Chương 1568: Pháp tắc thần kì, trong sống có chết, trong chết có sống(2)
Nghỉ ngơi thật hẳn hoi ở tiểu viện Bạch Thần yên bình một ngày, tạm thời thoát khỏi sự giết chóc.
Nhưng chỉ nghỉ ngơi một đêm cũng không thể loại bỏ hoàn toàn tác dụng phụ của việc chém giết.
Cho đến bây giờ, một tia sát ý cuối cùng bay ra từ nơi sâu thẳm của linh hồn, sau đó bị thần thạch Lĩnh Vực lấy đi.
Cửu Thải Long Hồn Tinh hấp thụ sức mạnh linh hồn của Lâm Mặc Ngữ, nhả lại sức mạnh linh hồn đã được thanh lọc.
Với sự trợ giúp của việc kết hợp công dụng của thần thạch Lĩnh Vực và Cửu Thải Long Hồn Tinh, bên trong và bên ngoài đều được phối hợp, cuối cùng cũng khiến tâm trạng và linh hồn hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Antares cảm nhận được sự thay đổi trong hơi thở của Lâm Mặc Ngữ, nó tỉnh dậy từ trong sự mơ hồ.
“Không tồi không tồi, bình tĩnh nhanh đấy.”
“Không biết đã lĩnh ngộ pháp tắc đến mức nào rồi, chúng ta xem thử chút đi.”
Antares cẩn thận tiến vào thế giới linh hồn của Lâm Mặc Ngữ.
Nó nhìn thấy bản thể linh hồn của Lâm Mặc Ngữ đang ngồi ở trung tâm thế giới linh hồn, giống như một vị thần linh.
Ở trung tâm của hệ thống thuật pháp Đa Tinh có hai loại là triệu hồi và khô lâu, nơi hiện hữu của pháp tắc có hai phân thân.
Hai phân thân này đã được tách ra khỏi bản thể linh hồn, mang theo ý chí của Lâm Mặc Ngữ.
Bọn chúng đang quan sát pháp tắc sau khi hiện hữu, lĩnh ngộ sự huyền bí bên trong.
“Tiểu tử thúi này, thế mà lại một công đôi việc, lợi dụng Phân Hồn pháp để cảm ngộ cùng một lúc.”
Antares có hơi dở khóc dở cười, không biết nên khen Lâm Mặc Ngữ thông minh hay là mắng hắn to gan làm liều nữa.
Những người khác đều tập trung cảm ngộ pháp tắc, làm gì có ai cảm ngộ theo cái kiểu một công đôi việc như Lâm Mặc Ngữ đây.
Làm như vậy hiệu quả không những không tăng lên mà còn có thể bị giảm xuống, thậm chí là không cảm ngộ ra được cái gì.
Thế giới linh hồn bỗng kêu lên, khẽ run rẩy, bản thể linh hồn của Lâm Mặc Ngữ mở mắt nhìn Antares: “Ngươi tỉnh rồi à?”
Antares tức giận nói: “Đúng vậy, tên tiểu tử thúi này, sao ngươi lại nghĩ ra việc dùng Phân Hồn pháp một công đôi việc để cảm ngộ pháp tắc vậy?”
Lâm Mặc Ngữ kỳ quái hỏi: “Không được à?”
Antares hừ một tiếng: “Như thế không có hiệu quả. Cũng đã qua một tháng rồi, ngươi nói xem thử có cảm ngộ được gì không.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Không nói được.”
Antares có chút giật mình, quả thật cảm ngộ pháp tắc không thể diễn đạt ra bằng lời được.
Nếu nó có thể diễn đạt bằng lời thì đã có thể viết thành sách, vậy thì hậu nhân còn cảm ngộ cái rắm gì, trực tiếp làm theo ghi chép của người xưa là được rồi.
Cảm ngộ pháp tắc đều là của mình, không thể nói với người ngoài.
Antares suy nghĩ một chút: “Vậy ngươi thu hoạch được gì?”
Lâm Mặc Ngữ trầm tư trong chốc lát: “Có thu hoạch được một chút nhưng vẫn chưa đến mức có thể sử dụng.”
“Vậy ngươi nói xem, sao ngươi lại nghĩ đến chuyện một công đôi việc?”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Lúc đầu ta cũng không nghĩ đến làm một công đôi việc, tiến hành cảm ngộ pháp tắc của Triệu Hồi nhưng lại không thu hoạch được gì.”
“Sau đó ta chuyển sang pháp tắc của Khô Lâu nhưng cũng không thu hoạch được gì.”
“Cho dù là cảm ngộ loại nào, ta đều luôn cảm thấy như thiếu thứ gì đó.”
Antares hơi giật mình nói: “Còn thiếu thứ gì đó ư?”
Nó nhớ đến lúc trước khi mình cảm ngộ pháp tắc Bất Tử, nó cũng chẳng thu hoạch được gì.
Bây giờ nghĩ lại, quả thực có hơi thiếu thiếu.
Lâm Mặc Ngữ tiếp tục nói: “Hơn nữa, nhìn sơ qua thì có vẻ hai loại pháp tắc này giống nhau nhưng lại mang cho ta cảm giác khác nhau.”
“Cho nên ta đã thử một công đôi việc, cùng cảm ngộ và nhận ra, thế mà hiệu quả cũng không tệ.”
Antares nhìn chằm chằm vào sự hiện hữu của pháp tắc trong thuật pháp Đa Tinh, lẩm bẩm: “Không thể nào, hai pháp tắc này trông giống hệt nhau.”
Theo cảm nhận của nó, hai pháp tắc này không khác nhau chỗ nào hết, đã và đều y hệt nhau.
Ngay từ lúc bắt đầu, Lâm Mặc Ngữ đã đặt tên cho chúng, tên là pháp tắc Bất Tử, ý là pháp tắc thuộc về thế giới bất tử.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Bọn chúng trông giống nhau nhưng thực ra bên trong lại khác nhau.”
“Cả hai đều là pháp tắc Bất Tử. Pháp tắc Bất Tử của Khô Lâu có nhiều tử khí hơn, tuy cũng có một tia sức sống nhưng lại không nhiều. Còn pháp tắc Bất Tử Triệu Hồi lại có nhiều sức sống hơn, đồng thời cũng mang theo một tia tử khí.”
Nói xong, bản thể linh hồn đưa ngón tay lên, vẽ ra một hình vẽ, là một Bát Quái m Dương.”
Antares nói: “Đây là Bát Quái m Dương, là hình vẽ của Nhân tộc các ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Cảm giác mà pháp tắc Bất Tử mang đến cho ta chính là như vậy, sự sống chết đại diện cho âm dương. Sau đó trong sống có chết trong chết có sống, giống như hai điểm trong Bát Quái m Dương vậy.”
“Cả hai trói buộc lẫn nhau nhưng lại phân tách rất rõ ràng, phụ thuộc lẫn nhau, không thể thiếu nhau nhưng lại cực kỳ độc lập.”