Chương 1526: Tên yếu đuối kia, có phải ngươi đã tìm được rồng cái rồi không?
Lâm Mặc Ngữ đã lên cấp 83, linh hồn lực không ngừng dao động.
Linh hồn lực đã tăng lên đáng kể, thậm chí có hơi tràn ra ngoài.
Sau cấp 80, mỗi khi tăng một cấp thì linh hồn lực của hắn cũng sẽ tăng lên rất nhiều và ngày càng nhiều.
Trên thực tế linh hồn lực tăng lên luôn mang đến cơ hội cho chức nghiệp giả, di chuyển tinh hạch Kỹ Năng trong không gian kỹ năng.
Tuy nhiên không có nhiều chức nghiệp giả có lòng nghị lực tuyệt vời như vậy.
Mang theo tinh hạch Kỹ Năng quá khó, thật sự không có ai có thể làm được.
Hầu hết mọi người đợi đến sau cấp 88 khi đã sẵn sàng trở thành thần rồi mới vận chuyển tinh hạch Kỹ Năng thì đã quá muộn.
Cấp bậc linh hồn của Lâm Mặc Ngữ đủ cao, sức mạnh thần tính lại được tăng thêm, mỗi lần thăng lên một cấp thì linh hồn lực của hắn cũng tăng lên nhiều hơn những người khác.
Hơn nữa có thêm Cửu Thải Long Hồn Tinh, linh hồn lực còn tinh thuần hơn nhiều so với người khác.
Chỉ cần có thể kiên trì, Lâm Mặc Ngữ tin tưởng tương lai của hắn sẽ tươi sáng.
Về phần phù văn đại thế giới, Lâm Mặc Ngữ đã không còn quan tâm tới nữa.
Sớm hay muộn sẽ có một ngày, hắn cũng sẽ giẫm nó dưới chân.
Trong không gian kỹ năng, tên cướp lớn nhất từ trước đến nay lại xuất hiện.
Lâm Mặc Ngữ đã đánh cắp rất nhiều tinh hạch Kỹ Năng, trong không gian kỹ năng trở nên trống rỗng.
Không gian kỹ năng không hề chào đón sự xuất hiện của Lâm Mặc Ngữ nhưng cũng không thể làm gì được.
Xét cho cùng từ một góc độ nào đó, Lâm Mặc Ngữ là chủ nhân của không gian này.
Chẳng qua là chủ nhân lại biến thành một tên cướp muốn cướp đi thứ của mình mà thôi.
Có hơi kỳ lạ, Lâm Mặc Ngữ nghĩ đến cũng thấy buồn cười.
Thật ra nếu nhìn ở một góc độ khác, hắn chỉ đang thay đổi vị trí của những gì thuộc về mình mà thôi.
Những thứ ban đầu được cất trong ngăn kéo thì giờ đây đã được chuyển vào két sắt.
Ngoài ra còn có mười bảy viên tinh hạch Kỹ Năng đang tỏa sáng rực rỡ.
“Không biết lần này có thể có được kỹ năng gì?”
Những kỹ năng còn lại cũng không tệ, đáng nói là hắn không có kỹ năng nào tệ cả.
Khi chúng được chuyển hóa thành những thuật pháp cấp Hằng Tinh, sức mạnh sẽ càng trở nên mạnh mẽ đến đáng kinh ngạc.
Lâm Mặc Ngữ rất mong chờ sự thay đổi này, giống như việc mở một chiếc hộp mù, luôn khiến người ta phấn khích trước khi mở nó ra.
Linh hồn lực quấn quanh viên tinh hạch Kỹ Năng gần nhất và kéo nó ra ngoài.
Lực trói buộc của không gian kỹ năng không hề nhỏ, nhưng cũng không thể ngăn cản một kẻ tự trong nom như Lâm Mặc Ngữ.
“Đi thôi, đi thôi, tìm cho các ngươi một cái nhà tốt hơn.”
Lâm Mặc Ngữ tự lẩm bẩm, lôi tinh hạch Kỹ Năng ra ngoài.
Bây giờ hắn cực kỳ thành thạo trong việc này.
Hơn nữa linh hồn lực cực kỳ dồi dào, rất dễ dàng kéo lên.
Chỉ vài giờ sau, viên tinh hạch Kỹ Năng đã được kéo ra khỏi không gian kỹ năng rồi đưa vào thế giới linh hồn.
Khi cấp bậc tăng lên, thế giới linh hồn lại trở nên rộng lớn hơn rất nhiều, trở nên trống trải hơn và khoảng cách giữa các hằng tinh lại được mở rộng.
Trong số đó thì thuật pháp Hằng Tinh [cánh Vong Linh] là sống động nhất, nó là viên Hằng Tinh đầu tiên, một ít thuật pháp cấp Hành Tinh cũng xoay quanh nó.
Sự tổ hợp tinh hệ này gần với linh hồn bản thể nhất, gần như là chiếm vị trí trung tâm của thế giới linh hồn.
Hơi xa một chút là có [răng nanh Hài Cốt] và [Lao Ngục Hài Cốt] tạo thành thuật pháp Song Tinh.
Xa hơn chút nữa là viên thuật pháp Hằng Tinh của [Ánh Mắt Vong Linh] và [Kháng Cự Nguyên Tố].
Bọn chúng sáng lấp lánh trong thế giới linh hồn, mang lại ánh sáng cho thế giới linh hồn của Lâm Mặc Ngữ.
Khi một thành viên mới đến, tất cả các viên Hằng Tinh đều tỏa sáng giống như để chào đón thành viên đó.
Linh hồn lực được truyền vào đó, không còn cuồng bạo như trước nữa nhưng vẫn rất dâng trào.
Ở bên ngoài, Antares đã chuẩn bị sẵn sàng để giết Lâm Mặc Ngữ thêm mấy chục lần nữa.
“Này, ngươi làm nhanh lên chút đi, tay lão tử đã ngứa ngáy rồi.” Antares hét lên phấn khởi, giống như giết chết Lâm Mặc Ngữ là một thú vui vậy.
Lâm Mặc Ngữ nhìn thoáng qua nó: “Ngươi có tay sao?”
Antares tức giận hét lên: “Ngươi có ý gì? Làm sao lão tử lại không có tay được?”
“Không phải nên gọi là móng vuốt sao?” Lâm Mặc Ngữ sửa lại lời của Antares.
Antares lập tức tức giận: “Móng vuốt gì chứ? Đó là tay, là tay, là tay của lão tử!”
Nó nói liên tục ba lần.
Lâm Mặc Ngữ che tai lại: “Được rồi được rồi, ta biết rồi, là tay.”
Trong đại thế giới, không có chủng tộc nào sẽ nghĩ rằng mình có móng vuốt, móng vuốt chỉ dùng để gọi người dị tộc.
Ở trong Long tộc, hai tay của Nhân tộc là móng vuốt.
Mà trong mắt Nhân tộc đó là móng vuốt của Long tộc.
Hai phút sau, Lâm Mặc Ngữ nói: “Ngươi có thể ra tay rồi.”
Antares đã không còn nhịn được, một luồng long tức phun ra ngoài ngay lập tức.
Long tức có hơi thở nóng bỏng, sở hữu pháp tắc của nguyên tố lửa.
Mặc dù Antares chỉ nắm giữ sơ qua pháp tắc Nguyên Tố nhưng vẫn có thể phát huy ra công kích lực cấp Siêu Thần.
Hoàn toàn đủ để giết Lâm Mặc Ngữ.