng kỳ lạ.

Nó có thể lạnh hoặc nóng, màu sắc giống nhau nhưng lại mang hai loại đặc tính.

Một số Ác Ma Vực Thẳm thành thạo việc điều khiển hỏa vực có thể khiến chúng thể hiện cả hai loại đặc tính.

Khi hỏa vực biến thành lãnh hỏa, nhiệt độ tối đa có thể đạt âm 100 độ, ngay cả cường giả cấp Thần cũng có thể bị bỏng lạnh, thậm chí chết cóng.

Nhưng khi nó biến thành nhiệt hỏa, nhiệt độ cũng có thể cao đến đáng sợ.

Có thể đạt hơn vạn độ, cũng có thể thiêu chết cường giả cấp Thần.

Hỏa vực là sức mạnh nguyên bản của toàn bộ Vực Thẳm, là gốc rễ.
Bình Luận (0)
Comment