Chương 1704: Lại để lại dấu ấn, đúng là đồ ngu ngốc (2)
Lâm Mặc Ngữ lấy Long Châu mà Antares đưa cho ra. Giữa các Long Châu có cảm ứng, chỉ cần tới gần trong phạm vi mười cây số, nó sẽ không công kích hắn.
Đối với điều này, Lâm Mặc Ngữ vẫn có chút nắm chắc.
Sức mạnh linh hồn chậm rãi chảy xuôi, cuối cùng bùng nổ, trong nháy mắt tràn vào cánh Vong Linh.
Cánh Vong Linh đột nhiên vỗ mạnh một cái, Lâm Mặc Ngữ lập tức biến mất không thấy, chỉ để lại một mảng không gian đầy vết nứt.
Nếu như Antares nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ biết, cánh Vong Linh đã chạm tới một loại pháp tắc cực kỳ cường đại.
Đó chính là pháp tắc Không Gian ngang hàng với pháp tắc Thời Gian.
Bản thân Lâm Mặc Ngữ không có cảm giác gì, hắn dốc toàn lực khống chế cánh Vong Linh với tốc độ nhanh nhất tiếp cận Long Châu.
Tốc độ của Lâm Mặc Ngữ rất nhanh, như dịch chuyển tức thời nhưng phản ứng của Long Châu còn nhanh hơn.
Ngay lúc hắn lao tới vị trí cách đó 40 cây số, Long Châu đột nhiên lóe sáng, sức mạnh khổng lồ như sóng biển ập tới.
Lâm Mặc Ngữ không né không tránh, cắn răng, tăng tốc lần nữa, liều mạng xông vào trong.
Luồng sức mạnh này xuyên qua cơ thể Lâm Mặc Ngữ, quân đoàn Vong Linh trong Thuật Pháp Hằng Tinh lập tức sụp đổ toàn bộ, sau đó liên tiếp sụp đổ năm lần.
Ngay sau đó, trên người Lâm Mặc Ngữ lóe lên hào quang màu tím, thiên phú được kích hoạt.
Tất cả kỹ năng đều được thiết lập lại.
Bắt đầu từ giây này, thiên phú cần 55 giây sau mới có thể phát huy tác dụng lần nữa.
Nếu như trong vòng 55 giây này, Lâm Mặc Ngữ lại bị đòn tấn công cùng cấp độ, hắn sẽ thật sự bỏ mạng.
Thế giới trong mắt Lâm Mặc Ngữ như chậm lại. Hắn nhìn chằm chằm vào Long Châu, tính toán khoảng cách.
Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ cần 0.01 giây là có thể vượt qua khoảng cách này.
Nhưng tần suất công kích của Long Châu dường như còn nhanh hơn, đợt công kích thứ nhất vừa phát ra, đợt công kích thứ hai đã bắt đầu.
Nó bắt đầu lóe sáng. Một khi đợt công kích thứ hai phát ra, cho dù Lâm Mặc Ngữ có xông vào trong phạm vi mười cây số cũng vô dụng.
Toàn bộ quá trình chưa đến 0.01 giây, Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ có một khoảnh khắc này.
Hắn có thể lui lại hoặc thử lại lần nữa.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ biết rõ, một khi mình đã lựa chọn lui lại, lần sau có lẽ sẽ không còn dũng khí này nữa.
Giữa lựa chọn sống chết, Lâm Mặc Ngữ lựa chọn liều mạng.
Linh Hồn đột nhiên mở mắt, tất cả sức mạnh linh hồn không chút do dự tràn vào Thuật Pháp Hằng Tinh của cánh Vong Linh.
Thế giới Linh Hồn đang ầm ầm chấn động.
Thuật Pháp Hằng Tinh của cánh Vong Linh tỏa ra ánh sáng chói mắt chưa từng có.
Một sợi khí tức pháp tắc kỳ lạ sinh sôi nảy nở vào lúc này.
Ngay sau đó, Lâm Mặc Ngữ biến mất, lần này không phải là ảo giác do tốc độ quá nhanh tạo thành.
Mà là Lâm Mặc Ngữ thật sự dịch chuyển tức thời.
Hắn trong nháy mắt vượt qua mấy chục cây số, xuất hiện bên cạnh Long Châu, sau đó một phát bắt lấy Long Châu.
Tay trái nắm Long Châu mà Antares đưa cho, tay phải nắm viên Long Châu cuối cùng.
Long Châu vừa rồi còn đang lóe sáng đột nhiên trở nên yên tĩnh, không còn công kích nữa.
Lâm Mặc Ngữ thở phào nhẹ nhõm, trên trán không tự chủ được đã chảy đầy mồ hôi.
Vừa rồi thật sự rất căng thẳng, chỉ còn chút nữa thôi, thật sự chỉ còn chút nữa thôi.
Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sinh mệnh của mình như ngàn cân treo sợi tóc.
Nếu như chậm thêm 0.01 giây, có lẽ hắn đã thật sự chết rồi.
Ban đầu hắn còn tưởng rằng chuyện rất đơn giản, kết quả lại khó khăn hơn cả đối phó với phân thân đại thụ Tinh Không.
"Thật kích thích!"
Lâm Mặc Ngữ nghĩ đến trải nghiệm vừa rồi chỉ vỏn vẹn mấy giây, thật sự hắn chưa từng có kích thích như vậy.
Cho dù là người bình tĩnh như hắn, cũng bị ép đến mức toát mồ hôi lạnh.
Sức mạnh linh hồn càng hao hết toàn bộ, cơ thể trở nên cực kỳ yếu ớt, cảm giác trống rỗng tràn ngập toàn thân.
Chờ đến khi sức mạnh linh hồn khôi phục được một chút, Lâm Mặc Ngữ kích hoạt Long Châu của Antares.
Antares vẫn chưa ngủ, mắt rồng tràn đầy lo lắng.
Đối phó với đại thụ Tinh Không, cho dù chỉ là phân thân, cũng rất nguy hiểm.
"Không biết tên nhóc thối tha kia đã giải quyết xong chưa nữa?"
"Với năng lực của tên nhóc thối tha, cho dù đánh không lại, chắc cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu nhỉ."
"Đã mấy ngày rồi, cũng nên có kết quả rồi chứ."
"Tên nhóc thối tha kia từ trước đến nay không đánh trận nào không nắm chắc, đã ra tay thì nhất định phải nắm chắc phần thắng."
Antares lẩm bẩm tự nói với mình, đột nhiên đồng tử co rút, nhìn về phía trước.
Cùng với không gian vặn vẹo, Lâm Mặc Ngữ xuất hiện trước mặt Antares.
Lúc này, sắc mặt Lâm Mặc Ngữ không được tốt lắm, biểu hiện có chút tiều tụy.
May mà có sức mạnh thần tính tồn tại, sức mạnh thần tính cấp 98 mang đến năng lực khôi phục gần như gấp trăm lần người thường, Linh Hồn đang khôi phục với tốc độ gấp trăm lần chức nghiệp giả cùng cấp.
Trận chiến bình thường, trừ phi là đại chiến giữa các linh hồn, nếu không sức mạnh linh hồn sẽ không bị hao hết.