Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1531 - Chương 1531: Chứng Kiến ​​Quái Vật Sinh Ra

Chương 1531: Chứng kiến ​​quái vật sinh ra
Antares không có gì trong tay.

Cuối cùng Lâm Mặc Ngữ đã hiểu tại sao năm đó nó phải sử dụng vảy rồng của chính mình để chế tạo quyền trượng Tái Sinh.

Rồi thứ nó tự đưa cho hắn cũng là vảy rồng.

Mặc dù vảy rồng tuy là vật tốt nhưng cũng chứng tỏ người này nghèo thật.

Không thích những thứ từ tiểu thế giới, cũng không mang theo đồ của đại thế giới tới.

Không nghèo mới là lạ.

Lâm Mặc Ngữ tò mò hỏi: “Cấp bậc giống như ngươi đang tồn tại không có không gian lưu trữ bên người sao?”

Antares nói: “Tất nhiên Long tộc của bọn ta cũng có không gian lưu trữ nhưng cách tồn tại thì khác nhau.”

“Ta chia đồ cất giữ làm hai phần, phần quý giá nhất được đặt trong tổ rồng, phần còn lại mang theo bên ngươi.”

Lâm Mặc Ngữ hỏi tới: “Còn những thứ này thì sao?”

“Trong Long Châu.” Antares nói với giọng ủ rũ khó chịu, hình như có hơi không vui.

Một số viên Long Châu đã được tìm thấy nhưng một số vẫn còn mất tích ở bên ngoài.

Viên Long Châu cất giữ vật phẩm vẫn chưa được lấy lại.

Lâm Mặc Ngữ lợi dụng hỏi tiếp: “Từ trước đến nay ta đều thấy lạ, với năng lực của ngươi sao lại không thể tìm được Long Châu, mà còn cần người khác giúp đỡ?”

Antares lắc đầu: “Ngươi cho rằng ta không muốn sao? Long Châu của ta đã bị một tên khốn nạn cấm chế, ta không thể chạm vào nó. Chỉ khi có người khác chạm vào thì cấm chế này mới biến mất và ta mới có thể lấy lại Long Châu.”

“Hơn nữa người này còn đến từ thế giới Nhân tộc của các ngươi. Tên khốn đó thật quỷ quyệt!”

Có lẽ Lâm Mặc Ngữ đã đoán được tên khốn trong lời nói của Antares là ai.

Trong ngàn năm qua, Antares cũng tìm lại được một số Long Châu thông qua Nhân tộc bằng nhiều phương pháp khác nhau.

Ban đầu có tổng cộng 16 viên Long Châu nhưng có 12 viên đã được tìm thấy và 4 viên vẫn còn mất tích.

Lâm Mặc Ngữ nói: “Vậy ngươi có biết những viên Long Châu còn lại của ngươi ở đâu không?”

“Còn lại bốn viên Long Châu, tất cả đều ở trong không gian sâu thẳm.”

Giữa Antares và Long Châu có một chút cảm ứng, có thể xác định được vị trí.

Mặc dù sức mạnh của nó cũng có thể tiến vào không gian sâu thẳm nhưng do cấm chế vẫn còn nên không thể tự tay lấy lại Long Châu được.

Antares phàn nàn: “Vốn dĩ ở thời đại trước, lão tử có cơ hội lấy lại toàn bộ Long Châu nhưng đáng tiếc những kẻ đó quá tự cho mình là đúng, coi như đồ chơi.”

Nghe xong hắn cảm thấy Antares rất oán hận, bốn viên Long Châu rất quan trọng với nó.

Lâm Mặc Ngữ nói khẽ: “Đừng lo lắng, ta sẽ lấy lại bốn viên Long Châu kia.”

Giọng nói không mạnh mẽ nhưng rất chắc chắn.

Antares ừ một tiếng, không tiếp tục nói tới chuyện này nữa: “Mặc dù lão tử nhất cùng nhị bạch* nhưng vẫn có thể lấy được một ít nguyên liệu.”

(* 一穷二白: Nghèo nàn lạc hậu.)

Hình như nó nghĩ tới cái gì đó rồi ngẩng đầu lên, sương mù dày đặc cuồn cuộn bay lên trời.

Dường như Lâm Mặc Ngữ nghe thấy một tiếng rồng gầm lớn, nhìn thấy thấp thoáng một Long Trảo khổng lồ hiện ra từ màn sương mù dày đặc, hướng về một nơi không xác định.

Chỉ vài giây sau, một thi thể khổng lồ bị ném xuống.

Lâm Mặc Ngữ vừa nhìn đã nhận ra ngay, đó chính là thi thể của Dã Thú Chi Vương.

Hơn nữa nó cũng không phải Dã Thú Chi Vương bình thường, dù trong Dã Thú Chi Vương cũng là một tồn tại vô cùng mạnh mẽ.

Lâm Mặc Ngữ không nói nhiều, trực tiếp triệu hồi Bất Tử Vu Yêu.

Bất Tử Vu Yêu đến từ Hoang Thú nhưng không phải là Hoang Thú chính thống.

Lần này dùng thi thể của Dã Thú Chi Vương làm nguyên liệu để thăng cấp không biết được hay không?

Kết quả vẫn khiến Lâm Mặc Ngữ hài lòng, Bất Tử Vu Yêu biến thành một đám khí đen bao quanh Bạch Cốt to lớn của Dã Thú Thú Vương rồi bắt đầu cắn nuốt.

Antares không hề dừng lại, sương mù dày đặc tiếp tục cuồn cuộn, lại hiện ra ngoài.

Thời gian chờ đợi lần này có hơi lâu, tầm một phút.

Có thứ gì đó từ trên trời rơi xuống lần nữa.

Đây là một tảng đá lớn, cao hơn mười mét nhìn giống như một ngọn núi nhỏ.

Ngọn núi nhỏ giống như tảng đá lớn đập mạnh xuống đất, tạo ra âm thanh như kim loại va vào nhau.

Rõ ràng đây là một ngọn núi nhỏ dày đặc nhưng Lâm Mặc Ngữ lại cảm nhận được một luồng hơi thở sắc bén từ đó.

Chỉ nhìn thôi cũng có cảm giác da của hắn giống như bị một lưỡi dao sắc bén cứa vào.

Antares nói: “Có ngàn vạn Pháp Tắc, Nguyên Tố cũng như vậy.”

“Tảng đá này tên Kim Thạch, có Pháp Tắc Nguyên Tố Kim.”

Lâm Mặc Ngữ chưa từng nghe qua Nguyên Tố Kim, trong lòng hơi nghi hoặc: “Là loại hoàng kim đó sao?”

Antares cười ha hả: “Đúng rồi nhưng cũng không hoàn toàn như vậy. Trong Nhân tộc của các ngươi có rất nhiều truyền thừa, trong đó có một loại truyền thừa chia sức mạnh thành ngũ hành, theo thứ tự là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Kim là một trong số đó.”

Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, làm sao Lâm Mặc Ngữ lại không biết?

Kiếp trước hắn đã nghe qua cách phân loại này không biết đã bao nhiêu năm.

Ở thế giới kiếp trước, nền văn minh Hoa Hạ đã được truyền thừa hàng nghìn năm, trong đó không ngừng miêu tả ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.

Kim không chỉ chứa hoàng kim mà còn chứa tất cả kim loại trên thế giới, cũng có nghĩa rất sắc bén và không thể phá hủy.

Antares nói: “Khối Kim Thạch này là nguyên liệu cấp Thần Thoại, ở trong không gian sâu thẳm, đây là thứ duy nhất có thể tìm thấy.”

Antares không thích loại vật này.

Cấp Thần Thoại, thứ mà các siêu thần sử dụng.

Ở trình độ của Antares, những thứ như thế này đủ để khiến nó cảm thấy chán ghét.
Bình Luận (0)
Comment