Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1709 - Chương 1708: Phù Văn Đại Thế Giới Không Phải Là Không Muốn Giết Chết Ta (1)

Chương 1708: Phù Văn đại thế giới không phải là không muốn giết chết ta (1)
Lớp ngọc lưu ly bảo hộ vốn nguyên vẹn, bây giờ giống như một chiếc đèn lồng bị thủng lỗ, có thể hỏng bất cứ lúc nào.

Tiếp theo là kích hoạt thiên phú của Lâm Mặc Ngữ, chữa trị linh hồn.

Việc này Antares làm rất thành thạo.

Lấy sức mạnh của Siêu Thần cấp năm, kết hợp với truy tìm dấu vết của linh hồn.

Chỉ một lần, đã kích hoạt được thiên phú của Lâm Mặc Ngữ.

Cây thiên phú trong thế giới linh hồn tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Ánh sáng màu tím chiếu rọi tứ phương, thế giới linh hồn nhanh chóng được hồi sinh trong ánh sáng tím, linh hồn của Lâm Mặc Ngữ cũng được khôi phục hoàn toàn.

"Quả nhiên là có thể..."

Lâm Mặc Ngữ còn chưa kịp vui mừng thì phát hiện dấu ấn cũng được hồi phục.

Tâm trạng vừa mới phấn chấn lại trầm xuống.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy dở khóc dở cười, thiên phú của mình quá mạnh mẽ, mạnh đến mức biến thái.

Nhưng vấn đề là quá mạnh cũng không tốt, ngay cả dấu ấn cũng hồi phục được.

"Cái này phiền phức rồi!" Lâm Mặc Ngữ thấp giọng nói.

Bây giờ hắn ở trong tiểu thế giới, có quy luật của đại thế giới bảo vệ, có rào cản không gian, đại thụ Tinh Không sẽ không vào được.

Chỉ cần bản thân vừa tiến vào đại thế giới, đại thụ Tinh Không tất nhiên sẽ tìm đến ngay.

Nếu nó thật sự muốn chiếm đoạt pháp tắc Thời Gian, vậy chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.

Sức hấp dẫn của pháp tắc Thời Gian lớn như thế nào, không cần nói cũng biết.

Nhưng hắn cũng có thể co đầu rụt cổ sống trong tiểu thế giới, như vậy Siêu Thần chính là cực hạn.

Lâm Mặc Ngữ nào có thể cam lòng.

Antares bỗng nhiên mở miệng nói: "Hình như có gì đó không đúng."

Lâm Mặc Ngữ thắc mắc: "Chỗ nào không đúng."

"Hình như dấu ấn yếu đi, nhưng lại liên kết chặt chẽ hơn với thế giới linh hồn của ngươi."

"Hả?"

Lâm Mặc Ngữ cũng cẩn thận cảm nhận dấu ấn, hình như thật sự yếu hơn vừa rồi một chút, khoảng 10%.

dấu ấn yếu đi đồng thời cũng sẽ liên kết càng chặt chẽ hơn với thế giới linh hồn của chính mình.

Antares lại mở miệng nói: "Không đúng không đúng, thế giới linh hồn của ngươi, hình như mạnh hơn một chút."

Lâm Mặc Ngữ cũng phát hiện ra điểm này, thế giới linh hồn của mình quả thật mạnh hơn một chút

Kết hợp hai điều này lại, Lâm Mặc Ngữ nhận ra điều gì đó.

Antares lớn tiếng kêu lên: "Ta hiểu rồi, cuối cùng ta cũng hiểu rồi."

"Thiên phú của ngươi trong lúc chữa trị linh hồn đã hấp thụ sức mạnh của linh hồn khác rồi hòa vào thế giới linh hồn của ngươi."

Suy đoán của Lâm Mặc Ngữ cùng với đáp án của Antares gần như giống nhau.

"Nếu nói như thế, chỉ cần ta thử chết nhiều hơn vài lần, nhiều lần kích hoạt thiên phú thì có thể hấp thụ toàn bộ sức mạnh của dấu ấn, đến lúc đó dấu ấn sẽ tan biến."

Antares cười ha ha: "Không chỉ khiến dấu ấn tan biến, mà còn khiến linh hồn của ngươi tiến thêm một bước, đưa ngươi đến gần với linh hồn cấp bốn hơn."

"Chắc chắn đại thụ Tinh Không sẽ không thể tưởng tượng được, nó mất cả chì lẫn chài, vứt bánh bao thịt cho chó mà chó cũng chẳng quay lại."

Lâm Mặc Ngữ tức giận nói: "Ngươi có thể đừng so sánh lung tung được không, nói nhảm ít thôi, ra tay đi."

Antares cười ha ha, mài dao soàn soạt, bắt đầu làm điều nó thích nhất.

"Tiểu tử thối, chịu chết đi!"

Trong tiếng hét khoa trương, Diệt Thế Chi Nhãn lại xuất hiện lần thứ hai, bắt đầu điên cuồng oanh tạc thế giới linh hồn của Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ phát hiện khả năng chịu đựng đau đớn của hắn đã tăng lên.

Từ lúc đầu còn khó có thể chịu đựng được đau nhức do linh hồn bị thương mang đến.

Sau đó lại dần dần quen với nó, cuối cùng thậm chí còn cảm thấy có chút sảng khoái và kích thích.

Thế giới linh hồn liên tục bị phá vỡ, lại lần lượt được khôi phục dưới ánh sáng màu tím của thiên phú.

Thế giới linh hồn đang trở nên kiên cố với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Mà dấu ấn linh hồn của đại thụ Tinh Không, cũng với tốc độ như vậy, trở nên càng ngày càng yếu đi.

. . .

Đại thụ Tinh Không ở một góc xa xôi nào đó của đại thế giới, lúc này đã choáng váng.

Nó đã phải trả một cái giá rất lớn để hạ dấu ấn linh hồn lên Lâm Mặc Ngữ.

Nhưng vừa rồi cái dấu ấn linh hồn này biến mất, thời điểm dấu ấn linh hồn biến mất, đại thụ Tinh Không đã vô cùng phẫn nộ.

Những nhánh cây khổng lồ nhảy múa hỗn loạn trong đại thụ Tinh Không, phá vỡ không gian, hủy diệt vô số sao trời.

Nhưng trong nháy mắt, dấu ấn linh hồn lại khôi phục.

Điều này làm cho đại thụ Tinh Không có chút bối rối.

Sau đó dấu ấn linh hồn lại biến mất, rồi lại khôi phục.

Trong lúc biến mất và khôi phục hết lần này đến lần khác, đại thụ Tinh Không đột nhiên phát hiện, mối liên hệ giữa mình và dấu ấn linh hồn ngày càng mỏng manh.

Cho đến vừa rồi, liên hệ hoàn toàn bị mất đi.
Bình Luận (0)
Comment