Chương 1566: Thứ rác rưởi cuối cùng trên thế giới này(2)
Nơi này cũng có một lượng lớn chức nghiệp giả Nhân tộc tràn vào, bọn họ nối đuôi nhau đi tìm kiếm hành tung của Long tộc, chỉ cần phát hiện thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Đại chiến chủng tộc không so cao thấp, chỉ chia ra sống và chết.
Mạnh An Văn nhìn đội ngũ Nhân tộc như lang như hổ nối đuôi nhau tiến vào thế giới Long tộc, ánh mắt lóe lên.
Không chỉ mình hắn ta, Phong Tu, Mạc Tinh Hà, Bạch Ý Viễn chờ nhóm cấp Thần cao cấp cũng đều dõi theo.
Nhóm người này đại diện quyền lực tối cao bên trong Nhân tộc, là sự tồn tại có một không hai.
Chỉ là lần này bọn họ đều không ra tay, không chỉ mình bọn họ không ra tay, cường giả cấp Thần bên trong Nhân tộc cũng không hề ra tay.
Phong Tu hỏi: “Lão Mạnh, vì sao không để chúng ta ra tay?”
Mạnh An Văn nói: “Tiểu Ngữ đã giết sạch Long Vương trong Long tộc rồi, Long Hoàng cũng bị ép đi, ngay cả chiến tướng Long tộc cấp 88, 89 cũng đều chết hết.”
Phong Tu nghe hiểu: “Ý ngài là dùng đám Long tộc còn lại để cho Nhân tộc chúng ta luyện binh ư?”
Mạnh An Văn gật đầu: “Đây cũng là ý của Tiểu Ngữ, Tiểu Ngữ từng nói, Nhân tộc không được vứt bỏ khí thế của mình.”
“Mà không chỉ là trận đại chiến này, sau đó còn muốn đại chiến với cả Ác Ma Vực Thẳm”
“Cũng không thể đem hết những chuyện này trông cậy vào một mình Lâm Mặc Ngữ làm được.”
Phong Tu và những vị khác đều suy nghĩ về câu nói của Mạnh An Văn, cảm giác vô cùng có lý.
Nếu như chuyện gì cũng để Lâm Mặc Ngữ làm, Nhân tộc có thể tránh được rất nhiều thương vong nhưng đồng thời cũng sẽ mất hết nhuệ khí.
Mất đi trạng thái tiến thủ kiên quyết ấy, có lẽ Nhân tộc sẽ vĩnh viễn không thể đi trên con đường ngày càng trở nên mạnh hơn.
Bây giờ nhìn lại, loại hy sinh này cũng cần phải có.
Nhìn kỹ lại lịch sử của Nhân tộc, có giai đoạn nào là không phải rửa tội bằng máu trong lễ trưởng thành.
Mỗi một lần Nhân tộc liều mạng hy sinh, sẽ trở thành cơ sở vững chắc.
Lần này, chỉ cần trong Long tộc không xuất hiện kẻ địch cấp Long Vương, bọn họ cũng sẽ không ra tay.
Trận chiến đấu này sẽ kéo dài một đoạn thời gian rất dài, mặc dù chỉ là mảnh vỡ thế giới nhưng dù gì cũng tung hoành hơn cả vạn cây số.
Long tộc đã tản ra ẩn nấp, muốn tìm ra cũng không dễ dàng.
Trong khi Mạnh An Văn đang dự định, phải mất từ nửa năm đến một năm, giống như đang cày, cày tới cày lui một lần trên đất Long tộc.
Khiến Long tộc biến mất hoàn toàn.
…
Nhân tộc tiến vào thế giới Long tộc, tin tức này nhanh chóng truyền đến Vực Thẳm.
Cho dù là Ác Ma nào cũng khó có thể tưởng tượng được, Long tộc từng không ai bì nổi vậy mà lại rơi vào kết cục như vậy.
Xét đến cùng, vẫn là Lâm Mặc Ngữ quá mạnh.
Có lẽ trong tương lại không xa sẽ lập tức tiến công vào Vực Thẳm.
Trong lúc nhất thời, đám ác ma bắt đầu hoảng hốt, bầu không khí kỳ lạ tràn ngập khắp Vực Thẳm.
Trong cung điện Ma Hoàng, Ma Hoàng Lillian vẫn như cũ, lười biếng nằm trên ngai vàng của Ma Hoàng, thưởng thức rượu máu của Long Vương.
Bên dưới cung điện Ma Hoàng là nơi nhốt Long Vương, là Long Vương duy nhất còn tồn tại trong Long tộc.
Mị Ma Vương ngồi ở phía dưới, trên mặt còn mang theo biểu cảm không thể tin nổi.
Trước đó không lâu nàng ta vừa lấy được tin tức, đại quân của Nhân tộc đi truy sát Long tộc, tiến hành diệt tộc.
Long Vương bị tàn sát hầu như không còn, Long Hoàng đã biến mất không thấy đâu nữa, mà tất cả chuyện này đều là một mình Lâm Mặc Ngữ hoàn thành.
Mị Ma Vương lẩm bẩm nói: “Sao hắn có thể mạnh như vậy?”
Lillian cười lớn nói: “Dù sao đây cũng là thế giới Nhân tộc đó.”
Mị Ma Vương hơi sửng sốt, không hiểu lắm.
Lillian nói khẽ: “Ý chí của thế giới thiên vị, luôn có thể xuất hiện một vài nhân vật khó có thể tưởng tượng được, bây giờ ngươi không hiểu cũng rất bình thường, chờ ngươi đủ cấp độ, tự nhiên sẽ hiểu.”
Mị Ma Vương không dám hỏi nhiều nữa.
Sau khi nhận được tin tức, tâm trạng Lillian trở nên phức tạp.
Đối với nàng ta mà nói, đương nhiên Lâm Mặc Ngữ là mạnh một chút cũng tốt nhưng tốt nhất là đừng nên mạnh quá.
Nàng ta sợ ngộ nhỡ Lâm Mặc Ngữ phản bội, nếu bản thân không làm được thì ngay cả sức kháng cự cũng không có.
“Xem ra, ta phải chuẩn bị tốt kế hoạch dự phòng rồi.
Lillian nghĩ đến điều đó, khóe miệng chảy xuống một vệt đỏ tươi.
...
Trong không gian thần kỳ nào đó, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Thời gian đã qua ngàn năm, cuối cùng cũng cảm ứng được hơi thở của quân cờ, chờ mệnh lệnh hạ xuống là có thể hành động rồi.”
Dựa theo giọng nói này, hơi thở kỳ lạ nhanh chóng tràn lan.
Chiến trường Vĩnh Hằng, bên trong không gian sâu thẳm giống hệt như một nghĩa trang.
Nơi này cất giữ hơn một ngàn bộ quan tài, tràn ngập hơi thở tử vong lạnh lẽo.
Bên trên cỗ quan tài yên lặng ngàn năm đột nhiên rung lắc tập thể, tần suất rung lắc ngày càng cao, thẳng đến khi phá vỡ giới hạn, vách quan tài nổ tung…
Từng dáng người thon dài, nhìn qua như là sinh vật hình người từ bên trong quan tài đứng dậy thẳng tắp.
Bọn chúng có vẻ lạnh lùng, mặt xanh nanh vàng, nhất là đôi cánh chim hơi mỏng mọc ra từ phía sau.
Nhìn qua có năm, sáu phần giống với Nhân tộc nhưng cũng không phải là Lãnh tộc.