Chương 1561: Lão tử ở cảnh giới nào, sao lại đi ghen tị với ngươi chứ?(1)
Nhưng lúc đó Lâm Mặc Ngữ không cảm thụ rõ ràng giống như hiện tại.
Antares cười ha ha nói: “Biết lợi hại chưa, đừng nghĩ miễn dịch sát thương của ngươi lợi hại, đụng phải chân thần cũng sẽ giống như bước vào con đường chết."
“Đây mới chỉ là sức mạnh Chân Thần bậc một nhưng tiểu tử ngươi tuyệt đối không thể tự cao tự đại.”
Bậc nhảy vọt quả nhiên là vô cùng đáng sợ.
So sánh giữa Siêu Thần bậc bảy và bậc sáu đã khác nhau rồi.
So sánh chân thần với siêu thần lại chênh lệch càng lớn.
Lâm Mặc Ngữ rút lại chút kiêu ngạo trong lòng: “Ta đã biết, cảm ơn!”
Antares phất tay: “Cảm ơn thì miễn đi, thành thật để cho ta giết mấy lần là được.”
“Không thành vấn đề.”
Yêu cầu nho nhỏ này, Lâm Mặc Ngữ đương nhiên sẽ đồng ý thoải mái.
Lại là một viên thuật pháp Hằng Tinh hình thành, giống với ý muốn của cả hai.
[Giáo Thương Hài Cốt (Độ dung hợp 100%): Giải phóng Giáo Thương Hài Cốt tấn công kẻ địch tạo thành sát thương vật lý, Giáo Thương có tính xuyên thấu mạnh mẽ, uy lực tiêu hao ít hay nhiều tuỳ theo năng lực tinh thần quyết định.]
Lần chuyển hóa này lại thành Giáo Thương Hài Cốt, đã từng là một trong những kỹ năng chủ công của Lâm Mặc Ngữ.
Sau khi nó chuyển hóa thành thuật pháp Hằng Tinh, nhanh chóng dựa sát vào hướng phía cái khác mấy viên thuật pháp Hằng Tinh hệ Hài Cốt.
Thế giới linh hồn lại một lần nữa bắt đầu chấn động dữ dội.
Có [Giáo Thương Hài Cốt] gia nhập vào thuật pháp Hằng Tinh, cùng với [Lao Ngục Hài Cốt], [Răng nanh Hài Cốt], [Áo giáp Hài Cốt] hợp thành thuật pháp Tứ Tinh.
Bốn viên hằng tinh cháy hừng hực, hấp dẫn xoay quanh lẫn nhau.
Ở nơi trung tâm của chúng, một đám vật chất thần kỳ không thể diễn tả bằng lời đã được sinh ra.
Đám vật chất này mang theo hơi thở pháp tắc nồng đậm, là pháp tắc Bất Tử được cụ thể hoá.
Sau khi pháp tắc được cụ thể hoá, độ khó của việc cảm ngộ giảm xuống hàng ngàn hàng vạn lần, Lâm Mặc Ngữ có thể thông qua nó để nhanh chóng cảm ngộ làm chú pháp tắc Bất Tử.
Hệ thống thuật pháp Tứ Tinh hình thành, khiến cho thế giới linh hồn chấn động dữ dội.
Ánh sáng trên bốn viên hằng tinh cũng theo đó mà sáng hơn rất nhiều.
Lâm Mặc Ngữ biết, uy lực của thuật pháp lại gia tăng một lần nữa.
Hiện tại sợ là thật sự có thể tạo thành uy hiếp trí mạng đối với cấp Thần cao cấp cấp 96, không còn chỉ có thể gây ra mỗi vết thương ngoài da như trước kia nữa.
Lâm Mặc Ngữ cảm thụ một chút sức mạnh linh hồn của mình, vẫn còn thừa một chút.
Lúc này lại như ngựa không dừng vó tiến về không gian kỹ năng.
Antares tỉnh táo lại, thấy được hệ thống thuật pháp Tứ Tinh vừa mới hình thành.
“Hai hệ thống thuật pháp Đa Tinh... Mà còn đều là trên Tam Tinh."
“Thế giới này điên thật rồi, sao lại có sự tồn tại như vậy chứ?”
“Cũng khó trách phù văn đại thế giới muốn ngăn cản tiểu tử thúi, nếu phù văn đại thế giới không chèn ép thì không biết hắn còn mạnh đến cỡ nào nữa.”
“Quái vật chính là quái vật, khó mà dùng lẽ thường để đoán được.”
Antares tự lẩm bẩm, nó đã cạn lời với Lâm Mặc Ngữ rồi.
Nhìn Lâm Mặc Ngữ vận chuyển tinh hạch Kỹ Năng hết viên này đến viên khác, không tốn sức chút nào.
Người khác mang một hai viên lên là đã sống dở chết dở rồi, Lâm Mặc Ngữ lại đơn giản giống như đang ăn cơm uống nước.
So sánh với nhau quả thật là khiến người ta tức chết đi được.
Nhưng như vậy cũng tốt, đúng lúc có thể để cho Antares xem đi xem lại chấm đen nhỏ.
Đến cấp độ của nó, mỗi lần tiến thêm một bước đều vô cùng khó khăn.
Bình thường đều cần phải bỏ ra một cái giá khổng lồ hoặc là tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Hoặc, sẽ có thể gặp được cơ duyên to lớn nào đó.
Đối với Antares mà nói, quan sát cách mà hằng tinh tạo ra chấm đen nhỏ trong chớp mắt chính là cơ duyên to lớn.
Mà không chỉ một lần, nó đã nhìn hơn mười lần rồi.
Antares bỗng nhiên cảm giác, mình cố thủ ở đây nhiều năm như vậy là rất đáng giá!
Thử hỏi xem có ai được nhìn thấy chấm đen nhỏ nhiều lần như thế.
Cho dù cùng là người cùng tộc chuyển hóa hằng tinh nhưng có mấy ai dám mở thế giới linh hồn ra, để người khác bước vào mà không hề đắn đo gì.
Không có, một chút cũng không có.
Trước kia Lâm Mặc Ngữ chỉ nói một câu: Ngươi là bằng hữu ta.
Dáng vẻ ấy vẫn luôn như vậy cho đến tận bây giờ.
Đây cũng có thể là một loại duyên phận rồi.
Antares nhớ đến bản thân sinh hoạt trong Long tộc, dường như là không có bằng hữu gì cả.
Bên trong đồng tộc không có bằng hữu, ngược lại bằng hữu lại là một tên Nhân tộc, hơn nữa còn là loại bằng hữu luôn sẵn lòng mở thế giới linh hồn của mình ra.
Vận mệnh thật đúng là kỳ diệu mà.