Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1618 - Chương 1618: Có Ý Thức Thì Dễ Xử Rồi (1)

Chương 1618: Có ý thức thì dễ xử rồi (1)
Dùng áo giáp Hài Cốt để báo động, hiệu quả cũng rất tốt.

Ngay khi áo giáp Hài Cốt phát sáng, Lâm Mặc Ngữ lập tức tăng tốc độ, tiến thêm một bước.

Vẫn không tránh được việc bị ánh sáng hủy diệt tấn công, quân đoàn Vong Linh cũng tan rã theo đó.

Vậy mà một bước này lại giúp hắn thoát khỏi phạm vi tấn công, mỗi lần ánh sáng hủy diệt xuất hiện, hắn chỉ cần chịu một lần tấn công.

Lâm Mặc Ngữ biết rõ, là phản ứng của bản thân không đủ nhanh nên tránh né là chuyện không thể được.

Hắn chỉ có thể cố gắng chịu ít đòn tấn công nhất có thể.

Dựa vào [Vong Linh Bất Tử], và ưu thế thiên phú của bản thân, hắn dùng một phương pháp khác để vượt qua sự phong tỏa của ánh sáng hủy diệt.

Ánh sáng hủy diệt ẩn chứa pháp tắc Hủy Diệt và oán khí của cả một thế giới, không chỉ sức tấn công mạnh mẽ mà còn ảnh hưởng tới cả linh hồn.

Lâm Mặc Ngữ đã có đề phòng, không ngừng giữ vững linh hồn, giữ cho tư tưởng luôn sáng suốt.

Dựa vào [Vong Linh Bất Tử], hắn đã liên tục hứng chịu các đòn công kích nhưng vẫn không ngừng tiến lên.

Sự xuất hiện của ánh sáng hủy diệt càng lúc càng dày đặc, có lúc hai luồng ánh sáng hủy diệt xuất hiện cùng một chỗ.

Quân đoàn Vong Linh liên tục vỡ vụn trong thuật pháp Hằng Tinh, thuật pháp [Vong Linh Bất Tử] cũng được kích hoạt hết lần này đến lần khác.

Lâm Mặc Ngữ lúc nhanh lúc chậm, vừa đi vừa nghỉ để kiểm soát nhịp độ.

Cuối cùng hắn đã đến khu vực đó.

Trong ánh sáng lốm đốm, Lâm Mặc Ngữ đã nhận ra được mục đích của chuyến đi này, một quả cầu tròn lơ lửng cách đó trăm mét.

“Lõi thế giới!”

Dù chỉ mới là lần đầu thấy nó, Lâm Mặc Ngữ đã nhận ra đây là lõi thế giới.

Là di vật cuối cùng còn lưu lại sau khi một thế giới bị hủy diệt.

Bên trong bảo lưu tinh hoa của một thế giới.

Cả khối lõi thế giới phảng phất như ngọc, được bao bọc bởi ánh sáng mờ ảo.

Ánh sáng này trông hơi quen quen, nó rất giống với ánh sáng của pháp tắc Hỗn Độn, dường như tập hợp tất cả màu sắc trên thế giới lại.

Bên ngoài ánh sáng đó, là vô số ánh sáng hủy diệt chằng chịt nhấp nháy, gần như không chừa lại bất kỳ khe hở nào.

Hơn nữa, xung quanh còn có rất nhiều ánh sáng hủy diệt đang nhảy múa, để lại khoảng trống rất nữa.

Lâm Mặc Ngữ quan sát một hồi cũng không tìm ra được quy luật, nếu như muốn lấy được lõi thế giới, thì nhất định phải chống lại được ánh sáng hủy diệt.

“Thảo nào nàng ta lại từ bỏ.”

Lâm Mặc Ngữ đã hiểu ra nguyên nhân nữ nhân kia từ bỏ.

Với tốc độ và sức phản ứng của nàng ta, né được ánh sáng hủy diệt ở dọc đường chỉ là chuyện nhỏ.

Nhưng trăm mét cuối này, gần như là không có khả năng né được, chỉ có thể xông thẳng vào thôi.

Dù tốc độ có nhanh đến đâu đi nữa, thì cũng phải liên tục hứng chịu các đòn tấn công của ánh sáng hủy diệt.

Ánh sáng hủy diệt có sức tấn công cấp Chân Thần mà ít nhất cũng phải chân thần bậc hai.

Tần suất tấn công còn cao đến đáng sợ, cả siêu thần bậc chín cũng khó mà chống đỡ nổi.

Cho dù có thủ đoạn hay bảo vật khác, thì cũng không thể không có rủi ro được.

Cũng chính là bởi vì vậy, nên nàng ta mới kết luận Lâm Mặc Ngữ sẽ không lấy được lõi thế giới.

Nàng ta còn khuyên Lâm Mặc Ngữ đừng có đi chịu chết, hắn có thể tận dụng lợi thế mình là Nhân tộc của thế giới này, đợi đến khi mạnh lên rồi quay lại.

Lâm Mặc Ngữ biết nàng ta có lòng tốt nhưng hắn vẫn không chấp nhận được.

Lâm Mặc Ngữ đứng cách lõi thế giới khoảng trăm mét, quan sát ánh sáng hủy diệt.

Trên đường đi đến đây, hắn đã lờ mờ cảm nhận được sự thay đổi của ánh sáng hủy diệt.

Ban đầu ánh sáng hủy diệt vô định, không có chút quy luật nào nhưng về sau tần suất tấn công của nó ngày càng cao, như thể đã có mục tiêu rồi vậy.

Có mấy lần tấn công liên tục, Lâm Mặc Ngữ cảm giác như chúng đang trực tiếp nhắm vào mình.

Ánh sáng hủy diệt xuất phát từ lõi thế giới nhưng Lâm Mặc Ngữ lại cảm nhận được một tia ý thức yếu ớt của lõi thế giới ấy.

Đó là cảm giác mà linh hồn mang đến, linh hồn của hắn đã sắp đạt đến đỉnh bậc hai rồi.

Ngoài việc tăng cường độ lớn, thì linh hồn cũng trở nên nhạy bén hơn.

Thế nên Lâm Mặc Ngữ mới có thể cảm nhận được ý chí từ lõi thế giới.

Hình như lõi thế giới cũng không muốn bất kỳ ai đến gần mình, nên mới dùng ánh sáng hủy diệt làm vũ khí, ngăn chặn kẻ địch từ bên ngoài vào.

Nhất là khu vực trăm mét cuối cùng, nó gần như đã trở thành một vùng cấm.

Lâm Mặc Ngữ nhìn chăm chú, cố gắng tìm kiếm lỗ hổng, phân tích đủ loại khả năng.

Vài giây sau, ánh mắt hắn chợt sáng rực, khóe miệng nở cười.

“Nếu đã có ý thức, vậy thì dễ xử rồi.”

Nếu là không có ý thức dẫn đến tấn công bất kỳ, thì sẽ hơi phiền phức.

Nhưng nếu lõi thế giới đã có ý thức, có thể điều khiển ánh sáng hủy diệt, thế thì lại dễ rồi.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ nảy ra một kế hoạch: “Nếu không nhầm, thì sẽ thành công.”
Bình Luận (0)
Comment