Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1733 - Chương 1732: Cho Ngươi Cơ Hội Cuối Cùng Để Giết Ta.

Chương 1732: Cho ngươi cơ hội cuối cùng để giết ta.
Tuy rằng cánh Vong Linh nhanh nhưng lại cần tiêu hao linh hồn lực.

Linh hồn lực cũng không phải là vô cùng vô tận, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm.

Pháo đài Tru Thần không cần. Nó có thể hấp thu năng lượng cần thiết từ trong không gian.

Chỉ cần không phải là đại chiến mà chỉ dùng để đi lại,thì sức mạnh mà nó hấp thu được cũng đủ để chống đỡ.

Mười giây sau, pháo đài Tru Thần đã đến nơi Antares đang ở.

Lâm Mặc Ngọc lộ ra thân hình, đồng thời cất đi pháo đài Tru Thần.

Các binh khí chiến tranh giống như pháo đài Tru Thần, cấp bậc cực cao, lúc không cần có thể thu vào để tránh gây tổn hại linh hồn.

Lâm Mặc Ngữ và Antares, mắt to trừng mắt nhỏ.

Từ trong ánh mắt của Antares, Lâm Mặc Ngữ cũng nhìn thấy được sự không nỡ.

Bằng hữu của mình không nhiều lắm, Antares là một trong số đó, hơn nữa còn là người quan trọng nhất.

Antares càng có ít bằng hữu hơn, chỉ có một mình Lâm Mặc Ngữ.

Antares mặc dù không nỡ nhưng trong miệng nói ra lại không phải như thế: “Cút đi, cút đi, ngươi đi rồi lão tử cũng có thể ngủ ngon."

Lâm Mặc Ngữ khẽ mỉm cười: “Ngươi còn muốn bao lâu?"

Antares nói: “Sắp rồi, còn một hai trăm năm nữa là được."

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Đến lúc đó đến tìm ta.”

"Đến lúc đó ngươi cũng không thể quá yếu, lão tử cũng muốn sĩ diện, có một người bằng hữu yếu kém như vậy, nói ra rất mất mặt!” Antares lắc đầu, ủ rũ nói.

Lâm Mặc Ngữ đưa tay ra vỗ nhẹ hai lần trên đầu Antares.

“Yên tâm đi, ta sẽ không làm ngươi thất vọng."

"Trước khi đi ta lại cho ngươi thêm một cơ hội, giết ta một lần, ta sợ sau này ngươi không còn cơ hội."

Antares cười hắc hắc, phun ra một ngụm long tức mãnh liệt lên trên người Lâm Mặc Ngữ.

Lối ra thời không mở ra, Lâm Mặc Ngữ trực tiếp bị long tức phun vào không gian tầng sâu.

Cả người Lâm Mặc Ngữ bị long tức vây quanh, màu tím thiên phú vẫn chưa biến mất hoàn toàn.

Antares lần này vận dụng sức mạnh của Chân Thần cấp sáu, trực tiếp làm vong linh liên tục hỏng mất năm lần, tiến tới kích hoạt thiên phú của Lâm Mặc Ngữ.

Sau khi Lâm Mặc Ngữ trở thành Siêu Thần, chỉ dùng sức mạnh của Chân Thần cấp năm đã không còn đủ để Lâm Mặc Ngữ kích hoạt thiên phú, ít nhất là Chân Thần cấp sáu mới đủ.

Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ, Antares là muốn nói với mình, không thể thiếu cảnh giác.

Đồng thời cũng nói cho mình biết, cực hạn của mình là ở đâu.

Chân Thần cấp sáu, dùng hai đòn là có thể giết chết mình.

Nếu đổi thành Chân Thần cấp năm, sẽ cần ba đòn đánh.

Một kích này là món quà cuối cùng Antares tặng.

Lâm Mặc Ngữ triển khai cánh Vong Linh, chuyển động hai cánh, nhanh như tia chớp chạy về phía Tinh Quang Cổ Đạo.

Mấy phút sau, Lâm Mặc Ngữ đã tới trước Tinh Quang Cổ Đạo.

Đầm lầy vẫn còn đó, chỉ là không hề có thuồng luồng đầm lầy ở bên trong.

Không gian tầng sâu đều có quy tắc, quái vật chết ở bên trong sẽ được tái sinh sau một khoảng thời gian, có chút tương tự với quy tắc của thế giới Nhân tộc nhưng lại độc lập với nhau.

Thuồng luồng đầm lầy cũng sẽ tái sinh sau một khoảng thời gian.

Từ xa, Lâm Mặc Ngữ đã nhìn thấy Lillian.

Lillian đứng trước Tinh Quang Cổ Đạo, dường như đang giằng co với Khôi Lỗi gác cửa.

Lillian không có manh động, còn Khôi Lỗi gác cửa cầm thanh kiếm trong tay, cũng không có hành động gì thêm, chỉ là cảnh giới.

Nhìn thấy khí tức của Lâm Mặc Ngữ, lông mày cau chặt của Lillian dần dần buông lỏng, trên khuôn mặt lạnh lùng lộ ra một ý cười nhàn nhạt: “Rốt cuộc ngươi cũng đến rồi."

Một câu rốt cuộc ngươi cũng tới, tựa như tình lữ đã chờ đợi lâu ngày.

Cộng với dung nhan mỹ lệ của Lillian, rất dễ dàng khiến người ta sinh ra hiểu lầm.

Lâm Mặc Ngữ không chút biểu tình, đi đến trước mặt Lillian, cũng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ừ một tiếng, đáp lại.

Lúc này hắn tựa như trở về như trước kia, biến thành một người không thích nói chuyện.

Các thê tử ngủ say, cáo biệt bạn bè thân thích, sắp đi đến một nơi xa lạ.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có chút cô độc, khí tức cũng có chút trầm thấp.

Ngược lại Lillian, bởi vì sắp tiến vào đại thế giới, trời cao mặc chim bay, cả người nàng ta có vẻ cực kỳ thoải mái.

Trên mặt vốn luôn lạnh lùng vô tình, lúc này cũng treo lên một tia ý cười.

Về phần Khôi Lỗi gác cửa, nàng ta không hề lo lắng.

Lâm Mặc Ngữ ôm quyền hướng con rối nói: "Tiền bối, chúng ta muốn tiến vào Tinh Quang Cổ Đạo."

Khôi Lỗi nói: “Ngươi có thể đi vào, nhưng nàng ta thì không”.

Lillian nhìn chằm chằm vào Khôi Lỗi, trên mặt lộ vẻ cười lạnh: “Ngươi ngăn cản được ta sao?"
Bình Luận (0)
Comment