Chương 1712: Bắt đầu diễn kịch, Thần trợ công Địch Hoàng (1)
Còn có trạng thái tiêu hao linh hồn lực quá mức thế nhưng đã kích phát thuật pháp cánh Vong Linh trong ẩn chứa pháp tắc.
Pháp tắc Không Gian và pháp tắc Thời Gian đều là pháp tắc cấp một.
Rất mạnh, rất cường đại.
Chẳng qua khoảng cách lĩnh ngộ của mình hiện tại, còn kém xa lắm.
Ngay cả pháp tắc Bất Tử quen thuộc nhất cũng chỉ có thể làm được việc sử dụng, không tính là khống chế.
Con đường tương lai vẫn còn rất dài.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ trở về, dành hai ngày để âu yếm những ái thê của mình, rồi lại bắt đầu việc tu luyện của bản thân lần nữa.
Lillian nói đúng, thật sự cần phải nhanh lên.
Bất kể là vì chính mình hay là vì Ninh Y Y và những người khác, cũng không thể lãng phí thời gian.
Đã cấp 98, hơn nữa đã có thể sai khiến pháp tắc.
Tiếp theo muốn trở thành Bán Siêu Thần, thì cần phải kiểm soát pháp tắc.
Mặc dù sai khiển pháp tắc và kiểm soát pháp tắc đều dựa vào việc sử dụng pháp tắc, nhưng cả hai lại có bản chất khác nhau.
Sai khiến chỉ là sử dụng pháp tắc, pháp tắc cũng không thuộc về bản thân, không được coi là thuộc về bản thân.
Mình có thể sử dụng, những người khác cũng có thể sử dụng.
Kiểm soát pháp tắc, là tập hợp pháp tắc vào linh hồn và bên trong, ở trong cơ thể của chính mình, được coi là của bản thân.
Pháp tắc này… sẽ trở thành vật sở hữu riêng mình.
Có thể được kiểm soát… tự do hơn.
Đồng thời, sức mạnh của pháp tắc cũng sẽ được tăng lên rất nhiều.
Có thể nói, sau khi trở thành Bán Siêu Thần, sức mạnh được tăng lên chính là linh hồn được tăng lên và độ kiểm soát pháp tắc cũng được tăng lên.
Chỉ cần kiểm soát một phần trăm của pháp tắc nào đó, là để trở thành Bán Siêu Thần rồi.
Sau đó tiếp tục lĩnh ngộ pháp tắc, tăng độ kiểm soát của pháp tắc lên 2%.
Mặc dù chỉ tăng lên một phần trăm, nhưng thật ra sức mạnh của pháp tắc đã tăng lên gấp đôi.
2% của độ kiểm soát pháp tắc, cũng là một trong những điều kiện cơ bản để trở thành Siêu Thần.
Trong quá trình kiểm soát pháp tắc, thuộc tính của bản thân liên tục được tăng lên.
Chọn một trong ba con đường, để một trong các thuộc tính đột phá đến mức tuyệt đối.
Cộng thêm 2% của độ kiểm soát pháp tắc, là có thể từng bước trở thành cấp Siêu Thần.
Đây là quá trình trở thành cấp Siêu Thần, nói thì đơn giản, nhưng thực hiện lại không hề dễ dàng.
Bây giờ Lâm Mặc Ngữ đã dễ dàng sử dụng pháp tắc Bất Tử.
Vừa động tới ý chí một tí, trong tay đã xuất hiện một quả cầu khí trắng xám.
Đây là pháp tắc Bất Tử.
Trong đó ẩn chứa sự sống và cái chết, pháp tắc Bất Tử hoàn chỉnh.
Đồng thời, tại thế giới linh hồn, pháp tắc Bất Tử cũng xuất hiện trên bàn tay nhỏ bé của bản thể linh hồn.
Bất kể là dùng cơ thể hay linh hồn để sai khiến pháp tắc Bất Tử, chỉ cần một ý niệm trong đầu.
Nhưng lúc Lâm Mặc Ngữ muốn khắc ấn ký linh hồn của mình lên pháp tắc Bất Tử, đặt nhãn hiệu độc nhất của mình lên đó thì lại không thể làm được.
Pháp tắc Bất Tử luôn ở trên bề mặt, có thể sử dụng khi cần, nó sẽ tiêu tan khi không cần.
Vẫn không thể đạt đến mức độ kiểm soát pháp tắc.
Lâm Mặc Ngữ biết chuyện này không thể nóng vội, cần có thời gian, cũng cần sự hiểu biết.
Giống như lúc hắn lĩnh ngộ được pháp tắc Bất Tử, có lẽ có thể làm được trong một lần giác ngộ.
Bây giờ hắn đã có đầy đủ tất cả cơ sở, chỉ thiếu gió đông.
…
Thời gian trôi qua từng ngày.
Tình hình trong Vực Thẳm ngày càng có lợi cho Nhân tộc.
Không gian sinh tồn của Ác Ma Vực Thẳm liên tục bị đè ép, chúng nó dần rút lui.
Nhân tộc đã bị Ác Ma Vực Thẳm áp chế nhiều năm như vậy, cuộc chiến ác liệt lần này cuối cùng cũng nở mày nở mặt.
Một cuộc chiến thắng khiến mọi người xúc động, được ghi vào lịch sử.
Trước chiến thắng, Nhân tộc trở nên tự tin, trở nên mạnh mẽ, đồng thời trở nên tự cao tự đại.
Sự kính trọng Lâm Mặc Ngữ lúc đầu, sau này không còn hoàn toàn mê tín về sức mạnh của Lâm Mặc Ngữ nữa.
Chỉ chưa đầy hai năm, sự kính trọng dành cho Lâm Mặc Ngữ đang nhanh chóng giảm xuống.
Xuất hiện một loại áo giác rằng ta có thể làm được nếu ta làm được.
Vì thế sức mạnh Tín Niệm đã bị yếu đi rất nhiều, xu hướng này vẫn đang phát triển.
Bỗng có một ngày, lũ ác ma bắt đầu chống cự.
Ma Hoàng xuất hiện trên chiến trường, chỉ với vài bản lĩnh, đã khiến Nhân tộc tổn hại nghiêm trọng.
Ngay sau đó, Ma Hoàng liên tục động thủ, lũ ác ma bắt đầu phản công.
Nhân tộc bắt đầu dần rút lui.
Lần này, Nhân tộc đã bối rối.
Trước khi Ma Hoàng chưa xuất hiện, trong Nhân tộc thậm chí còn nói rằng Ma Hoàng quá sợ hãi nên không dám động thủ.
Thậm chí có người còn rêu rao, cho dù Ma Hoàng động thủ, thì vẫn có thể đánh trả lại nàng ta.
Mãi đến hôm nay, khi Ma Hoàng thật sự động thủ, mọi người mới nhận ra, sự chênh lệch sức mạnh lớn đến mức nào.