Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1685 - Chương 1685: Hiện Thân Linh Hồn, Cấp Chân Thần!

Chương 1685: Hiện Thân Linh Hồn, cấp Chân Thần!
Bên tai đều là tiếng rầm rầm, cuối cùng cũng không nghe được âm thanh nào khác.

Không trung giống như màn che bị kéo ra, ánh mắt Vong Linh mở ra, ngọn lửa bất tử hừng hực thiêu đốt.

Ánh Mắt Vong Linh phát động, nhìn về phía Thị Huyết Phong.

Thị Huyết Phong dưới ánh mắt Vong Linh, rõ ràng lộ ra một chút kinh hoàng, xuất hiện một chút hỗn loạn.

Nhưng nhanh chóng trở lại bình thường, không có một con Thị Huyết Phong nào chết cả.

"Ồ!"

Lâm Mặc Ngữ khẽ ồ một tiếng, rất là kinh ngạc.

Ánh Mắt Vong Linh lại không công mà lui.

Tầm mắt của hắn lúc này nối liền với ánh mắt Vong Linh, tiếp theo lập tức thấy được một cái vô cùng to lớn là linh hồn Thị Huyết Phong.

Từ trên linh hồn này, Lâm Mặc Ngữ cảm giác được Linh Hồn lực mãnh liệt, cùng với sát ý khát máu kinh người.

"Linh hồn của tất cả những Thị Huyết Phong gắn liền với nhau."

Linh hồn này, sợ là đã đạt tới cực hạn cấp Siêu Thần.

Có lẽ một linh hồn rất nhỏ yếu nhưng sau khi tổ hợp lại thì vô cùng cường đại.

Ánh mắt Vong Linh có thể gây ra một số thiệt hại nhưng không nhiều.

Những Thị Huyết Phong hầu như không có phản ứng gì.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ khẽ động, tất cả người Huyết tộc sống lại đều xông lên bầu trời, nghênh chiến Thị Huyết Phong.

Lâm Mặc Ngữ đồng thời giơ tay chỉ.

Thuật pháp Dung Hợp: Lời Nguyền Thời Gian!

Rầm!

Một tiếng linh hồn bén nhọn vô cùng vang vọng thiên địa.

Phương viên ngàn dặm không gian đều bị chấn đến run rẩy.

Lâm Mặc Ngữ nhịn không được nhíu mày, tiếng này của Linh Hồn Chi Âm là Thị Huyết Phong bị thương tổn, phát ra tiếng kêu đau.

Địch Hoàng rên rỉ một tiếng, phẩm chất linh hồn của ông ta không bằng Lâm Mặc Ngữ, tại tiếng này linh hồn chi âm bên trong, linh hồn bị chấn động, vô cùng không dễ chịu.

Lời Nguyền Thời Gian quả thật đã làm tổn thương đến Huyết Phong nhưng cũng chỉ là một chút.

Thậm chí cũng không thể làm cho bất kỳ Thị Huyết Phong nào chết.

Ngược lại công kích của Lâm Mặc Ngữ kích phát hung tính của Thị Huyết Phong, chúng nó giao thủ với người sống lại của Huyết tộc, gần như trong nháy mắt đã xé nát người sống lại của Huyết tộc.

Địch Hoàng thấy hai lần công kích của Lâm Mặc Ngữ đều không có hiệu quả, sắc mặt ông ta thay đổi, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: "Không có việc gì."

Bầu trời tối sầm lại, ngọn lửa bất tử thiêu đốt trong không trung.

Trước mắt Địch Hoàng chợt lóe lên, ông ta đã nhìn không thấy một con Thị Huyết Phong.

Thay thế là vô số Khô Lâu.

Tập thể quân đoàn Vong Linh xuất động, không hề giữ lại.

Trọn vẹn 149 vạn quân đoàn Vong Linh, chiếm cứ mỗi một góc trên trời dưới đất.

Thị Huyết Phong Quần cũng không quá mười vạn, lúc này quân đoàn Vong Linh nhiều hơn chúng gấp mười lần.

Hơn nữa theo đó mà đẳng cấp Lâm Mặc Ngữ tăng lên, thực lực một quân đoàn Vong Linh khá mạnh so với Thị Huyết Phong.

Có thể chiến lực cao cấp còn không sánh bằng nhưng chủ lực không kém chút nào.

Địch Hoàng lại mở to hai mắt, ông ta há to miệng, không dám tin.

Quân đoàn Vong Linh nhiều đến mức vượt xa tưởng tượng của hắn.

Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: "So với nhiều người hơn thì cho tới bây giờ ta chưa từng sợ chúng.”

Quả thật so với nhiều người thì Lâm Mặc Ngữ chưa từng sợ qua.

Quân đoàn Vong Linh vừa xuất hiện đã đánh thành một đoàn với Thị Huyết Phong.

Công kích của Thị Huyết Phong quả thật cường đại, có thể dễ dàng xuyên thủng xương cốt của đám Khô Lâu.

Nhưng chúng không thể gây thương tích trí mạng cho Khô Lâu.

Dưới sự trị liệu tập thể của Vu Yêu tướng quân, quân đoàn Vong Linh nhanh chóng khôi phục đồng thời cũng không bị thương.

Chỉ cần không thể tạo thành thương tổn trí mạng đối với quân đoàn Vong Linh thì đó chính là công kích vô dụng.

Quân đoàn Vong Linh lại cho Thị Huyết Phong đả kích trí mạng.

Long tức của cự long Hài Cốt phun xuống, Thị Huyết Phong từng chút chết đi.

Dường như trong nháy mắt đã tử thương hơn mười vạn rồi.

Nguyên Tố Vu Yêu cho quân đoàn Vong Linh mang đến hào quang, trên người Thị Huyết Phong không ngừng bốc lên hỏa diễm, đồng thời còn dày đặc lôi điện đánh xuống đầu.

Tiếp tục đẩy nhanh sự diệt vong của Huyết Phong Quần.

Từ khi quân đoàn Vong Linh xuất hiện, kết cục chiến đấu đã được định trước.

"Cái này... Cái này…"

Địch Hoàng nói không ra lời.

Hắn biết Lâm Mặc Ngữ có thể triệu hoán Khô Lâu nhưng làm sao cũng không nghĩ tới có thể triệu hoán nhiều như vậy.

Loại cấp độ này, khó trách không sợ Thị Huyết Phong.

Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn không phải tự đại mà thật sự tự tin.

Hắn tự tin nghiền nát Thị Huyết Phong.
Bình Luận (0)
Comment