Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1667 - Chương 1667: Lấy Gà Theo Gà, Lấy Chó Theo Chó (2)

Chương 1667: Lấy gà theo gà, lấy chó theo chó (2)
Phải đến trưa hôm sau mới an tĩnh trở lại.

Ngày hôm sau là một ngày nắng đẹp, những tia nắng ấm áp rơi xuống chiếu sáng mặt đất.

Lâm Mặc Ngữ bước ra với tâm trạng sảng khoái.

Bốn người phụ nữ đi theo hắn, bước đi tập tễnh.

Trải qua giao lưu thẳng tới linh hồn họ, ba người ngoại trừ Mộc Tiêm Tiêm cuối cùng cũng có câu trả lời.

Lấy gà thì theo gà, lấy chó thì theo chó.

Bây giờ chỉ cần đợi Lâm Mặc Ngữ trở thành bá chủ thế giới, bóc tới Chân Linh Ấn Ký của bọn họ, gói chúng lại với nhau mà mang đi.

“Tạm thời không nên đi phó bản đánh quái vật để thăng cấp.”

Lâm Mặc Ngữ dặn dò các nàng.

"Tốt!"

Mộc Tiêm Tiêm không hỏi gì thêm đã đồng ý ngay.

Mạc Vận cảm thấy có chút kỳ quái: "Sao vậy?"

Lâm Mặc Ngữ nói: "Sau này khi ngươi nghịch thiên cải mệnh, ngươi sẽ đi một con đường khác, một con đường hoàn toàn khác so với bây giờ."

“Chúng ta đi con đường này càng sớm thì càng tốt.”

Tuy Lâm Mặc Ngữ không nói rõ lắm, nhưng bốn người đại khái có thể đoán được ý tứ của hắn.

Lẽ ra Lâm Mặc Ngữ nên đi theo con đường này, đó là lý do tại sao hắn trở nên mạnh mẽ như vậy.

Họ đều biết rằng con đường này chắc chắn không dễ đi, nhưng nếu không dễ thì họ vẫn phải bước, vì tương lai.

Mạc Vận hỏi: “Vậy trong thời gian này chúng ta làm gì?”

Lâm Mặc Ngữ: "Ngươi có thể thử thăm dò không gian kỹ năng của chính mình."

Một số người trong số họ đến từ đại gia tộc, gia tộc họ có tài liệu đào tạo dồi dào nên họ không xa lạ gì với sự tồn tại của không gian kỹ năng.

Chưa kể họ, ngay cả Mộc Tiêm Tiêm cũng biết.

Xét cho cùng, công hội Già Lam cũng là một đại công hội, không thua kém một số gia tộc là bao.

Ninh Y Y kêu lên: "Có phải hơi sớm không?"

Lâm Mặc Ngữ cười nói: "Cũng không còn sớm, có thể coi như là chuẩn bị công tác, chúng ta làm trước đi, có thể khó khăn, nhưng về sau sẽ làm được."

Tìm không gian kỹ năng của riêng mình, sau đó định vị nó và tìm cách mở cánh cửa vào không gian kỹ năng.

Không phải cấp 70 là không làm được, chỉ là khó hơn một chút thôi.

Nói đến Lâm Mặc Ngữ, hắn đã cảm nhận được không gian kỹ năng của mình ở cấp 60.

Lâm Mặc Ngữ đột nhiên quay đầu nhìn ra ngoài sân: "Nơi này có khách, chúng ta đi trước sảnh gọi người chuẩn bị trà bánh."

Một số người có chút bối rối không biết tại sao lại có khách đến vào lúc này.

Tân hôn yến nhĩ*, bình thường sẽ không có ai làm phiền những ngày này.

(*) Hiểu như cặp vợ chồng mới cưới nha.

Trừ khi có chuyện gì xảy ra bên ngoài.

Đế quốc sắp xếp rất chu đáo khi giao trang viên cho Lâm Mặc Ngữ, đồng thời bố trí một số nhân viên chịu trách nhiệm về cuộc sống hàng ngày của Lâm Mặc Ngữ và những người khác.

Chỉ là Lâm Mặc Ngữ không thích những người này quấy rầy mình, cho nên người ngoài không được phép tiến vào sân sau.

Ở đại sảnh, Lâm Mặc Ngữ đang đợi khách.

Lilian mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, bước đi chậm rãi với dáng đi thanh lịch.

Lâm Mặc Ngữ không hề ngạc nhiên khi Lilian có thể bước vào thế giới Nhân tộc.

Lilian trong ngàn năm qua đã làm rất nhiều chuyện, chuẩn bị sẵn kế hoạch dự phòng, nếu như ngay cả Nhân tộc cũng không thể tiến vào, những sự chuẩn bị này chỉ có thể coi là một trò đùa.

Đối với nàng ta, chỉ là hỏi xem nàng ta có muốn đến không.

Vẻ đẹp của Lilian khiến mọi người bất ngờ.

Đôi mắt Ninh Y Y sáng lên: "Vị tỷ tỷ này thật xinh đẹp.”

Trong mắt Mạc Vận cũng có một tia hâm mộ.

Vẻ đẹp của Lilian phù hợp với cả nam và nữ, ai thấy nàng cũng phải kinh diễm.

Đặc biệt, khí chất độc đáo và uy nghiêm luôn ở vị trí cao vượt xa tầm với của người thường.

Thư Hàn vừa hâm mộ vừa có chút nghi hoặc.

Nàng ấy không biết trên thế giới này khi nào lại xuất hiện một người đẹp như vậy.

Hiển nhiên người thực lực nữ tử này rất mạnh, vượt xa họ.

Lâm Mặc Ngữ hỏi: "Ngươi là khách, ngồi xuống uống trà, ăn chút điểm tâm đi.”

Lilian liếc nhìn qua: "Ta không có hứng thú với trà của Nhân tộc các ngươi. Ta thích uống rượu huyết rồng hơn."

Lâm Mặc Ngữ cũng không quan tâm: "Mọi chuyện đã xong chưa?"

Lilian ném một viên ma thạch tới, nói: "Mọi thứ ngươi muốn đều ở bên trong. Chuyện này chúng ta không thể giấu quá lâu, lần sau có thể sẽ rắc rối. Ta hy vọng ngươi có thể hành động nhanh chóng."

Lâm Mặc Ngữ tự nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng ta, thản nhiên đáp: "Yên tâm đi."

Lilian lại nhìn đám người Ninh Y Y: "Bọn họ là thê tử của các ngươi à?"

Lâm Mặc Ngữ đồng thời ừ một tiếng, cũng không có ý định giới thiệu.

Lilian gật đầu :"Đều đều xinh đẹp, hy vọng ngươi sẽ không rơi vào ổ mềm không đứng dậy được."

"Ngươi quản hơi quá rồi. Làm tốt việc của mình đi." Lâm Mặc Ngữ không để ý đến Lilian và trực tiếp phản bác.

Lilian hừ một tiếng : "Chuyện của ta ta đương nhiên sẽ làm tốt."

Nói xong nàng ta quay người rời đi, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.

Mãi đến khi rời đi, Ninh Y Y mới hỏi: "Phu quân, đây là ai? Nàng ta xinh đẹp như vậy, ta chưa từng thấy ai xinh đẹp như vậy."
Bình Luận (0)
Comment